Vì vậy, mặc dù tiền chữa bệnh cho ông nội cần rất nhiều tiền sao nhưng với sự nỗ lực của Hạ Trạch, cậu vẫn có thể chi trả được.
Chỉ là năm ngoái, ông nội vẫn mất, Hạ Trạch tự mình mở cửa hàng hoa, cố gắng sống thật khiêm tốn.
Trong mắt cậu cảm thấy sống như vậy cũng tốt, giấu kín thân phận Omega, cứ sống như thế này cả đời, như thế cũng không tệ.
Hạ Trạch trong mơ chăm chỉ chăm sóc nhà hoa nhỏ của mình, ươm những bông hoa đẹp.
Sau đó đột nhiên xuất hiện một người đàn ông lạnh lùng, người đàn ông cúi đầu nhìn Hạ Trạch đang ngồi xổm, cau mày nói: "Cậu là Beta à?"
"Kết hôn không?"
!!!
Sao trong mơ còn có anh ta nữa!
Hạ Trạch lập tức tỉnh giấc.
Á á á, ngủ cũng không được yên!
Hạ Trạch thở dài, thấy trời vừa sáng, dứt khoát trở mình tiếp tục ngủ, chỉ là lần này, cậu hoàn toàn không buồn ngủ.
Buồn phiền.
Thật buồn phiền mà.
Sao cậu lại đồng ý chứ!
Những hạt giống cây xanh ở Hành tinh Xanh đó, thực sự quan trọng đến vậy sao?
Hạ Trạch chui sâu vào trong chăn, hình như đúng là quan trọng thật.
Thời đại giữa các vì sao, khoa học kỹ thuật phát triển nhưng cây xanh lại rất hiếm, đặc biệt là cây xanh Hành tinh Xanh, càng vô cùng quý giá.
Đừng nói đến việc cậu không đủ tiền mua, cho dù có đủ tiền mua, cũng không có công ty chuyển phát nhanh nào chịu chuyển đến hành tinh rác.
Huống chi, nếu có thể giúp được Kỳ tướng quân thì đó là tốt nhất.
Tối qua, Kỳ tướng quân lại giải thích chi tiết tại sao phải kết hôn, tại sao lại để cậu giả vờ có con.
Tất cả đều là vì anh có thể ra chiến trường, vì báo thù cho cha anh.
Nếu tìm người trên hành tinh chủ giúp đỡ thì chuyện kết hôn giả dễ bị tiết lộ, tìm Omega lại không được an toàn, tin tức tố giữa AO ảnh hưởng lẫn nhau, không thích hợp làm loại chuyện này.
Là Beta xa lạ ở hành tinh xa xôi, cậu là lựa chọn tốt nhất, dù sao cậu cũng không bị tin tức tố của Alpha cấp cao áp chế, càng không xuất hiện tình huống ngoài ý muốn.
Người trên hành tinh chủ cũng không tìm ra được sơ hở của Hạ Trạch.
Nói tóm lại, nói nhiều lắm chỉ một câu.
Hạ Trạch là lựa chọn tốt nhất.
Ngoài những điều này, chuyện trạm cứu trợ tạm thời vài năm trước, Hạ Trạch chưa bao giờ quên.
Sau đó, cậu còn ươm được mấy cây xanh quý giá, bắt chước thủ pháp của mẹ, làm tiểu cảnh cây xanh, bỏ thêm rất nhiều tiền để gửi những thứ này cho Kỳ Kính.
Nhưng khi gửi, công ty chuyển phát nhanh tư nhân địa phương nói, họ không đảm bảo chắc chắn sẽ gửi đến, dù sao thì lúc đó Kỳ Kính đã tiếp quản chức vị của cha anh, trở thành tướng quân, mỗi ngày có quá nhiều người tặng quà cho anh.
Hạ Trạch cũng không tiện hỏi Kỳ tướng quân có nhận được không, hơn nữa, những thứ này cũng không báo đáp được ân cứu mạng.
Hạ Trạch buồn phiền, lại lăn mấy vòng trên giường, mãi đến khi nhận được một email, mới khiến cậu vô thức ngồi dậy.