Dịch+Edit: Giangmin
Những cây măng được hái sau khi lập xuân, bởi vì thân măng to mập, trắng tinh như ngọc, thịt tươi mềm, mĩ vị ngon miệng được mọi người gọi là "Rau vua" .
Lúc chế biến bất kể là rau trộn, chiên xào hay là nấu canh, đều rất là thơm mềm. Là một trong những món ngon mọi người yêu thích. Còn được gọi là "sơn bát trân*."
*Là tám món ăn quý giá của vùng núi.
Thật ra Bạch Hạ thích nhất vẫn măng khô*.
*Vì đoạn này trong tiếng Trung nó là 柞出来的明笋 nó có nghĩa măng được ép ra, tui nghĩ mãi mà không biết nó là gì, lúc sau đi tra mới biết được thì ra là măng khô.
Khẩu cảm giòn mềm, xào với thịt hoặc là khó đều ngon.
Bạch Hạ vừa đào vừa nghĩ, măng mùa xuân lớn nhanh, mỗi ngày cao lên một đốt. Lúc còn ở hiện đại Bạch Hạ đã từng thấy bà nội dùng muối ngâm măng, bịt kín lại có thể để được rất lâu. Nhưng mà ứng dụng vào thời đại này thì không được, bởi vì muối rất đắt.
Ý tưởng cuối cùng của Bạch Hạ là làm thành măng khô, vào mùa đông ngâm với nước rồi cắt thành miếng, cũng là một loại món ăn mới mẻ. Vào mùa đông khi thiếu rau, cũng có thể bán được giá tốt.
Bây giờ Bạch gia ngoại trừ lương thực sản xuất ra từ vài mẫu ruộng thì không có nguồn thu nhập nào cả.
Vào thời gian rảnh rỗi sau vụ mùa thì Bạch Dũng sẽ lên huyện làm thêm, nhưng cũng chỉ kiếm được chút tiền.
Bạch Hạ nghĩ điều bức thiết bây giờ là phải kiếm được tiền, chỉ cần thứ gì kiếm được tiền cô đều sẽ không bỏ qua.
Ngày xuân ở miền Nam, mặt trời vẫn rất là chói chang, Bạch Hạ đào nửa buổi, mồ hôi ra đã ướt đẫm lưng. Cô gọi Cẩm Thành rồi hai người đi vào rừng tre bên sườn núi, ở đó vừa hay có một cái cây lớn, có thể nghỉ mát.
Bạch Cẩm Thành rất lạnh lợi, nhặt hai cái lá măng khô lên, "Nhị tỷ, đệ quạt cho tỷ. "
Bạch Hạ nhìn khuôn mặt nhỏ đỏ bừng của cậu liền không nhịn được mà hôn một cái, "Cảm ơn Cẩm Thành, Cẩm Thành của chúng ta thật là giỏi."
Hai người lại nghỉ ngơi thêm một lúc, Bạch Hạ lại không nhịn được mà quay lại rừng tre. Đột nhiên cô nhìn thấy một lùm cây lớn, ở bên trên còn mọc đầy quả mâm xôi nhỏ, đỏ chói, "Cẩm Thành mau đến đây, Nhị tỷ tìm thấy đồ ngon cho đệ rồi." Bạch Hạ kinh hỷ gọi.
Cẩm Thành chạy lon ton tới, "wow, nhiều quả quá đi" , Bạch Hạ hái một quả cho vào miệng cậu, "wa, Nhị tỷ, ngọt quá. "
Trong thôn có nhiều bạn nhỏ, chạy khắp nơi, ở đâu có quả dại đều biết hết. Không đợi quả chín đã hái hết chỉ để lại cành trơ trọi.
Người ở đây đều không ăn măng nên rất ít khi đến rừng tre, điều này lại tốt cho hai tỷ đệ.
Cái lùm cây này rất lớn, còn có cành rủ cả xuống mặt đất. Hai người vừa hái vừa ăn, Bạch Hạ nhắc nhở: "Trên cành có rất nhiều gái nhỏ, Cẩm Thành đệ cẩn thận một chút đừng để bị đâm vào tay. " Cẩm Thành không dừng lại gật đầu. Mâm xôi chưa chưa ngọt ngọt, càng ăn càng thèm.
Bạch Hạ không để Cẩm Thành ăn quá nhiều, tìm một lá khoai môn dại rồi hái hết những quả mâm xôi chín ở trên cây xuống. Đi sâu vào trong một chút, lại phát hiện ra hai cây mâm xôi nữa, Bạch Hạ đều hái hết.
Từ khi đến thế giới này, mâm xôi chính là loại hoa quả đầu tiên mà Bạch Hạ được ăn.
"Tiểu đệ, chúng ta quay về thôi, đợi qua vài ngày nữa mâm xôi chín, Nhị tỷ lại dẫn đệ đến. "
Bạch tiểu đệ rất vui vẻ, tràn đầy sức sống xuống núi. Cậu bé phát hiện mỗi lần đi cùng Bạch Hạ đều có thể tìm được đồ ăn ngon, bây giờ lại càng ngày càng dính cô.
Lúc hai người về đến nhà, Bạch Hạ lột bỏ vỏ măng, cắt bỏ đoạn gốc, cắt măng mùa xuân thành ba lát, bỏ vào nồi nước nấu chín. Đợi măng chín thì vớt ra cho vào chậu nước lạnh để ngâm, làm thế này sẽ khiến cho vị đắng của măng mất đi. Bạch Hạ quyết định buổi tối làm thịt kho măng.Bạch Hạ lấy mỡ heo mua sáng nay ra cắt thành miếng nhỏ, cho vào nồi một ít nước, trước tiên đun sôi bằng lửa vừa rồi để lửa nhỏ dần và đun từ từ. Khi nấu mỡ phải cẩn thận, tránh cho nhiệt không đều, khiến cho mỡ heo ở đáy nồi bị khét.
Đợi mỡ heo chuyển sang màu vàng sẫm thì tắt lửa, vớt tóp mỡ ra, đổ mỡ heo vừa làm xong vào nồi đựng mỡ, cho thêm một ít muối vào. Làm thế này mỡ heo có thể để được lâu hơn một chút.
Bạch Hạ dùng một ít muối trộn một ít tóp mỡ, tóp mỡ thơm mặn xốp giòn, còn dính chút mỡ, khiến cho món ăn thơm hơn, Bạch Hạ và Cẩm Thành đều thích ăn.
"Cẩm Thành, đệ bưng bát ra sân ngồi ăn đi, Nhị tỷ phải chuẩn bị cơm tối, đừng ăn nhiều quá, không thì buổi tối không ăn được món khác nữa đâu đó. "
"Được ạ, Nhị tỷ, đệ nhất định sẽ không ăn nhiều đâu. " Nói xong lại nhét một viên tóp mỡ vào miệng.
Bạch Hạ lắc đầu cười.
Quay lại phòng bếp, cô lấy cái giỏ treo ở trên xà nhà xuống, ở bên trong là thịt và xương mua lúc sáng. Ở trong thôn, vì để phòng ngừa chuột, chó, mèo,...ăn mất thịt, nên đều để thịt ở trên cao.
Bạch Hạ cắt lấy một nửa miếng thịt, rửa sạch, cắt thành miếng nhỏ, cho vào nồi nước, thêm hành lá và gừng lát vào trần qua. Sau khi nước sôi thì vớt thịt ra cho vào nước lạnh, làm thế này khi nấu chín thịt sẽ dai hơn. Cô lấy măng tre ra cắt thành từng miếng để chuẩn bị dùng.
Cho lửa nhỏ đi, cho ít mỡ heo vào, bỏ hai thìa đường trắng vào để tạo màu, rồi dùng thìa khuấy liên tục. Đợi đường trắng tan ra, lúc đã ngả màu đỏ rồi thì cho thịt và măng vào đảo nhanh tay. Đến khi đều màu rồi thì cho vào một ít muối, một thìa nước tương rồi đảo lên, đợi thịt vào măng đều đã ngấm màu thì cho nước vào, lượng nước bằng với đồ ăn. Đậy nắp nồi lại, để lửa to và ninh trong khoảng mười lăm phút. Trong lúc chờ phải để ý lửa, nếu lửa quá to thì sẽ bị sát nồi.
Bạch Hạ cho thêm hai cây củi vào, sau đó lấy ra một đĩa dưa chua. Cô quyết định làm thêm món măng xào dưa chua.
Nhà Bạch Hạ làm hai loại dưa chua, một loại là dùng rau cải Thượng Hải làm, thực tế gọi là bắp cải muối chua; một loại là dùng rau cải canh làm dưa chua. Đây là một món muối chua, lúc ngâm thì sẽ bỏ muối vào.
Bạch Hạ đoán có lẽ đã đủ thời gian rồi, cô vừa mở nắp nồi ra, lập tức cảm thấy hương thơm tràn vào mũi. Cẩm Thành cũng không đợi ở ngoài sân nữa, chạy vào bếp ngửi ngửi. Bạch Hạ nhìn dáng vẻ như mèo con tham ăn của cậu liền múc cho cậu một bát nhỏ.
Cô múc thịt kho măng ra, đem nồi đi cọ sạch, rồi bắt đầu làm món măng xào dưa chua.
Cách làm món măng xào dưa chua rất đơn giản, cắt nhỏ dưa chua, rửa kĩ, măng mùa xuân cắt sợi, cắt ớt khô, băm một củ tỏi, cho tất cả vào chảo dầu xào lên. Sau đó cho nửa thìa nước tương vào, đảo một phút rồi cho ra bát, như vậy là xong món măng xào dưa chua rồi.
Bạch Hạ thấy mọi người vẫn chưa về, liền lấy một chậu nước quay về phòng tắm rửa, hôm nay ra rất nhiều mồ hôi nên cả người đều dính dính.
Trong phòng Bạch Hạ có một bồn tắm nhỏ, không phải loại có độ sâu kia, bồn tắm này chỉ khoảng ba mươi cm, to gấp ba lần chậu rửa mặt. Bạch Hạ rất nhanh đã tắm xong rồi, cô lau qua tóc rồi tùy ý để trên vai.
Bạch Hạ vừa mang nước ra ngoài cửa đổ đi, người Bạch gia cũng về đến cửa.
"Ông bà nội, cha nương, ca, mọi người về rồi, hôm nay trễ hơn một chút. " Bạch Hạ chào mọi người nói.
"Chỉ còn lại một chút cuối cùng, làm muộn một chút, hoàn thành rồi. " Bạch lão đầu trả lời, cùng Bạch Dũng đem nông cụ cất vào phòng kho.
"Sao lại gội đầu bây giờ, trời tối rồi, đêm lạnh, gội đầu bây giờ không dễ khô. " Hạ thị cầu mày nói.
Bạch Hạ im lặng đứng ở đó, cô cũng không thể trả lời: Con ở hiện đại quen gội đầu buổi tối rồi, nhất thời quên mất đây là cổ đại, không có máy sấy tóc.
"Nương con nói đúng đó, bây giờ vẫn còn nhỏ chưa thấy gì, sau này khi già rồi thì sẽ thường xuyên đau đầu. " Bà Phương nói ra một lời thấm thía.
"Con biết rồi, chủ yếu là vì hôm này ra nhiều mồ hôi quá, cả người cứ dính dính, không nhịn được nên liền gộI luôn. Lần sau cơn sẽ không như vậy nữa. " Bạch Hạ nhận sai, lấy lòng nói, "hôm nay nấu một món mới, mọi người mau rửa ráy ăn cơm thôi. "