Chương 3: Họ Tần, Tần Lục Ngôn 1

Chương 3: Họ Tần, Tần Lục Ngôn 1

Ngoại trừ người đàn ông mặt sẹo đè trên người, mấy người đàn ông cánh tay xăm hình hoa khác nở nụ cười dâʍ đãиɠ đi về phía Trì Hoan.

“Anh Bưu… Đúng lúc em có thuốc mới, cho cô nhóc này thử xem!” Một tên tóc vàng trong đó lấy một hộp thuốc ra, lấy lòng nói.

Người đàn ông mặt sẹo nhìn Trì Hoan không thành thật dưới người, nhíu mày: “Thuốc này có người thử chưa?”

“Chắc chắn là tìm người thử xong mới đưa tới! Thuốc này có thể sánh bằng thuốc chúng ta dùng lúc trước, tác dụng của thuốc mạnh hơn nhiều!”

Người đàn ông tóc vàng bưng thuốc, giống như hiến vật quý đưa tới: “Nghe anh em từng dùng thuốc nói, thuốc này có thể khiến xử nữ biến thành lãng nữ! Lúc trước bọn họ cho hai học sinh cấp ba 15, 16 tuổi dùng, anh không biết đâu… Năm sáu người thao hai xử nữ đó 4, 5 tiếng cũng không cho hai tao hóa kia ăn no!”

Nói đến đây, người đàn ông tóc vàng nóng lòng nhìn Trì Hoan: “Sau đó hai nữ sinh kia bị thao nghiện, hiện giờ rảnh rỗi sẽ đến tầng 5 của chúng ta đón khách… Có thể khiến các anh em sướиɠ muốn chết!”

Người đàn ông mặt sẹo nghe xong những lời này, lập tức dặn dò hai người đàn ông khác giữ lấy Trì Hoan: “Đút cho cô ta!”

Nghe thấy thế Trì Hoan căng thẳng, đột nhiên nghĩ tới người đàn ông mặc áo sơmi lam gặp ở hành lang lúc chiều ở ngay bên cạnh.

“Ừm… Ừm…”

Hai người đàn ông nhỏ gầy lập tức tiến lên, một trái một phải đè Trì Hoan.

Người đàn ông tóc vàng cầm thuốc đưa tới trước mặt Trì Hoan, lúc này người đàn ông mặt sẹo mới buông tay che miệng Trì Hoan ra, nắm chặt cằm Trì Hoan muốn nhét thuốc.

Trì Hoan nghiến răng, dùng đầu đập vào tường, cao giọng kêu to: “Cứu… Cứu mạng!”

“Mẹ kiếp! Con mẹ nó!”

Người đàn ông mặt sẹo thấy thế tức giận mắng một tiếng, tát mạnh vào mặt Trì Hoan: “Con đàn bà chết tiệt này!”

Người đàn ông tóc vàng nhân lúc này nhét thuốc vào miệng Trì Hoan, mấy người căn bản không sợ Trì Hoan gọi người tới.

“Nôn… Ừm…”

Trì Hoan không ngừng nôn khan, muốn nhả thuốc ra, nhưng viên thuốc màu trắng này vào miệng là tan.

Người đàn ông mặt sẹo cầm khăn mặt bên cạnh nhét vào miệng Trì Hoan, tức giận nói: “Con mẹ nó! Ấn chặt cô ta cho ông! Xem ông đây có biến cô thành đàn bà dâʍ đãиɠ hay không!”

Trì Hoan vặn vẹo cơ thể, không ngừng đập đầu vào tường, ba dài hai ngắn.

Cuối cùng ngoài cửa truyền tới giọng nam: “Mở cửa!”

Gương mặt Tần Lục Ngôn âm trầm đứng ở cửa, ngày kỷ niệm kết hôn tỉ mỉ sắp xếp bị cho leo cây.

Buổi tối uống chút rượu ngủ thϊếp đi, ai biết nửa đêm bị động tĩnh thao nhau của người phòng bên đánh thức.