Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Sau Khi Cả Nhà Đọc Được Tiếng Lòng Của Ta, Nữ Phụ Đã Sát Điên Rồi

Chương 5: Trận Chiến Mở Màn Thắng Lợi

« Chương TrướcChương Tiếp »
"Tri Tri, ngươi nhanh nhận lỗi với bà nội!"

Thẩm Quân trừng mắt nhìn Thẩm Vân Tri, nếu truyền ra ngoài rằng nàng chọc tức bà nội của mình, chắc chắn sẽ gây ảnh hưởng không tốt.

“Thật là xin lỗi, bà nội. Con nói chuyện không biết suy nghĩ, khiến người tức giận, là lỗi của con."

"Ngươi….. ngươi…."

Lão phu nhân lại càng tức giận hơn, tầm mắt trở nên đen kịt.

Đây không phải là nhận lỗi, đây rõ ràng là đang uy hϊếp bà!

Thẩm Mạn Mạn nắm chặt tay lão phu nhân, nàng đối với Thẩm Vân Tri càng ngày càng chán ghét.

“Được rồi, mẹ....Tri Tri cũng đã xin lỗi rồi, ngài cũng đừng so đo với nàng.”

"Nhưng Tri Tri nói đúng, loại nha hoàn này nhất định phải xử lý. Giữ lại một nha hoàn có tâm tư không chính đáng bên cạnh sẽ không tốt cho Mạn Mạn, ngài nói có đúng không?"

Thẩm Quân vỗ lưng lão phu nhân để thuận khí.

[He he, cha quả nhiên là đứng về phía ta!]

[Vui vẻ!]

Thẩm Quân bất đắc dĩ mỉm cười.

Lão phu nhân nghe xong trừng mắt nhìn Thẩm Quân, nhưng cuối cùng vẫn bị đánh bại.

"Được được được, nhà này là ngươi định đoạt, lão bà như ta sao có thể có ý kiến gì!"

Bà thoát khỏi tay của Thẩm Quân, mang theo một đám người liền đi ra ngoài.

Thẩm Mạn Mạn không ngờ rằng lão phu nhân lại đồng ý, tay dần dần siết chặt lại.

Quả nhiên, Thẩm Quân vẫn là người định đoạt cuối cùng trong nhà này, căn bản không một ai quan tâm đến bà nội.

Nàng mím môi thật chặt.

"Đứa nhỏ, con cũng đừng khổ sở. Tuy rằng bà nội không thích nha đầu chết tiệt đó, nhưng đại bá ngươi nói đúng, con không thể giữ hai nha hoàn đó lại được."

Lão phu nhân nhận thấy cháu gái mình bị ủy khuất, vừa đi vừa giải thích cho nàng ta.

Lúc này, bà là một người bà hiền lành, tốt bụng.

Thẩm Mạn Mạn nhìn ánh mắt quan tâm của tổ mẫu, trong lòng có chút ấm áp.

Sự thiên vị của bà nội khiến nàng cảm nhận được hương vị của tình thân gia đình.

Từ nay về sau nàng sẽ coi bà nội như ruột thịt của mình.

Còn chuyện tình lần này chỉ có thể âm thầm chịu đựng mà thôi.

Bởi vì nàng không thể nói với bà nội rằng hai nha hoàn đó là làm theo mưu kế do nàng bày ra.

——

”Đinh, chúc mừng ký chủ thay đổi cốt truyện thành công, vận khí của nữ chính -1, ký chủ được khen thưởng mười tích phân.”

Tiếng nói của hệ thống tràn đầy hưng phấn vang lên trong đầu nàng.

Hệ thống rất kích động sau khi thắng được trận đầu tiên.

Tuy nhiên, Thẩm Vân Tri rất bình tĩnh. Thẩm Mạn Mạn vừa mới xuyên qua không bao lâu, nền móng không ổn định cho nên nàng ta vẫn đang che giấu lợi thế của mình.

Vì thế nàng mới dễ dàng thành công như vậy.

“Vậy Thẩm Mạn Mạn kia thật sự không phải là người tốt, mới mấy ngày, nàng ta đã bắt đầu muốn náo loạn đại phòng rồi.”

Thẩm Vân Tri ăn trái cây đã cắt sẵn, nhàn nhã tựa người vào giường.

Lúc này, những nha hoàn xung quanh nàng đều bị đuổi đi, cho nên nàng không cần lo lắng về dáng vẻ hiện giờ của mình.

Nữ chủ trong nguyên tác thật sự không phải là người tốt, bởi vì người tốt ở tận thế khó có thể sống sót.

Dù lúc đầu nàng ta là người tốt nhưng cuối cùng cũng sẽ bị tra tấn đến phát điên.

Vì vậy, nói một cách nghiêm túc, Thẩm Mạn Mạn là một người cố chấp lại ích kỷ, là một kẻ hoàn toàn có tư tưởng ích kỷ.

Bây giờ chắc là rất hận người nhà nàng.

Nghĩ đến toàn bộ người trong nhà đều là nhân vật phản diện, Thẩm Vân Tri biết rõ còn một đoạn đường dài cần phải đi.

Nàng đã thêm tất cả mười điểm tích phân vào thể lực của mình.

Thể lực bây giờ là 15.

Không biết có phải bị ảo giác hay không, nhưng nàng ngay lập tức cảm thấy cường tráng hơn rất nhiều, thậm chí cả cơ bắp và xương cốt cũng cứng rắn hơn.

Đêm đó nàng ngủ rất ngon.

Khi thức dậy vào ngày hôm sau, mẹ nàng đã sắp xếp một nha hoàn mới, kêu nàng ta đến đây hầu hạ.

"Tiểu thư, nghe nói tối qua lão gia bị đuổi đi ngủ ở thư phòng ."

Thái Vân vừa nói vừa hầu hạ tiểu thư chải đầu rửa mặt.

Tiểu thư phân phó qua, mọi chuyện lớn nhỏ trong nhà đều phải nói cho nàng biết.

"Ừm."

Thẩm Vân Tri uể oải duỗi người.

Tối qua cha nàng khẳng định đã bị mẹ mắng rất lâu.

HIện tại chắc chắn là còn chưa dỗ dành được.

"Tối qua Thái Ngọc đã bị bán đi rồi. Sáng sớm hôm nay phu nhân đã đi tìm vị phu nhân của nhị phòng, chắc là để xử lý hai nha hoàn của nhị tiểu thư."

Hôm nay tỉnh dậy, nha hoàn trong mỗi phòng đều thành thật hơn rất nhiều, chỉ sợ không cẩn thận làm sai sẽ bị bán đi.

“Tối qua ngươi không đi đưa nàng sao?”

Thẩm Vân Tri nhìn Thái Vân.

"Tiểu thư, Thái Ngọc không biết vị trí của mình ở chỗ nào, còn tham lam những thứ không thuộc về mình. Kết cục này đối với nàng ấy đã khá tốt rồi."

Nếu không có tiểu thư, kết cục của Thái Ngọc có lẽ sẽ thật sự bị dìm chết.

Hơn nữa nàng đã trung thành với tiểu thư thì nên biết có một số việc không nên làm.

Nghe được câu trả lời này, Thẩm Vân Tri nhìn Thái Vân một lần nữa.

Trong nguyên tác, Thẩm Vân Tri không bao giờ thích Thái Vân mà thay vào đó lại thích Thái Ngọc, người luôn giựt dây nàng làm chuyện xấu.

Sau đó, Thái Ngọc đã thành công trong việc leo lên giường cha nàng, lão phu nhân ép buộc Liễu Tuyết Tinh phải thừa nhận người thϊếp thất này, Thẩm Vân Tri biết mình bị phản bội, liền nổi điên cãi nhau với Thái Ngọc, cãi nhau với lão phu nhân, một cái gia đình tốt đẹp liền không còn yên bình nữa.

"Phải rồi, hôm nay ngươi có gặp đại tỷ của ta không?"

Thẩm Vân Tri ăn chút bữa sáng mới nhớ đến tiện nghi đại tỷ của mình.

Trong nhà ngoại trừ Thẩm Vân Tri chuyên gây rắc rối, thì phiền toái nhất chính là Thẩm Ý Đường.

Bởi vì từ nhỏ nàng đã được dạy dỗ phải hiểu biết lễ nghĩa liêm sỉ, hiền lành và phóng khoáng, đồng thời còn có một tấm lòng bồ tát.

Luôn luôn đi quản những chuyện rắc rối.

Còn bị tra nam lừa gạt tình cảm.

"Đại tiểu thư sáng sớm liền đi ra ngoài, nói ở Như Ý Phuờng có điểm tâm mới ra, muốn mua về cho lão phu nhân."

Thái Vân thành thật trả lời.

".…."

Thẩm Vân Tri khóe miệng giật giật, hơn mười năm qua nàng ta luôn cố gắng lấy lòng lão thái bà, cũng chưa bao giờ thấy bà ta tỏ ra hòa nhã với nàng ta, người này thực sự đã bị tư tưởng phong kiến đầu độc.

"Đã như vậy, chúng ta cũng đi nhìn xem."

________________

"Thẩm đại tiểu thư, đây là điểm tâm mới ra của Như Ý Phường, ngài có thể nếm thử một miếng."

Tiểu nhị bưng một chiếc đĩa tinh xảo tới trước mặt Thẩm Ý Đường, nở nụ cười tràn đầy nhiệt tình.

Đây là khách hàng lớn của Như Ý Phường, hầu như ngày nào nàng ấy cũng đến mua điểm tâm.

Thẩm Ý Đường nhìn đĩa điểm tâm trước mặt, hai mắt sáng ngời, điểm tâm này thực sự rất kỳ lạ, nó thực sự trong suốt.

Nó trông mềm mại, bồng bềnh và rất đẹp.

"Tên của loại điểm tâm mới này là gì?"

Thẩm Ý Đường đương nhiên sẽ không ăn ở bên ngoài, như vậy là không hợp lễ nghi, cho nên chỉ nhẹ nhàng hỏi thăm.

"Điểm tâm này gọi là thạch."

"Thạch? Một cái tên thật là đặc biệt."

Thẩm Ý Đường chưa từng nghe đến cái tên này bao giờ, rất có hứng thú với món điểm tâm này. Nàng quyết định mua về cho cả nhà dùng thử.

Ngay khi nàng định nói thì có người vội vàng bước tới và bất ngờ đυ.ng phải tiểu nhị.

Tiểu nhị không đứng vững, chiếc đĩa trong tay bay ra, đâm thẳng vào mặt của Thẩm Ý Đường.

Thẩm Ý Đường sửng sốt, nhìn cái đĩa bay về phía mình, vội vàng lùi lại trốn tránh.

Nhưng nàng không cẩn thận giẫm phải váy, cả người ngã về phía sau.

"Tiểu thư!"

Nha hoàn giật mình lao tới đỡ nàng. Không ngờ, một bóng người màu trắng trực tiếp từ phía sau lao ra đỡ nàng, đồng thời dùng tay còn lại hất văng chiếc đĩa ra.
« Chương TrướcChương Tiếp »