Chương 7: Cá hộp hoa hồng (7)

Đầu tiên, bởi vì đối phương đã giúp Tần Nhượng giữ lại được một lần sử dụng đạo cụ 【 mở khóa 】, cậu ấy muốn cảm ơn bảo vệ. Thứ hai, cậu xác thực vẫn khá dư dả số lượng giá trị sinh tồn, nên muốn thông qua tiền boa có thể làm thí nghiệm một chút để xem NPC này còn manh mối nào khác hay không.

Kỳ Cứu nhìn 8 giá trị sinh tồn ở trước mặt, do dự một lát rồi quyết định nhét hết vào trong túi.

Đang lúc túng quẫn nghèo khó, cậu sẽ không cự tuyệt tiền tự đưa tới cửa, nhưng cũng sẽ không làm hại gì đến người khác ——

“Cậu đến muộn phải không?” Bảo vệ canh cửa Kỳ Cứu hỏi.

“A, còn có mười tám phút thôi!” Tần Nhượng nhìn đồng hồ, trả lời một cách tự nhiên.

Nhưng cậu ta mở giao diện ra, kiểm tra qua một lượt, hệ thống cũng không có cung cấp bản đồ cho cậu, mà phong cách kiến trúc của nhà xưởng rất dễ bị lạc đường, đối với Tần Nhượng mà nói, muốn tìm được phòng họp của người mới đưa tin là rất khó.

“Công nhân đưa tin mới đến phòng họp thứ nhất nhỉ?” Bảo vệ canh cửa Kỳ Cứu nhiệt tình chỉ đường. “Từ con đường này đi vào trong, đi đến cuối đường là có thể thấy được toà nhà số 2, phòng họp thứ nhất ở lầu bảy, phòng số 103, chỉ mất khoảng ba phút đi bộ, không cần vội.”

Lúc nãy, khi chờ đợi “khách hàng” đầu tiên đến, Kỳ Cứu mở tủ đồ của bảo vệ canh cửa, tìm ra được ở đáy ngăn cuối cùng có một quyển “Sổ tay hướng dẫn lãnh đạo Nhà xưởng”.

Trong sổ tay hướng dẫn có in bản đồ khu làm công của nhà xưởng Bates. Hiện tại, bản đồ đã được thêm vào giao diện thanh vật phẩm nên cậu có thể tuỳ thời sử dụng.

Ngoài ý muốn thu thập được thông tin, vẻ mặt tiểu thiếu gia tươi cười: “Cảm ơn anh nhé!”

“Đừng khách sáo, sau này nếu cậu không tìm được đường đi thì có thể hỏi tôi.” Kỳ Cứu nói, xem như phục vụ tặng kèm cho tiền boa gấp đôi này của cậu ta.

Tần Nhượng không thể tin được mà trừng lớn đôi mắt: “Thật sự có thể chứ?”

“Đương nhiên, nếu tôi biết đều sẽ nói cho cậu.” Kỳ Cứu cười. “Mau đi đi, ngày đầu tiên đi làm nên để lại ấn tượng tốt cho quản lý.”

Tần Nhượng: “Vâng! Thật sự cảm ơn anh.”

Thoạt nhìn là một người trẻ tuổi có được sự may mắn, nhìn Tần Nhượng đi xa, Kỳ Cứu cân nhắc trong lòng.

Cùng lúc đó, âm thanh mỹ diệu của hệ thống vang lên ——

【Ngài đã thành công đem 8 giá trị sinh tồn nạp vào tài khoản.】

【Số lượng giá trị sinh tồn còn thừa trước mắt: 8; số lượng giá trị sinh tồn lưu trữ: 0; tổng cộng giá trị sinh tồn: 8. 】

【Tử vong đếm ngược: 08: 47: 00】

Kỳ Cứu nặng nề mà nhẹ nhàng thở ra.

Tám phút tiếp theo, Kỳ Cứu lại đón tiếp thêm hai nhóm “khách hàng”.

Trong đó, có hai cô gái là kết bạn trong trò chơi mà quen nhau, một cô gái trong nhóm có đeo một thanh đao bên hông khiến người khác có ấn tượng sâu sắc.

Bởi vì tiền boa được tính theo số lần ấn phím phục vụ, cho nên lần này Kỳ Cứu chỉ thu các cô 4 giá trị sinh tồn.

Còn có một người đàn ông đầu trọc tràn đầy nam tính, tên là Từ Thắng Dịch.

Hắn keo kiệt bủn xỉn lấy ra 4 giá trị, đưa cho bảo vệ canh cửa Kỳ Cứu, lúc đưa còn nói thầm một câu: “Không nghĩ tới, đời này, lần đầu tiên típ tiền boa là sau khi chết, thật đúng là châm chọc.”

Oán giận thì oán giận, nhưng với một người hay tính toán chi li như hắn, rõ ràng biết tiền boa so với kỹ năng 【 mở khóa 】 kỹ năng lời hơn rất nhiều.

“Hy vọng sự phục vụ của tôi có thể khiến anh vừa lòng.” Kỳ Cứu trên mặt vẫn tươi cười, cũng không có vì đối phương oán giận mà biến mất, cậu vui sướиɠ đem 4 giá trị nạp vào tài khoản, nhìn đối phương rời đi.