Chương 2

Tô Tiểu Văn cố gắng bình tĩnh, giọng nói hết sức thô cuồng, trong chăn ôm chặt ngực, sợ Tống Kỳ nhìn thấy sự khác thường trên ngực mình.

Nhưng dường như cậu đã bỏ qua điều gì đó.

“Không có gì thì thôi.” Tống Kỳ lại nhìn cậu, yên lặng dời tầm mắt, tiếp tục đọc sách.

Tô Tiểu Văn nhất thời thở phào nhẹ nhõm.

Cậu ở trong chăn sờ loạn lên thân thể mình, kế tiếp cậu phát hiện, mình không riêng gì có vυ" và l*и, hơn nữa eo còn biến nhỏ, mông còn biến lớn.

Yết hầu không còn, làn da trở nên cực kỳ mịn màng.

Vậy phải làm sao bây giờ? Ngủ thêm một giấc có trở lại hay không? Hoặc là, lại chơi cái trò chơi 18+ kia nhỉ?

Tô Tiểu Văn nghĩ tới đây, kích động hành động, nhưng lần này không phải làm loạn với người trong game, mà là điên cuồng hạ thấp hảo cảm của đối phương, thế cho nên người đó nói một câu: [Tôi còn tưởng rằng em yêu tôi nhiều lắm, hoá ra chả đâu vào đâu.]

Xóa bỏ trò chơi, Tô Tiểu Văn ép buộc chính mình đi ngủ tiếp, trước khi ngủ hai giây cuối cùng tại cầu nguyện: Mau biến trở về làm con trai đi! Làm ơn đấy!

Nhưng nửa tiếng sau, cậu tỉnh lại, vυ" vẫn còn, l*и vẫn có, cậu đau đớn cậu gục ngã mất!

Liếc mắt nhìn Tống Kỳ, lại phát hiện đối phương đã không còn ở đây, có thể đã ra ngoài chơi.

Ký túc xá chỉ còn lại một mình Tô Tiểu Văn, vì thế cậu ngồi dậy, cẩn thận kiểm tra thân thể của mình.

Kéo cổ áo ra xem, bầu vυ" vừa lớn vừa tròn, còn rất trắng, hai núʍ ѵú nhỏ hồng hào rất khiêu da^ʍ.

Lại cởϊ qυầи cộc, mở chân ra nhìn, hồng vô cùng, tựa như một cái miệng nhỏ nhắn đang muốn cắn cái gì đó.

Đúng lúc này một cảm giác đau tiểu vọt tới, cậu yên lặng mặc quần áo tử tế, nhìn bộ ngực to của mình một chút, lại mặc thêm một cái áo khoác.

Xuống giường, mở cửa toilet đi vào.

Tô Tiểu Văn muốn phát điên lên mất thôi, Tống Kỳ đang ở bên trong, cởi sạch quần áo đang định tắm rửa, dáng người hắn to lớn, trông cũng rất là mạnh mẽ, một cái dươиɠ ѵậŧ màu hồng đậm dưới háng rất là hấp dẫn ánh mắt.

“Cậu... Cút ra ngoài.” Tống Kỳ lạnh lùng nói, sắc mặt đen xuống.

Tô Tiểu Văn nóng mặt đỏ bừng lên, không dám ở chỗ này đợi thêm một giây, cuống quít kéo cửa lui ra ngoài.

Trở lại giường mới nghĩ đến một vấn đề, vừa rồi mình nói chuyện có phải đã quên khống chế giọng nói hay không? Vậy là giọng nói hoàn toàn nữ tính phát ra từ miệng mình rồi!