Chương 139: Hoa Thiên Sương ghen, Thẩm Tòng An muốn tổ chức hôn lễ

Thẩm Chi Nam lưu lại thông tin liên lạc của Lâm Sách.

Đây là người bạn đầu tiên của cậu ở Trái Đất.

Sau khi trở về nhà, cậu ngồi trên sô pha phòng khách liên lạc với Lâm Sách.

Thẩm Chi Nam: Cậu về nhà chưa?

Trong chốc lát Lâm Sách đã phản hồi: Tôi đã về rồi, cảm ơn cậu.

Thẩm Chi Nam nhớ lại hoàn cảnh lúc hai người gặp nhau.

Một lần là ở siêu thị, Lâm Sách một mình xách túi lớn túi nhỏ .

Cồn hôm nay nếu không phải cậu và Hoa Thiên Sương ở gần đó thì một omega đang mang thai không biết bị alpha thô lỗ kia bắt nạt tới mức nào.

Hai lần gặp Lâm Sách, bên cạnh người vẫn như cũ không có một ai.

Nếu không phải do mới quen biết nên không thể hỏi chuyện thì Thẩm Chi Nam rất muốn hỏi alpha của Lâm Sách chết ở đâu rồi.

“Còn suy nghĩ tới chuyện của omega đó sao?” Âm thanh của Hoa Thiên Sương vang lên ở cách đó không xa,

Thẩm Chi Nam ngẩng đầu lên liền nhìn thấy cơ ngực rắn chắc, đôi chân dài thẳng tắp, alpha không nhanh không chậm đi tới gần cậu.

Mặt Thẩm Chi Nam hơi nóng lên.

Thật kỳ lạ, tuy rằng lúc đầu cậu cảm thấy Hoa Thiên Sương rất tuấn tú nhưng gần đây không biết tại sao mà khi nhìn alpha cao lớn, trái tim Thẩm Chi Nam sẽ có cảm giác tê dại.

Rất muốn làm chuyện gì đó…

“Sao lại ngây người rồi.” Hoa Thiên Sương khẽ cười, anh quơ quơ tay trước amwjt Thẩm Chi Nam, hai tay nhẹ nhàng nhéo gương mặt mềm mại của omega: “Bé chim ngốc của ta.”

“Em mà là chim ngốc thì anh chính là… Chính là… Con rồng háo sắc!” Ấp úng nửa ngyaf Thẩm Chi Nam mới nghĩ ra được.

“Bé chim ngốc mau để rồng háo sắc này ôm một cái nào.” Trên người alpha chỉ quấn một cái khăn tắm, anh vươn tay ra liền có thể ôm chặt bé chim ngốc.

Cả người nằm gọn trong lòng alpha, Thẩm Chi Nam ngẩng đầu nhìn chằm chằm chiếc cằm của alpha, cậu nhịn không được mà hôn lên nó một cái.

“Em đang quyến rũ ta sao?” Hoa Thiên Sương nói xong liền cúi đầu hôn lên đôi môi hồng phấn của Thẩm Chi Nam.

Hai cánh môi bị ngậm lấy, mùi hoa hồng trắng tỏa ra.

Ban đầu còn ngồi ở trên sô pha vậy mà giờ đâu cậu lại ngồi ở trên đùi Hoa Thiên Sương.

Bàn tay chạm vào gương mặt anh tuấn của alpha, Thẩm Chi Nam nhìn chằm chằm gương mặt Hoa Thiên Sương, hàng lông mi đen nhánh rủ xuống như đang che giống ánh mắt nóng bỏng.

“Gần đây em cảm thấy em rất kỳ lạ…” Thẩm Chi Nam có một chuyện rất khó hiểu, cậu theo bản năng mà nói cho Hoa Thiên Sương biết.

“Sao vậy? Em cảm thấy chỗ nào không thoải mái?” Ánh mắt nóng rực nhanh chóng biến thành ánh mắt nghiêm túc, giọng điệu Hoa Thiên Sương tràn ngập lo lắng.

“Không phải không thoải mái mà là… Mà là…” Thẩm Chi Nam cắn răng một cái, bé con quan trọng hơn mặt mũi.

Hoa Thiên Sương đã dặn cậu nếu có chỗ nào không thoải mái thì phải lập tức nói ra.

Cho dù cả hai đều có thể chất ưu việt, điển hình như việc Thẩm Chi Nam là omega đang mang thai nhưng vẫn ra cửa đánh nhau.

Tuy ngoài mặt Hoa Thiên Sương rất bình tĩnh thật ra trong lòng lo lắng không thôi.

Thẩm Chi Nam cắn cắn lỗ tai Hoa Thiên Sương, cậu nhỏ giọng nói mấy chữ.

Hoa Thiên Sương chỉ mỉm cười, bàn tay dịu dàng chơi đùa vòng eo của Thẩm Chi Nam, anh cũng ghé sát vào tay Thẩm Chi Nam nhỏ giọng an ủi omega: “Chuyện này rất bình thường, Nam Nam.”

Thẩm Chi Nam ôm Hoa Thiên Sương, cậu đem đầu mình gác lên bờ vai dày rộng của alpha.

Nhẹ nhàng vỗ vai Thẩm Chi Nam, Hoa Thiên Sương nói: “Đây là biểu hiện rất bình thường của omega đang trong thời gian mang thai, nếu em có cảm giác khao khát được alpha ôm thì cơ thể của em đang nói cho em biết nó đang cần pheromone.”

“Nam Nam của ta thật đáng yêu.” Hoa Thiên Sương nhịn không được mà hôn lên trán Thẩm Chi Nam.

Thẩm Chi Nam đem mặt vùi vào trong tóc alpha.

“...Em còn tưởng em không còn là chính mình nữa.” Thật ra Thẩm Chi Nam vẫn cảm thấy ngại ngùng vì bản thân ngày càng có cảm giác gì đó với Hoa Thiên Sương.

Gần đây nhất sau khi làm sau xong một lần thế mà cậu còn muốn làm thêm một lần nữa.

Lúc trước cậu không hề như vậy.

Thẩm Chi Nam thích Hoa Thiên Sương cũng thích thân mật với alpha nhưng cậu rất hiểu cơ thể của mình, cơ thể cậu không phải quá khao khát động chạm với alpha.

Nhưng gần đây nó càng ngày càng kỳ lạ.

Thay đổi xa lạ này đã làm cho omega mang thai cảm thấy hoảng sợ.

May là alpha bên cạnh cậu không hề lấy cái đó để giễu cợt cậu mà anh lại nghiêm túc giải thích cho cậu hiểu.

“Sau khi sinh con xong em sẽ trở lại như ban đầu cho nên em đừng sợ.” Hoa Thiên Sương từ trên sô pha đứng dậy.

Anh ôm omega vừa đi vừa nói chuyện: “Ngày mai Murphy sẽ tới làm kiểm tra cho em.”

“Thật không?” Thẩm Chi Nam lập tức ngẩng đầu lên, đôi mắt tràn ngập vui vẻ.

Hoa Thiên Sương nhíu nhíu mày: “Murphy tới đây làm cho em cảm thấy vui vẻ đến như vậy?”

Đường đường là hoàng đế đế quốc Ngân Hà lại ghen tuông với trí tuệ nhân tạo.

Từ khi mang thai tnc đã thay đổi không ít thói quen đồng thời cũng ảnh hưởng tới alpha của cậu.

Nếu là lúc trước, Hoa Thiên Sương cũng sẽ không dễ ghen tuông như vậy.

Thẩm Chi Nam giống như đứa trẻ giấu kẹo ngọt ở sau lưng, cậu kinh ngạc khi phát hiện thay đổi rất nhỏ trên người Hoa Thiên Sương.

Đôi tay chạm vào gương mặt Hoa Thiên Sương, Thẩm Chi Nam lại gần hôn lên mặt alpha một cái.

“Thật ra em muốn hỏi Murphy về việc mang thai của anh trai em….”

Từ khi có thể liên lạc được với đế quốc thì ngày nào Thẩm Chi Nam cũng gọi về cho gia đình.

Ngoại trừ báo bình an thì Thẩm Chi Nam còn nói chuyện riêng với Thẩm Tòng An.

Thẩm Tòng An vẫn luôn hỏi cơ thể Thẩm Chi Nam có khỏe hay không, đứa bé trong bụng có vấn đề gì không.

Thẩm Chi Nam đều thành thật trả lời.

Nhưng đến lượt Thẩm Chi Nam hỏi chuyện mang thai của Thẩm Tòng An thì Thẩm Tòng An liền nói dăm ba câu rồi chuyển chủ đề, chỉ nói Thẩm Chi Nam đứa bé vẫn mạnh khỏe.

Cho tới bây giờ, Thẩm Chi Nam rất không thể tin được anh trai cậu là một alpha lại có thể mang thai mà người làm cho anh trai cậu mang thai lại là bộ trưởng Giang.

Ngày hôm sau Thẩm Chi Nam nhìn thấy Murphy.

“Murphy, đã lâu không gặp.” Nhìn chàng trai cao gầy xinh đẹp mở cửa bước vào, Thẩm Chi Nam không khỏi nở nụ cười.

“Bệ hạ, hoàng hậu, đã lâu không gặp.”

Murphy cũng không tới đây một mình.

Thời điểm Thẩm Chi Nam còn đang say giấc nồng thì một phòng ngủ cho khách đã được cải tạo thành phòng y tế.

Ngoại trừ Murphy thì còn có vài bác sĩ đến đây để kiểm tra cơ thể Thẩm Chi Nam.

Quá trình kiểm tra rất thuận lợi, Thẩm Chi Nam nằm trên giường nghe Murphy cùng với bác sĩ nói chuyện.

Thẩm Chi Nam và đứa bé trong bụng đều rất khỏe mạnh.

“Con lại lớn thêm một chút rồi.”

Dưới trình độ khoa học kỹ thuật của đế quốc, Thẩm Chi Nam dễ dàng thấy được quả trứng nhỏ.

Thẩm Chi Nam nhìn vỏ trứng bóng loáng xinh đẹp, cậu cúi đầu sờ bụng của chính mình: “Khó trách eo lại to như vậy.”

Quần áo mua ở Trái Đất đều mặc không vừa.

May là cậu thích mặc đồ rộng cho nên sau này mua quần đều mua loại có dây thun nên đến bây giờ vẫn có thể mặc vừa.

Hoa Thiên Sương bên cạnh đột nhiên nói một câu: “Nam Nam, con rất giống em.”

Thẩm Chi Nam ngạc nhiên một chút, cậu nhìn chằm chằm quả trứng bóng loáng nhịn không được mà nói: “Bệ hạ, rõ ràng là con giống ngài, ngài xem vỏ trứng kìa đều là vảy…”

Rõ ràng là trứng rắn!

“Nhưng nó là màu trắng.” Ngón tay nhẹ nhàng vuốt ve mái tóc Thẩm Chi Nam, xưa nay đế vương vững như Thái Sơn thế mà nói chuyện là có ngữ khí không bằng lòng.

“Tương lai con sẽ giống em có mái tóc trắng tuyết.” Đôi mắt đế vương hiện lên sự vui sướиɠ.

Dường như so với chuyện con cái giống mình thì Hoa Thiên Sương lại thích con lớn lên giống Thẩm Chi Nam hơn.

“Nam Nam chúng ta xinh đẹp như vậy, đứa bé sau này cũng sẽ thật xinh đẹp.” Hoa Thiên Sương hôn lên bàn tay Thẩm Chi Nam.

Thẩm Chi Nam muốn nói con của hai người là alpha, nếu lớn lên giống cậu thì có phải quá không thích hợp hay không?

Nhưng nếu nghĩ lại thì chỉ cần là con của hai người thì lớn lên giống ai đều không sao cả.

Cũng không quan tâm giới tính là gì, cậu đều yêu hết.

Trong lòng đều là cảm giác ngọt ngào, Thẩm Chi Nam cúi đầu sờ bụng nhỏ hơi phồng lên, cậu mỉm cười với Murphy luôn đảm nhận vai trò bóng đèn ở bên cạnh: “Murphy, anh của ta sao rồi?”

“Cảm ơn hoàng hậu nhớ tới sự tồn tại của thần.” Murphy nghiêm túc nói.

Thẩm Chi Nam nhịn không được mà cười lên, cậu dựa vào lòng ngực Hoa Thiên Sương cúi đầu gửi video siêu âm của thái tử nhỏ cho người nhà còn có bạn thân của cậu là Hạ Yên.

Cho dù là Hạ Yên hay người Thẩm gia, bọn họ đều cho rằng omega mang thai đều là sinh con, trường hợp Thẩm Chi Nam mang thai là quả trứng thì đứng là lần đầu tiên nhìn thấy.

Nhưng cũng không ảnh hưởng tới việc bọn họ khen trứng nhỏ.

Cha Thẩm: Trứng nhỏ thật xinh đẹp, vừa nhìn thấy là biết đây là trứng rồng!

Chị hai Thẩm gia: Thật xinh đẹp nha, nhìn rất giống vảy rắn, Nam Nam, sau khi cháu trai của chị phá vỏ có phải là một bé rắn nhỏ màu trắng không? Ai nha, đứa bé mũm mĩm trông rất đáng yêu đó.

Thẩm Tòng An cũng khen vài câu, nhân câu hội đó Thẩm Chi Nam cũng hỏi một số chuyện.

Thẩm Chi Nam: Anh cả, cháu trai của em cũng sắp ba tháng rồi đúng không? Khi nào anh mới cho em xem ảnh siêu âm đây? Đúng rồi, gần đây anh ốm nghén rất nhiều phải không? Bộ trưởng Giang có thường ở cạnh anh không?

Trong chốc lát Thẩm Tòng An đã trả lời tin nhắn.

Thẩm Tòng An: Bộ trưởng Giang có ở bên cạnh anh.

Thẩm Chi Nam cho rằng Thẩm Tòng An sẽ không trả lời nữa thị cậu đột nhiên nhận được một tấm ảnh.

Là ảnh Thẩm Tòng An cùng với Giang Mộng Sơn .

Rõ ràng đây là giấy kết hôn, hai người đều trưng ra khuôn mặt nghiêm túc tựa như hai người xa lạ…

Thẩm Chi Nam: Anh cả! Anh kết hôn khi nào mà không nói cho em một tiếng vậy!

Thẩm Tòng An: Tháng sau anh sẽ tổ chức hôn lễ.