Cây xanh có thể chữa khỏi chứng hưng cảm của rất nhiều Alpha, Hạ Trạch biết điều này nhưng chưa từng chứng kiến.
Tinh thần lực vượt trội của Kỳ Kính làm anh nhận ra sự khác biệt của nơi này từ lâu, cây xanh của cậu nhóc càng ngày càng tốt, anh gật đầu nói: “Cây xanh của cậu là loại tốt nhất mà tôi đã từng nhìn thấy.”
Cảm giác đầu tiên của Hạ Trạch là hưng phấn, sau đó là xấu hổ, Kỳ tướng quân có kiến thức sâu rộng, nói lời như vậy rõ ràng là đang dỗ dành cậu.
Chỉ là cậu muốn được dỗ dành!
Cậu cảm thấy rất vui khi nghe thấy lời đó!
Hạ Trạch không nhịn được nở nụ cười, Kỳ Kính vẫn luôn nhìn cậu.
Sau khi vui vẻ qua đi, Hạ Trạch vô thức ngáp một cái, cậu luôn ngủ theo đúng quy luật, mỗi ngày sau khi livestream xong đều sẽ rửa mặt đi ngủ, ngày hôm qua trải qua chuyện như vậy, cả đêm cậu đều ở cục cảnh sát.
Lúc này tinh thần được thả lỏng cho nên liền cảm thấy buồn ngủ.
Kỳ Kính nhìn thấy dáng vẻ mơ màng của cậu, gần như muốn vùi mình vào thảm lông, anh nhỏ giọng nói: “Nghỉ ngơi trước đi, chuyện còn lại giao cho tôi là được.”
Không đợi cậu nhóc lên tiếng từ chối, Kỳ Kính nói tiếp: “Yên tâm đi.”
Quả thật Hạ Trạch rất mệt mỏi, có chút không trụ nổi như là muốn tựa vào người Kỳ tướng quân, lúc sắp đến lại vô thức kéo khoảng cách, Kỳ Kính có chút buồn cười khi nhìn dáng vẻ của cậu như vậy, anh dứt khoát ôm lấy cậu, nói: “Vẫn phòng cũ phải không?”
Hạ Trạch muốn giãy giụa nhưng không thể thắng nổi cơn buồn ngủ, mềm giọng ừ một tiếng, rõ ràng là buồn ngủ lắm rồi.
Dưới ánh mắt trêu chọc của thuộc hạ, Kỳ Kính nhẹ nhàng ôm cậu nhóc vào lòng đi đến phòng ngủ, trong phòng vẫn trang trí đơn giản như trước, trên bàn là những dụng cụ cải tạo cây xanh.
Những dụng cụ này thường là do cậu nhóc tự làm, nhìn vô cùng tinh xảo.
Khi Kỳ Kính đặt cậu nhóc xuống giường, hơi ngừng lại khi chạm vào áo trên của cậu, sau đó dứt khoát kéo chăn qua đắp lên người cậu.
Hạ Trạch ngủ vô cùng sâu, lăn một chút theo bản năng nhưng có lẽ thật sự quá buồn ngủ rồi cho nên chỉ lăn một vòng liền chìm sâu vào giấc ngủ, nhịp thở đều đều.
Bốn tên thuộc hạ thấy tướng quân nhà mình bước ra khỏi phòng ngủ của phu nhân tướng quân nhanh như vậy, bọn họ đều hít một hơi sâu.
Này cũng quá nhanh rồi!
Kỳ Kính lạnh nhạt liếc nhìn bọn họ, làm gì còn dáng vẻ dịu dàng trước đó chứ, lạnh lùng nói: “Bảo người chú ý đến nơi này, không được để người khác tự tiện ra vào.”
“Đi đến đội tuần tra của cục cảnh sát.”
Bốn người kia lập tức nghiêm túc lên, không còn dáng vẻ mê đắm cây xanh tinh lọc như trước, cho dù ai nhìn thấy cũng biết bọn họ đang trong trạng thái chiến đấu.
Đội tuần tra còn đang nhốt hai tên xấu xa kia!
Dám mơ tưởng trộm đồ của phu nhân tướng quân nhà bọn họ, còn muốn giam giữ phu nhân tướng quân nữa!
Chán sống rồi!
Tuy rằng cảnh sát nhỏ của đội tuần tra đã bảo chuyện này anh ta sẽ phụ trách nhưng tướng quân của bọn họ đến rồi!
Chuyện Omega nhà mình, chắc chắn tướng quân sẽ không để người khác ra mặt!
Hai anh em xấu xa kia đã bị Cao Châu đánh một trận, nhìn chằm chằm Alpha trước mặt với dáng vẻ kinh ngạc.
Cùng là Alpha, Cao Châu đã mạnh hai người bọn họ nhiều rồi.
Nhưng nếu so sánh vị này với Cao Châu thì Cao Châu còn bị áp chế dễ dàng huống hồ gì bọn họ.
Tướng quân đế quốc trong truyền thuyết, mặt lạnh như băng nhìn chằm chằm bọn họ. Ánh mắt không khác gì đang nhìn người chết cả.
Bọn họ, bọn họ làm gì rồi sao?
Bọn họ không có bán nước mà!
Hạ Trạch ngủ một giấc đến giữa trưa, cậu ngửi được mùi sữa bò sau đó là vị ngọt của bánh kem.
Thơm quá!
Ánh mắt Hạ Trạch sáng rực, ngồi dậy khỏi giường cũng nhanh hơn rất nhiều.
Khoan đã, quần áo của cậu?
Hạ Trạch chạm vào bả vai non mịn của mình, ngây người ra.