Chu Húc Phong thấy Khê Khê có cái nốt ruồi nhỏ màu đen ở phía bên phải cổ giống với nốt ruồi của bạn cùng phòng nên cứ đứng tại giường của Sầm Hi giữa đêm khuya mà nói mãi về cái nốt ruồi trên cổ.
Nhưng mà —
Chu Húc Phong nhìn chằm chằm vào mặt Sầm Hi, càng nhìn càng cảm thấy có sự tương đồng.
“Không biết cậu đang nói gì.” Sầm Hi giọng nói rất hoảng loạn.
Cậu nắm chặt màn giường, không dám nhìn Chu Húc Phong, nhưng khi quay đầu lại, phần lớn cổ của cậu đều lộ ra trước mặt Chu Húc Phong.
Nốt ruồi đen dưới ánh đèn càng trở nên rõ ràng.
Chu Húc Phong nhìn vào hành động của cậu. Nhưng giờ đây sự chú ý của cậu ta đã không còn ở mặt Sầm Hi nữa.
Biểu hiện sợ hãi và kháng cự của Sầm Hi làm Chu Húc Phong cảm thấy rất khó chịu. Có thể là cậu thật sự đêm nay say rượu cùng với ánh đèn chói lóa khiến cậu mơ hồ cảm thấy Sầm Hi và Khê Khê có vẻ giống nhau.
Khi nhìn thấy Sầm Hi kháng cự, giống như thấy Khê Khê kháng cự cậu ta vậy.
Chu Húc Phong nhíu mày.
Đầu óc cậu ta như trống rỗng, không hiểu vì sao mình lại hành động như vậy, bỗng dưng giơ tay lên, kéo mạnh màn giường ra nửa chừng.
Sầm Hi bị động tác của cậu ta làm cho hoảng sợ, theo bản năng lùi lại hai bước: “Cậu làm gì vậy!”
Chu Húc Phong: “……”
Chu Húc Phong không biết mình muốn làm gì.
Những gì cậu làm vừa rồi hoàn toàn mất kiểm soát, cậu chỉ không muốn Khê Khê chống cự mình nhiều như vậy, nhưng không hiểu sao cậu lại nhầm Sầm HI với cô.
Có vấn đề thật rồi.
Chu Húc Phong mặt tối sầm lại, mắng bản thân một câu.
“……”
Làm gì đây!
Lúc này Sầm Hi hỏi một câu, không ngờ Chu Húc Phong lại còn hung dữ hơn hắn.
Rõ ràng là Chu Húc Phong đã hành động trước mà!
Sầm Hi cảm thấy rất uất ức.
Tính tình tốt thế nào cũng bị hành động không thể hiểu nổi của Chu Húc Phong làm cho nổi giận, Sầm Hi dù có nhẫn nhịn đến đâu cũng không chịu nổi: “Là cậu đột nhiên kéo tôi, còn hung dữ với tôi, tôi đâu phải nơi để cậu trút giận!”
Cứ như vậy mà trút giận.
Chu Húc Phong nhíu mày sâu hơn.
“Không phải là để cậu trút giận.” Chu Húc Phong giải thích một cách không kiên nhẫn.
Sầm Hi: “……”
Cái gì thái độ vậy?
Sầm Hi không hài lòng, đôi mắt xinh đẹp rõ ràng đầy giận dữ, tay nắm chặt thành quyền: “Xin lỗi tôi đi.”
“À, xin lỗi.”
Sầm Hi: “?”
Sầm Hi: “……”
Câu nói xin lỗi của Chu Húc Phong càng như đổ thêm dầu vào lửa.
“Cậu thật quá đáng!” Sầm Hi vốn đã sợ Chu Húc Phong, hôm nay lại bị chèn ép nên mới can đảm yêu cầu cậu ta xin lỗi. Nhưng không ngờ Chu Húc Phong lại có thái độ như vậy.
Sầm Hi cắn môi, ngực vì lời nói của Chu Húc Phong mà phập phồng mạnh mẽ.
“Không phải xin lỗi rồi sao, chỉ là kéo màn giường một chút mà thôi.” Chu Húc Phong không hiểu vì sao hắn lại tức giận như vậy: “Tôi chỉ kéo màn giường của cậu một chút thôi.”
Chu Húc Phong nói vài câu ngắn gọn, khiến mắt cậu đỏ lên.
Sầm Hi tính tình vốn đã nóng, nhưng vì không biết cãi nhau nên chỉ biết trừng mắt nhìn Chu Húc Phong.
“Cậu đúng là đồ hỗn đản!” Sầm Hi không muốn nhìn Chu Húc Phong: “Thứ hỗn đản không thể hiểu nổi!”.
Cậu kéo rèm lên nghe một tiếng “Vù” với thái độ rất phản kháng để đem cái người đáng ghét đó ngăn cách ở bên ngoài. Hiện tại, Sầm Hi rất tức giân với thái độ của Chu Húc Phong và những hành động không thể hiểu nổi của cậu ta. Nhưng cậu không thể đánh lại, bây giờ chỉ còn cách nằm trên giường, lăn qua lộn lại không ngủ được vì tức giận.
Sao lại có người như vậy?
Sầm Hi nghĩ đi nghĩ lại, cảm thấy tối nay mình hoàn toàn vô tội, rõ ràng là không làm gì cả…
Chu Húc Phong dù bị Khê Khê từ chối cũng không thể trút giận lên cậu được.
Sầm Hi cảm thấy rất khó chịu, đặc biệt là khi tranh cãi với Chu Húc Phong mà cậu lại thua, cảm giác càng khó chịu hơn.
Vào lúc 11 giờ đêm, không chịu nổi nữa, cậu bỗng nhiên nhắn tin cầu cứu trên tường
【Giúp tôi với. Có ai trong trường học của chúng ta có thể cãi nhau giỏi không? Tôi cần người thay mặt tôi cãi nhau, đối phương phải có khả năng chịu đựng tốt, nếu bạn quan tâm, hãy để lại tin nhắn, tôi sẽ đến.】
【? 】
【 Cãi nhau? 】
【…… Phốc, lần đầu tiên nghe thấy có dịch vụ cãi nhau, sao mà dễ thương quá vậy, cười chết tôi. 】
【 Ha ha ha ha ha ha ha ha, chủ đơn có bị tức giận đến choáng váng không vậy? 】
【 TvT a, muốn kiếm tiền, nhưng tôi không kiểm soát được nước mắt, một khi cãi nhau là không chịu được rơi lệ, hay là chủ đơn yêu cầu bị mắng? 】
【 Tôi nhận cãi nhau, 500 đồng bao thắng, dùng phương ngôn thêm 200, sẽ nói lời bất lịch sự. 】
【 Chết tiệt, chủ đơn thật sự thêm tôi, tôi chỉ đùa thôi! 195 sinh viên thể thao, ai mà dám cãi nhau với cậu ta! Tôi sợ không đủ sức để chịu một đấm của cậu ta trên mặt tôi. 】
……
Những yêu cầu cầu cứu nhận được nhiều bình luận, nhưng không có ai đáng tin cậy, Sầm Hi cảm thấy rất buồn bực.
Cậu kiên trì lướt qua một lần nữa, nhưng không có ai nhận đơn nên tức giận đến không ngủ được
Sầm Hi xoa xoa đôi mắt, càng nghĩ càng cảm thấy chuyện này không thể bỏ qua.
Cậu muốn cho Chu Húc Phong phải trả giá lớn nhưng không biết làm thế nào cả.
Sầm Hi có chút nản lòng nhưng cậu không thể chịu đựng được nữa.
Đáng ghét Chu Húc Phong a a a a, Sầm Hi tức giận đấm mạnh vào gối đầu! Sau đó không thể làm gì nên bất lực mà nằm xuống
Nhìn màn giường màu đen, Sầm Hi không biết mình nên làm gì bây giờ. Đang không vui thì bỗng dưng có tin nhắn từ một người bạn.
Cậu mở ra, phát hiện đó là một yêu cầu từ Chu Húc Phong.
Chân dung quen thuộc, tên quen thuộc.
Là cái tên xấu xa Chu Húc Phong.
Không biết từ đâu cậu ta có được WeChat của minh.
Sầm Hi bĩu môi, nghĩ chắc chắn Chu Húc Phong lại muốn chọc tức mình, người này sao lại hư hỏng như vậy. Thế là, cậu không thêm bạn còn muốn kéo Chu Húc Phong vào danh sách đen.