Trong giới thượng lưu, trung tướng Hi Cách Tư là alpha được hoan nghênh nhất.
khuôn mặt tuấn lãng, dáng người đĩnh bạt, nho nhã lễ độ, dí dỏm hài hước, lúc nào cũng bày ra mị lực của bản thân.
Giống một con khổng tước thích trêu chọc người khắp nơi, cách gã đối với ngươi không phải độc nhất vô nhị, chỉ là đôi khi sẽ cho ngươi nếm được một chút ngon ngọt.
Nếu không thân thì loại người dối trá này rất được hoan nghênh, lớn lên đẹp, có thể nói, thân phận và địa vị cũng cao, như vậy đã đủ rồi.
Nhưng nếu người dễ động lòng thì gương mặt ấm áp như gió xuân này trông chớp mắt liền biến thành mùa đông giá rét, lãnh khốc vô tình.
Lúc trước có bao nhiêu ôn nhu thì sau lại có bấy nhiêu vô tình.
Thẩm Chi Nam không tính toán muốn có quan hệ thân thiết gì với trung tướng Hi Cách Tư, nhưng đối phương chủ động đưa ra cành oliu, cậu cũng không ngại mà nhận lấy.
Mặc kệ là cho trung tướng Hi Cách Tư mặt mũi hay vì tương lai mở rộng quan hệ của cậu ở đế đô, chấp nhận lời mời của Hi Cách Tư đối với Thẩm Chi Nam là lợi chứ không hại.
Thời điểm Thẩm Chi Nam chấp nhận lời mời, trung tướng Hi Cách Tư rất vui vẻ, đáng tiếc gã còn cuộc hẹn với người khác nên chỉ có thể tạm biệt Thẩm Chi Nam và Giang Mộng Sơn.
Nhìn trung tướng Hi Cách Tư rời đi, Thẩm Chi Nam hỏi Giang Mộng Sơn: “Tôi làm như vậy, bệ hạ có tức giận không?”
Thẩm Chi Nam nhớ rõ, Hoa Thiên Sương nói sẽ cho cậu tự do, cũng sẽ không can thiệp chuyện cậu kết bạn, thậm chí cũng không ngại cậu ở bên ngoài tìm thú vui.
Thẩm Chi Nam cảm thấy Hoa Thiên Sương thiếu chút nữa nói với cậu: tâm trí ngoại tĩnh cũng không sao cả nhưng có thể không đc nɠɵạı ŧìиɧ.
Thú vị ở chỗ, thời điểm cậu chưa ly hôn với Phong Niệm thì cơ thể cậu đã nɠɵạı ŧìиɧ với Hoa Thiên Sương.
Bây giờ ở cùng Hoa Thiên Sương, Hoa Thiên Sương lại nói tâm trí cậu được phép nɠɵạı ŧìиɧ.
Thẩm Chi Nam nghĩ rồi lại muốn cười, cậu đã từng ảo tưởng mình sẽ có một gia đình hạnh phúc.
Giang Mộng Sơn: “Suy nghĩ của bệ hạ là thứ tôi không thể tùy tiện suy đoán, nếu người lo lắng chuyện này, không bằng từ mình đi hỏi bệ hạ.”
Thẩm Chi Nam chỉ cười cười: “Chúng ta trở về đi.”
Trung tướng Hi Cách Tư chưa đi xa đã quay đầu lại nhìn hướng đi của Thẩm Chi Nam và Giang Mộng Sơn.
Sự việc ly hôn của Thẩm Chi Nam và Phong Niệm đã huyên náo khắp đế đô, ban đầu mọi người truyền là do Thẩm Chi Nam nɠɵạı ŧìиɧ với alpha khác, dưới cơn tức giận, Phong Niệm đuổi Thẩm Chi Nam ra khỏi phủ tướng quân.
Sau đó lại nghe nói là Phong Niệm vì đem một omega đang mang thai trở về phủ tướng quân, Thẩm Chi Nam tức giận mới đi nɠɵạı ŧìиɧ, dùng hình thức khốc liệt nhất để trả thù bạn đời của mình.
Những chuyện đó trong một đêm đã bị xử lý, người sáng suốt đều có thể nhìn ra có vị quyền cao chức trọng nào đó đã âm thầm ngăn lại.
Chính mắt nhìn thấy Thẩm Chi Nam và Giang Mộng Sơn đi cùng nhau, trung tướng Hi Cách Tư kinh ngạc trong nháy mắt.
Có thể đánh bạo cướp người từ tay Phong Niệm không phải là người bình thường, xâu chuỗi những sự việc xảy ra, có lẽ người đó là Giang Mộng Sơn.
Chỉ là Hi Cách Tư không nghĩ tới, Giang Mộng Sơn là lão đàn ông còn nguyên tem, gương mặt vô tình vô dục, không nghĩ tới vừa mới ra tay liền cướp vợ của người khác.
Thật trùng hợp, hôm nay người mời gã tới gặp mặt là chồng cũ của Thẩm Chi Nam, Phong Niệm.
Nhưng việc phẩm cấp Phong Niệm không cao bằng gã, bối cảnh cũng không bằng gã nhưng Hi Cách Tư không dám xem nhẹ đối phương, kẻ nào cũng nhìn ra Phong Niệm ở đế đô rất có tiềm lực.
“Phong tướng quân đã đợi lâu.” Hi Cách Tư yên lặng đánh giá Phong Niệm đang đứng bên cửa sổ, Phong Niệm ở đế đô cũng rất được omega hoan nghênh, cho dù đã kết hôn cũng không ảnh hưởng tới điều đó.
Trừ bỏ người này ở trên chiến trường lấy được chiến tích thì chỉ còn dư lại gương mặt anh tuấn soái khí.
“Trung tướng Hi Cách Tư, tôi cảm ơn anh đồng ý dành thời gian quý báu của mình để gặp tôi. Tôi chỉ có một việc muốn hỏi anh, xin hỏi anh biết Giang Nguyệt Ảnh không?” Ánh mắt từ ngoài cửa sổ nhìn trở về, Phong Niệm đứng ở bên cửa sổ, đi thẳng vào vấn đề.
Giang Nguyệt Ảnh? Trung tướng Hi Cách Tư hơi nheo nheo đôi mắt đào hoa, sau một lát suy nghĩ liền gật đầu, cười nói: “A, là omega của Giang gia.”
Tùy rằng Phong Niệm có vẻ bình tĩnh nhưng đôi bàn tay đang nắm thành quyền chậm rãi buông ra: “Anh biết cô ấy?”
Đôi mắt màu lưu ly xẹt qua một tia hài hước, trung tướng Hi Cách Tư xoay người đi đến bên quầy rượu, lấy ra hai Ly rượu, một bên rót rượu một bên nói: "Cô ấy đã từng làʍ t̠ìиɦ nhân của tôi trong một khoảng thời gian, tuy không quá xinh đẹp nhưng lại rất ôn nhu tri kỷ."
Hi Cách Tư xoay người, nâng ly rượu lên uống một ngụm, ánh mắt mang theo vẻ tìm tòi nhìn xuyên thấu qua chiếc ly thủy tinh, dừng lại trên gương mặt bình tĩnh của Phong Niệm.
"Phong tướng quân, uống một ly?" Hi Cách Tư đưa một ly rượu khác qua: "Tôi nghe nói omega đó hiện tại đang ở trong nhà của anh, anh vì cô ấy tới đây để hỏi tội tôi sao?"
Phong Niệm không nhận ly rượu mà Hi Cách Tư đưa qua.
Hi Cách Tư nhàn nhạt cười, cũng không để ý thái độ vô lễ, tràn đầy địch ý của Phong Niệm. Gã đem ly rượu đặt trên bàn, tiếng ly thủy tinh vang lên thanh thúy.
"Đừng xem tôi là một người xấu thích khi dễ omega, con người của tôi tuy rằng phong lưu nhưng không có bắt ép người khác làm chuyện gì. Huống chi gương mặt của Giang Nguyệt Ảnh cũng không phải loại tôi thích. Nếu không phải cô ấy bám theo, chủ động hiến thân, còn kể bản thân có bao nhiêu đáng thương thì tôi cũng không cho cô ấy trở thành tình nhân." Hi Cách Tư cầm ly rượu nhấp một ngụm nhỏ: "Một trong số đó."
Tình nhân của gã xếp thành đàn còn Giang Nguyệt Ảnh chỉ là một trong số đó.
Hi Cách Tư rất muốn xem bộ dạng khi tức giận của Phong Niệm, nhưng đã làm gã thất vọng, Phong Niệm chỉ nhíu mày: "Sau đó cô ấy mang thai con của anh?"
Hi Cách Tư ngồi xuống dựa vào cái bàn ở bên cạnh, nghiêng đầu nhìn như là đang nghe một câu chuyện rất buồn cười: "Anh và tôi đều là alpha cao cấp. Alpha càng cường đại thì rất khó làm omega mang thai, anh cảm thấy đứa con trong bụng của cô ấy có bao nhiêu phần trăm là của tôi?"
"Phong tướng quân đang tính toán đòi lại công bằng cho Giang Nguyệt Ảnh?" Hi Cách Tư khẽ cười một tiếng: "Phong tướng quân hỏi tôi nhiều vấn đề như vậy, tôi đều trả lời đúng sự thật. Vậy Phong tướng quân có thể thỏa mãn lòng hiếu kỳ của tôi không? Tôi cũng có một câu hỏi muốn hỏi Phong tướng quân."
Phong Niệm: "Anh muốn hỏi cái gì?"
"Anh ly hôn với vợ cũ là bởi vì cậu ấy nɠɵạı ŧìиɧ hay là vẫn vì Giang Nguyệt Ảnh?"