"Kỳ mẫn cảm của ta kéo dài liên tục mấy ngày, nếu em không chịu nổi thì ta phải làm sao bây giờ?"
Vào lúc cậu hôn mê, Thẩm Chi Nam loáng thoáng nghe được tiếng thở dài của Hoa Thiên Sương.
Thời điểm Thẩm Chi Nam tỉnh lại đã là buổi chiều hôm sau, cả người đau nhức không có sức lực, đặc biệt là chỗ khó nói, chắc là sưng lên rồi.
Suốt đêm qua, cậu với Hoa Thiên Sương còn kịch liệt, gian nan hơn so với lần đầu tiên.
Lần đầu tiên Thẩm Chi Nam bị Hoa Thiên Sương làm tuy nhiên qua ngày hôm sau cậu vẫn xuống giường đi lại được.
Nhưng bây giờ, giường cậu cũng không xuống được, ngay cả duỗi tay lấy ly nước mà cậu cũng không có sức để làm.
"Bệ hạ…" Thẩm Chi Nam bị âm thanh khàn khàn của mình làm cho kinh sợ.
Một bàn tay to lớn vòng qua eo Thẩm Chi Nam, Hoa Thiên Sương đem cậu từ trên giường đỡ lên, cẩn thận ôm cậu vào trong l*иg ngực của anh, sau đó lại đem ly nước ấm đưa tới bên miệng cậu.
"Em uống nước đi. Hôm qua em kêu cả đêm rồi, giọng nói cũng đã sớm khàn." Hoa Thiên Sương cười cười nói: "Tuy rằng ta rất đau lòng nhưng đêm qua em hát… thật dễ nghe, ta rất thích."
Lại trêu chọc cậu.
Thẩm Chi Nam rầu rĩ mà cúi đầu, miệng nhỏ uống nước ấm từ ly nước trong tay Hoa Thiên Sương.
Cổ họng khô rát cũng thoải mái không ít, đầu của Thẩm Chi Nam vẫn có chút cảm giác đau cho nên cậu cứ như vậy mà dựa vào l*иg ngực của Hoa Thiên Sương, để anh rửa mặt, rồi lại đút cháo cho cậu.
"Em ăn không vô."
"Bướng bỉnh, lại đây ăn một muỗng nào."
Thẩm Chi Nam mơ mơ màng màng mà há miệng ra để Hoa Thiên Sương đút một muỗng cháo, Thẩm Chi Nam lắc đầu, cậu thật sự không ăn nổi nữa.
"Em không có bướng bỉnh, là bệ hạ…"
"Hửm? Ta làm sao?" Hoa Thiên Sương cười khẽ, nhìn omega đang dựa vào trong ngực bị anh bắt nạt, trong mắt anh hiện lên vẻ ôn nhu, cưng chiều.
"Là do bệ hạ bắt nạt em." Âm thanh Thẩm Chi Nam hơi run lên, cậu có chút tức giận cho nên những suy nghĩ trong lòng đều nói ra hết.
"Lúc trước em có đọc qua một sách, trong sách đều nói alpha… Alpha làm nhiều nhất là một giờ… Đâu có giống như bệ hạ, mỗi lần làm đều là suốt một đêm."
Giọng nói của Thẩm Chi Nam pha chút hờn dỗi và tủi thân, cậu đã cố gắng phối hợp với Hoa Thiên Sương nhưng là do thời gian làm của bệ hạ quá dài, một lần không đủ thì hai ba lần, bốn năm lần, làm cậu đến không còn sức lực.
Vậy mà cái người này còn dám nói cậu bướng bỉnh, nói cậu nhiêu đó đã không chịu nổi!
Càng nghĩ càng thấy oan ức, Thẩm Chi Nam cúi đầu nắm lấy bàn tay vẫn luôn ôm lấy eo của Hoa Thiên Sương, âm thanh nghẹn ngào: "Em đã cố gắng hết sức… "
Lỡ bắt nạt em ấy quá mức rồi.
"Đúng vậy, Nam Nam của ta rất lợi hại, ta biết mà, đêm qua Nam Nam… rất lợi hại, cũng rất dũng cảm." Hoa Thiên Sương cúi đầu hôn lên trán omega, nắm lấy bàn tay của Thẩm Chi Nam mà an ủi.
"Nam Nam có thể chấp nhận hình dáng nửa hóa thú của ta đã làm ta rất vui vẻ rồi, nhưng vì Nam Nam quá xinh đẹp, quá mê người cho nên ta mới không kiềm chế được mà một lần rồi một lần làm em."
Hoa Thiên Sương nhẹ nhàng đặt omega lên giường, ánh sáng mặt trời xuyên qua tán cây mà chiếu lên người Hoa Thiên Sương, giống như ánh sáng nhu hòa của thần linh.
Thẩm Chi Nam rơi vào trong sự ôn nhu của Hoa Thiên Sương, mí mắt cậu nặng trĩu, bàn tay cậu nắm chặt lấy góc áo của anh: "Bệ hạ, kỳ mẫn cảm của người khi nào tới…"
Không chờ Hoa Thiên Sương trả lời, Thẩm Chi Nam mơ mơ màng màng nhắm mắt lại, nhỏ giọng nói: "Em có thể… Ngài không cần tìm omega khác…"
Ấm ức tủi thân.
Giống như thú con sợ hãi bị vứt bỏ.
Bàn tay khô ráo chạm vào đôi mắt của Thẩm Chi Nam, cảm nhận được hơi thở dần nhẹ nhàng của cậu, Hoa Thiên Sươnh mới từ từ di chuyển bàn tay.
Anh nhìn omega đang tiến vào ngủ thật lâu, phát ra một tiếng thở dài: "Ta nên làm thế nào mới tốt…"
Xốc chăn lên, Hoa Thiên Sương nằm bên cạnh Thẩm Chi Nam, anh đem cơ thể nhỏ nhắn của omega ôm vào trong l*иg ngực.
Thẩm Chi Nam tỉnh lại lần nữa là vào buổi sáng hôm sau.
"Tiêu rồi, mình đến muốn rồi." Thẩm Chi Nam mơ màng thấy được ánh sáng mặt trời chiếu qua khung cửa sổ, cậu như con cá chép mà nhảy dựng lên khỏi giường, đáng tiếc là bị cánh tay bên hông giữ lại, cá chép vượt Vũ Môn thất bại, một lần trở về trong vòng tay của alpha.
"Em còn chưa bắt đầu đi học, sao lại lo lắng đến muộn?" Tiếng cười trầm thấp làm cho l*иg ngực run lên nhè nhẹ, bàn tay của Hoa Thiên Sương ôm lấy eo Thẩm Chi Nam, nghiêng người đè xuống, Hoa Thiên Sươnh hôn lên đôi môi của omega thơm tho mềm mại.
"Bệ hạ— Bệ hạ— Hôm nay anh chị của em sẽ tới đế đô, em còn muốn đi đón hai người!" Thẩm Chi Nam nghiêng đầu né tránh, thật vất vả lắm mới tìm được cơ hội để nói chuyện trong nụ hôn nồng nàn của Hoa Thiên Sương.
Giống như động vật nhỏ đáng yêu.
không đành lòng để omega sốt ruột, Hoa Thiên Sương khẽ cười một tiếng, ngón tay vén lên một sợi tóc trắng của Thẩm Chi Nam: "Trên chuyến bay của anh chị em bị rắc rưởi chặn đường. Em cũng không cần lo lắng, ta đã cho người dò la tin tức, anh chị của em vẫn an toàn, đợi sau khi dọn sạch bọn chúng thì có thể đi tiếp."
"Ngoài ra ta cũng đã phái thêm một đội đi bảo vệ hai người đó cho nên em đừng lo lắng."
Ngủ suốt một ngày một đêm, đau nhức trên người cũng dần biến mất.
Sau khi Thẩm Chi Nam rửa mặt, cậu nhìn Hoa Thiên Sương đưa bộ đồ tác chiến, ánh mặt cậu sáng ngời: "Hôm nay em có thể học kỹ năng chiến đấu sao?"
"Đúng vậy, nếu em muốn vượt qua kỳ thi đầu vào của đại học Quân Công thì trước lúc đó ta sẽ giúp em nâng cao thực lực, đảm bảo không có chút sai sót." Lúc đầu Hoa Thiên Sương định để Thẩm Chi Nam đọc sách nhưng omega của anh lại có chút không thích.
Lấy năng lực của Thẩm Chi Nam cùng với khoảng thời gian hai người "giao hòa" với nhau, Thẩm Chi Nam muốn vượt qua kỳ thi đầu vào của đại học Quân Công cũng không khó.
Anh rất tin tưởng omega của mình.
"Buổi chiều Giang Mộng Sơn sẽ đến đây huấn luyện cho em, hắn là bộ trưởng quân bộ cho nên làm giáo viên của em cũng không cần phải lo lắng."
Thẩm Chi Nam trố mắt nhìn một chút, không phải Hoa Thiên Sương nói sẽ tự mình huấn luyện cho cậu sao?
Nhưng mà ngài ấy còn nhiều việc phải làm. Hai hôm nay bệ hạ vẫn luôn bên cạnh cậu, ngài ấy cũng không thể lúc nào cũng ở bên cạnh cậu được.
Chỉ là chờ đợi lâu như vậy, luôn mong tới ngày Hoa Thiên Sương sẽ tự tay hướng dẫn cho cậu… Cậu chỉ đau lòng một chút mà thôi.
Sự mất mát trong đôi mắt hiện lên rồi biến mất trong nháy mắt, Thẩm Chi Nam ngoan ngoãn nói: "Cảm ơn bệ hạ, em sẽ cố gắng học thật tốt."
"Ừm" Tạm dừng một lát, Hoa Thiên Sương nhẹ nhàng xoa mái tóc của Thẩm Chi Nam: "Ngoan, chờ ta trở về, ta sẽ kiểm tra kết quả học tập của em."
Nghe được Hoa Thiên Sương nói như vậy, đôi mắt của Thẩm Chi Nam sáng lên, tràn ngập sự hưng phấn cùng chờ mong: "Vâng bệ hạ!"
Giống như một đứa trẻ, Hoa Thiên Sương cười nghĩ.
Thẩm Chi Nam dậy sớm đi đến bệnh viện quân bộ để thăm cha Thẩm, nói cho ông biết anh chị một tuần nữa mới có thể trở về đế đô.
Ăn cơm trưa xong, Thẩm Chi Nam chờ Giang Mộng Sơn tới.
Tính từ ngày tham gia tiệc trà của trung tướng Hi Cách Tư thì đã vài ngày rồi Thẩm Chi Nam không gặp Giang Mộng Sơn.
Tuy rằng tính tình của Giang Mộng Sơn rất lạnh lùng, nhưng cũng là một trong số ít người mà Thẩm Chi Nam quen biết.
"Đã lâu không gặp bộ trưởng Giang, gần đây anh khỏe không?" Thẩm Chi Nam đã thay bộ đồ tác chiến, bộ đồ này là do Hoa Thiên Sương chuẩn bị, toàn bộ đều là màu đen, dây thắt lưng như ẩn như hiện lên hoa văn rồng bạc.
Cậu so với đa số omega thì cao hơn nhiều, sau khi thay bộ đồ tác chiến càng tôn lên đôi chân dài bà vòng eo thon gọn, mái tóc dài được cột cao lên, thiếu vài phần nghiêm trang nhưng lại thêm vài phần điển trai của beta.
Rất xứng đôi với đôi mắt màu lam linh động mỹ lệ, làm cho người trước mắt sáng ngời như vì sao.
Ánh mắt của Giang Mộng Sơn hơi dừng lên trên người Thẩm Chi Nam, hắn vẫn bình tĩnh đạm mạc mà hơi gật đầu: "Tất cả đều tốt, cảm ơn hoàng hậu quan tâm."
"Mời người đi theo thần." Giang Mộng Sơn đi ở phía trước dẫn đường, Thẩm Chi Nam đi theo phía sau.
Hai người đi lên tàu bay rời khỏi hoàng cung để đi tới một nơi khác, bức tường bằng kim loại thật lớn bao quanh lấy mảnh đất mênh mông, tàu bay đáp xuống sân huấn luyện.
Giang Mộng Sơn cũng đã thay đồ tác chiến, thân hình alpha cao lớn cường tráng, cơ bắp căng phồng ẩn chứa sức mạnh rất lớn, khi thế sắc bén tựa như một con liệp báo đen mạnh mẽ.
Thẩm Chi Nam đứng ở đối diện Giang Mộng Sơn, khi đứng bên cạnh alpha cao hai mét thì omega trước mặt này lại trông có phần nhỏ bé hơn.
"Chiến tranh bây giờ lấy vũ khí công nghệ cao làm chủ, những chiến sĩ omega và alpha ưu tú đề có thể vận dụng hình dáng nửa hóa thú và thú cộng sinh để chiến đấu, năng lực chiến đấu của bọn họ cũng không thua gì với vũ khí."
Đôi tay của Giang Mộng Sơn bắt chéo ở sau lưng, trầm giọng nói: "Điển hình là bệ hạ, trong thời kỳ chiến tranh, lấy sức mạnh của ngài ấy đã đủ để phá hủy toàn bộ căn cứ của hải tặc tinh tế."
Thẩm Chi Nam chăm chú nghe, cậu giống như tân binh mà đứng thẳng tắp.
"Người đã có thú cộng sinh của chính mình, bước tiếp theo, người sẽ được tiến hành huấn luyện về nửa hóa thú. Sau khi người có thể khống chế hình dáng nửa hóa thú thì tinh thần lực của người cũng sẽ tăng lên kéo theo xác suất thú cộng sinh của người có thể tiến hóa lên hình dáng thứ hai được tăng cao."
Giang Mộng Sơn trầm tư một lát rồi nói: "Lúc trước người có từng trải qua cuộc huấn luyện nào chưa?"
"Có học một chút." Thẩm Chi Nam suy nghĩ nói: "Khi tôi còn nhỏ đã từng học nhảy múa nhưng cũng chỉ là động tác cơ bản, ngoài ra tôi cũng đã từng học qua bắn súng, bắn cung."
Giang Mộng Sơn gật đầu: "Vậy người cũng đã có một ít nền tảng, thế thì bây giờ mong người hãy dùng toàn lực để tấn công thần, thần sẽ không đánh trả."
"A?" Thẩm Chi Nam cho rằng bản thân nghe lầm, cậu ngẩn người: "Bộ trưởng Giang, ý của anh là… Để tôi đánh anh sao?"
"Đúng vậy, thần cần biết được sức mạnh và tốc độ của người. Người không cần sợ làm thần bị thương, cho dù là alpha cường tráng dùng hết toàn lực cũng không thể làm thần bị thương."
Giang Mộng Sơn đưa hai tay ra sau lưng, ánh mắt nhàn nhạt nhìn Thẩm Chi Nam, bỗng dưng khóe miệng hơi cong lên: "Nếu có thể, mong người không đánh mặt của thần."
_______
Chú thích xưng hô: xưng hô của Giang Mộng Sơn dành cho Thẩm Chi Nam sẽ thay đổi theo hoàn cảnh. Khi thân phận hoàng hậu của Thẩm Chi Nam chưa được công khai thì ở trước mặt người ngoài Giang Mộng Sơn sẽ xưng hô theo cách khác còn khi không có người ngoài thì sẽ xưng hô theo người-thần. Chi tiết này mình cũng đã sửa ở mấy chương trước rồi nha.
Tui vừa edit vừa beta lại tất cả chương truyện nên có lỗi thì mong mọi người thông cảm! (⌣_⌣”)