- 🏠 Home
- Ngôn Tình
- Đô Thị
- Sau Khi Chạy Ra Khỏi Viện Tâm Thần
- Chương 49
Sau Khi Chạy Ra Khỏi Viện Tâm Thần
Chương 49
< Nội dung có phần máu me, có thể sẽ khiến độc giả khó chịu, cân nhắc trước khi đọc. >
Âm Sư hiện giờ không còn được gọi là người - sau khi có được hình thái sinh vật thần thoại thì người đi danh sách con đường được gọi là nửa người nửa thần.
Cô ta ngồi trên vương tọa được khắc bằng băng, một bên là gương mặt tươi cười như ma quỷ, bên còn lại là một cái đầu rắn rũ xuống. Chân cô ta rũ xuống một cách quái dị, giống như một đoạn đất dẻo gắn lên thay chân người, khiến người ta cảm giác da đầu tê dại.
Một thân hai đầu, nhìn kiểu gì cũng khiến người ta sợ hãi.
" Các ngươi đến rồi?" Âm Sư chớp chớp mắt, nụ cười bên môi càng kéo càng lớn, như thể giây tiếp theo sẽ nứt toạc.
Dưới "chân" Hỗn Loạn Lĩnh Chủ là ba người đang hôn mê, Cố Minh Minh, Philips Marcus và Thẩm Ninh Hi.
Người Cầm Cờ không chút do dự nâng hai tay, nắm chặt rồi kéo sang hai bên, như muốn xé rách thứ gì đó.
Danh sách 3: Thời Không Lữ Nhân.
Năng lực: Xé rách không gian.
Nhưng Âm Sư cũng là Danh sách 3, hơn nữa còn là nửa người nửa thật của Ma Lang.
Danh sách 3: Hỗn Loạn Lĩnh Chủ.
Năng lực: Chế tạo hỗn loạn.
Hỗn loạn này là sự hỗn loạn của trật tự, Âm Sư có thể làm hỗn loạn năng lực của kẻ khác - Ít nhất khi cùng cấp bậc, Âm Sư có thể làm hỗn loạn năng lực ở một cấp độ nhất định, ít nhất có thể làm không gian xé rách của Người Cầm Cờ chệch hướng.
Chỉ thấy ngọn núi tuyết sau lưng Âm Sư đột ngột bị xé thành 2 nửa, băng tuyết ầm ầm sụp đổ.
Những người thường quỳ dưới lớp băng sợ tới mức ngất xỉu - cũng có thể là Quân Phong Ảnh dùng năng lực của danh sách 7 - thôi miên bọn họ.
Âm Sư và Người Cầm Cờ đều nhìn thấy động tác của cô ấy, nhưng họ đều khinh thường ngăn cản.
" Ngươi nhất định là tế phẩm thích hợp nhất... "
Là người đi con đường của Ma Lang, rõ dàng sinh vật càng có du͙© vọиɠ thì càng ngon miệng, nhưng có lẽ vì bị Dung Tiếu Tiếu ảnh hưởng, Âm Sư rất cố chấp với việc biến Quân Phong Ảnh thành tế phẩm.
Cố Thương Vinh rũ mắt nãy giờ đột ngột quỳ một gối xuống đất, hai tay áp lên mặt băng.
Một vách ngăn không gian đột ngột xuất hiện, không phải ngăn cách Âm Sư trong một không gian, mà là vách ngăn bao bọc đám người thường dưới đất.
Nếu không ngăn cách, chỉ sợ ba vị nửa người nửa thần đánh nhau vô tình dẫm nát luôn đám người vô tội.
" Các ngươi ai cắn nuốt không gian rồi?" Âm Sư liếʍ liếʍ răng nanh, rất hứng thú nhìn Cố Thương Vinh và Người Cầm Cờ.
Hai người này đều có năng lực của không gian, nhưng lại cho phép kẻ đối diện tồn tại, là một kẻ thuộc con đường Ma Lang, Âm Sư không hiểu nổi sự nhân từ này.
" Thiên tai!" Người Cầm Cờ không để ý đến sự chia rẽ của Âm Sư, lật tay reo rắc tai nạn.
Danh sách 5: Kẻ gieo rắc tai ách.
Băng tuyết dưới chân Âm Sư đột nhiên rạn nứt ra một khe hở lớn, Âm Sư không kịp phòng bị rơi thẳng xuống bên dưới.
Cố Thương Vinh chớp mắt xuất hiện bên người Âm Sư, vớt từng người dưới chân cô ta lên.
Một Âm Sư rớt xuống vực, nhưng sau lưng Quân Phong Ảnh đột ngột xuất hiện một bóng người hai đầu.
Âm Sư có Chăn Nuôi Thú Tính, cô ta có rất nhiều thế thân!
Quân Phong Ảnh phản ứng cực nhanh, sử dụng năng lực của Kẻ dòm ngó vô tri, dịch chuyển đến một nơi khác, nhưng Âm Sư như sói đói ngửi thấy mùi máu, đuổi theo không bỏ.
" Xui xẻo!" Thẩm Thần Tinh đứng nãy giờ rốt cuộc ra tay, là một Kỳ Tích Chi Tử, cậu ta có thể khống chế may mắn và xui xẻo.
Chỉ thấy Âm Sư vốn đang uyển chuyển truy đuổi Quân Phong Ảnh bỗng nhiên trượt chân, bị Người Cầm Cờ giáng thêm một "Thiên tai", sau đó mấy nhũ băng không biết từ đâu xuất hiện cắm phập vào thân thể Âm Sư.
Âm Sư lại chết.
Âm Sư lại sống lại.
Âm Sư tức giận truy đuổi Người Cầm Cờ.
Nhưng người đi danh sách Người Cầm Cờ thật sự rất an gian, họ có thể buff may mắn cho bản thân và xui xẻo cho kẻ thù, vì vậy Âm Sư đuổi theo, cứ mấy lần xuýt vồ đến Người Cầm Cờ thì lại bị vô số thứ hoang đường cản chân, có khi là Người Cầm Cờ đột ngột trượt chân tránh thoát oán hận ăn mòn, có khi là Âm Sư vô tình dẫm trúng hố vồ hụt, càng tức giận là có lúc may mắn và xui xẻo không thể ngăn cản thì Kỳ Tích Chi Tử lại thả một cái "Thời gian xoay ngược!!"
Âm Sư:... Thẹn quá hóa giận!
Đôi chân của Âm Sư mọc đầy vải rắn, cơ thể cô ta bắt đầu phình to, lông tơ màu xám cũng bò lên mặt, một cái đầu rắn khác cũng từ từ nâng lên.
Không đến một phút, một sinh vật với một đầu sói một đầu rắn, phía sau có 7 cái đuôi, hai cái đầm đìa máu tươi - tượng trưng cho hai phân thân đã bị gϊếŧ chết.
Từng chiếc vải rắn ẩn chứa những hoa văn gặp vẹo vượt qua thẩm mỹ của con người, vừa liếc mắt đã khiến người ta buồn nôn khó chịu, lại khiến du͙© vọиɠ sôi trào.
Người Cầm Cờ và Thẩm Thần Tinh đều là danh sách 4, không bị hình thái sinh vật thần thoại ô nhiễm, danh sách 5 của Quân Phong Ảnh cũng bởi vì yêu cầu nhìn hình thái sinh vật thần thoại nên có sự chống cự nhất định.
Chỉ có Cố Thương Vinh chưa từng chịu lễ rửa tội, chỉ có thể quỳ xuống đất che lại đôi mắt, máu tươi theo hốc mắt chảy ra nhuốm đầy đôi tay.
Đột nhiên một trong số những cái đuôi đó quét về phía Thẩm Thần Tinh, Người Cầm Cờ theo đó mà nắm chặt tay, một tấm lưới vô hình buộc chặt Thẩm Thần Tinh.
Danh sách 8: Nhện giăng bẫy.
[ Danh sách 2: Biến Hóa Hóa Thân.
Yêu cầu: Cắn nuốt huyết mạch của hai sinh vật thần thoại. ]
Thẩm Thần Tinh hiển nhiên không kịp phản ứng việc Người Cầm Cờ đột nhiên phản bội, sống sờ sờ chịu một một đuôi của Âm Sư.
Hình thái sinh vật thần thoại rất mạnh, ít nhất Thẩm Thần Tinh cũng là danh sách 4 nửa người nửa thần nhưng khi không sử dụng hình thái khác thì cậu ta vẫn bị một đuôi của Âm Sư đánh cho xương cốt tan nát, phun ra một ngụm máu trộn lẫn nội tạng.
Thẩm Thần Tinh xiết chặt nắm tay, hơi xoay tròn, lần nữa sử dụng Thời gian xoay ngược.
Giây tiếp theo cậu ta cũng sử dụng hình thái sinh vật thần thoại, biến thành một bộ xương trắng bị sợi tơ đen nhánh quấn quanh.
Bộ xương khô nắm chặt đuôi rắn, vung vẩy đập nó xuống đất, khiến lớp băng xung quanh cũng rạn nứt, Quân Phong Ảnh chớp mắt mang theo Cố Thương Vinh chuyền tống đến cách đó vài trăm mét.
Quân Phong Ảnh dùng khóe mắt liếc thử, thấy đám người bị thôi miên vô thức cúi đầu, tay phải đặt lên tay trái, ngón trỏ chạm mi tâm.
Âm Sư lần nữa tự cắt đuôi tìm đường sống, sau đó cùng Người Cầm Cờ cùng nhau tấn công Thẩm Thần Tinh.
Hình thái sinh vật thần thoại của Người Cầm Cờ đột là những sợi tơ trong suốt, ẩn chứa năng lực của vận mệnh, mấy lần ngăn cản Thẩm Thần Tinh tấn công Âm Sư.
Nhưng bởi vì Thẩm Thần Tinh tấn công quá mãnh liệt, Âm Sư không kịp để ý rằng những sợi tơ trong suốt kia dần dần vây quanh cô ta.
" Vận Mệnh!"
Cùng với âm thanh hư hư ảo ảo, sợi tơ trong suốt đột nhiên thít chặt, xương khô lùi ra sau vài bước, giống như đang chê cười Âm Sư ngu xuẩn.
" Ô... "
Con sói thét lên một tiếng tức giận và đau đớn, sợi tơ giống như sống dậy, bắt đầu "cắn nuốt" con rắn hai đầu.
Âm Sư dĩ nhiên không muốn chết, cô ta liều mạng giãy giụa, nhưng càng giãy giụa sợi tơ càng siết chặt, không đến vài giây, nơi có sợi tơ đều bị cắn nuốt thành một hãy máu thị hỗn độn, lộ cả xương cốt.
Xương khô đột nhiên động đậy, nó tiến lại gần sợi tơ đang ăn uống, nắm lấy sợi tơ, màu đen mắt đầu lan tràn.
Thẩm Thần Tinh muốn cắn nuốt Người Cầm Cờ!
Nhưng Người Cầm Cờ rõ ràng đã đoán trước Thẩm Thần Tinh sẽ phản bội, hắn/nàng quyết đoán từ bỏ thức ăn đang ăn dở, lần nữa sử dụng xé rách không gian với cậu ta.
Thẩm Thần Tinh rõ ràng không đoán được Người Cầm Cờ sẽ đoán được mình phản bội, cậu ta sống sờ sờ bị xé rách thành hai nửa.
Thẩm Thần Tinh không phải Thần sử - Cậu ta là một sinh vật sinh ra từ cái chết của thần linh, trời sinh cậu ta đã đặt được danh sách 4 Kỳ Tích Chi Tử và danh sách 5 Thời Gian Đứt Đoạn, nhưng cũng chỉ đến thế, bởi vì không đi từ danh sách 9 lên nên cậu ta không thể tăng lên danh sách, cũng không có năng lực nào ngoại trừ những năng lực trời sinh đã có - ngoại trừ việc giáng xuống danh sách.
Xương trắng lạch cạch lạch cạnh rơi rụng trên mặt đất, Quân Phong Ảnh run rẩy quỳ một gối, tay phải đặt lên tay trái, ngón trỏ chạm mi tâm. Con ngươi vốn nhạt màu của cô càng lúc càng mất đi màu sắc.
Những sợi tơ dính máu vui vẻ hưởng thụ bữa ăn, cắn nuốt Âm Sư và Thẩm Thần Tinh.
- 🏠 Home
- Ngôn Tình
- Đô Thị
- Sau Khi Chạy Ra Khỏi Viện Tâm Thần
- Chương 49