Không chờ Đường Diệc tiếp tục nói, Ôn Hiểu đã đi tới bàn, cầm điện thoại di động lên.
“Miệng vết thương thế nào rồi?” Ôn Hiểu nhíu mày hỏi.
Tính cách Diệp Nhàn Dương chính là như vậy. Không ai để ý đến cô thì cô sẽ chỉ chịu đựng. Nhưng một khi có người khác quan tâm, cô sẽ không nhịn được chảy nước mắt, vô cùng ấm ức.
“ Vảy trên miệng vết thương ở cánh tay bị tróc ra, chảy rất nhiều máu! Vảy trên đầu gối cũng thiếu chút nữa bị rơi ra. Tối hôm qua em bị đau đến nửa đêm mới ngủ được. Sáng nay có ghi hình cô ta còn đến muộn làm một đám người bọn em chạy như điên ở sân bay, chân cũng đau muốn chết. Em và cô ta không oán không thù. Sao cô ta lại đối xử với em như vậy chứ?”
Diệp Nhàn Dương nghẹn ngào nói những lời này.
Cho dù sự việc xảy ra đã lâu, cô cũng đã trả thù lại nhưng khi nhắc lại cô vẫn cảm thấy tức giận như cũ.
Sắc mặt Ôn Hiểu không vui, đau lòng hỏi: “Em đã khử trùng miệng vết thương chưa? Đừng để bị nhiễm trùng.”
Diệp Nhàn Dương gật đầu, “Vâng, đã khử trùng rồi.”
Lúc này, Đường Diệc xen vào: “Cho nên cô thật sự đánh Lương Nguyệt à?”
Ôn Hiểu đang kìm nén cơn giận, không có chỗ trút giận, Đường Diệc tự mình lại đυ.ng vào.
“Bằng không thì thế nào? Nhàn Dương phải đứng im cho cô ta bắt nạt à? Đánh cô ta một cái đã coi là nhẹ nhàng rồi! Anh đừng dùng tư tưởng thương nhân nói đạo lý với em. Nhàn Dương cũng không phải hàng hóa của anh.”
Ôn Hiểu hiển nhiên rất tức giận nhưng dù vậy cô ấy vẫn giữ được giáo dưỡng của mình.
Đường Diệc ngượng ngùng cúi đầu, lại không nhịn được phản bác: “Anh cũng đâu nói gì thêm.”
“Vậy nhân viên của anh bị bắt nạt ở bên ngoài. Anh không an ủi hai câu, còn trách cứ em ấy như vậy?”
Đường Diệc không hổ là nô ɭệ của vợ, nghe xong cũng không tức giận, còn an ủi Ôn Hiểu: “Được rồi, Diệp Nhàn Dương cô làm rất tốt.”
Diệp Nhàn Dương không để ý đến hắn ta, trấn an Ôn Hiểu: “Hiểu Hiểu, chị đừng tức giận. Lúc ấy em cũng đã đánh lại cô ta. Hôm nay em còn hắt một chậu nước lên người cô ta nữa.”
Ôn Hiểu nói: “Về sau nếu cô ta lại bắt nạt em thì nói lại cho chị. Sao cô ta có thể nhéo lên miệng vết thương người khác như vậy? Cô ta cho rằng mình là ai chứ.”
Đường Diệc bĩu môi, cắt cho vợ một miếng bò bít tết mà không hề phàn nàn.
“Lương Nguyệt —— là vị ngồi bên cạnh Hoàng tổng sao?”
Thịnh Yến vẫn luôn trầm mặc đột nhiên mở miệng hỏi.
Ôn Hiểu và Đường Diệc đồng thời giật mình, ngẩng đầu nhìn về phía anh.
Diệp Nhàn Dương không biết đã xảu ra chuyện gì nhưng cô cảm thấy phía bên kia đột nhiên an tĩnh lại, cô dứt khoát cũng không nói gì nữa.
Đường Diệc trả lời nói: “Đúng vậy.”
Thịnh Yến gật đầu, cắt một miếng bò bít tết. Động tác ưu nhã dường như đã tập luyện vô số lần, mỗi một góc độ đều làm cho người tôi cảm giác cảnh đẹp ý vui.
“Ừm.” Thịnh Yến không nói gì thêm, cắt bò bít tên xong thì đưa vào trong miệng.
Qua điện thoại, Diệp Nhàn Dương nhạy bén cảm giác được bầu không khí không thích hợp. Cô vội vàng chào tạm biệt Ôn Hiểu rồi cắt đứt cuộc gọi.
Thật kỳ quái, sao khi chú nhỏ mở miệng Ôn Hiểu và Đường Diệc đều giống như bị bóp cổ, không dám thở mạnh thế.
Chú nhỏ có đáng sợ như vậy sao?
Anh ấy đẹp trai, dáng người đẹp, tính cách cũng tốt, lại còn có năng lực. Bình thường, khi anh ấy nói chuyện với người khác thì cũng ăn nói nhỏ nhẹ. Rốt cuộc có gì mà đáng sợ.
Diệp Nhàn Dương không nghĩ ra, dứt khoát không nghĩ nữa.
Đúng lúc cũng đã sắp 7 giờ rưỡi, cô vào Weibo, đăng nhập vào tài khoản đã được chứng thực của mình, ngồi canh《 nhìn xem thế giới 》 chính thức mùa ba trên weibo.
Đến thời gian, Diệp Nhàn Dương đổi mới Weibo, một Weibo quảng cáo lập tức hiện ra.
Một đoạn video dài 34 phút đã được đăng tải trên Weibo. Tiêu đề tag tất cả khách mời tham dự chương trình.
Diệp Nhàn Dương chia sẻ trên Weibo và kèm theo một đoạn văn bày tỏ sự mong đợi.
Cô dự định xem video giới thiệu này đã được cắt nối, biên tập như thế nào nên chọn một tư thế thoải mái, click mở video.
Video bắt đầu mới màn hình đen, mơ hồ truyền đến một số âm thanh sột soạt.
“Cô ** dẫm vào chân tôi rồi!” Giọng nói của Hứa Ấu Lãng vang lên, lời thô tục đánh rơi sự hài hòa.
Sau đó Diệp Nhàn Dương bị ép phải xem một đoạn quảng cáo, rốt cuộc mới có thể xem đoạn video ngắn chính thức.
Vị khách mời đầu tiên, Diệp Nhàn Dương không quen lắm, bước vào phòng chào hỏi camera rồi bắt đầu một khoảng im lặng dài.
Vị khách mời thứ hai là Tần Giác, vừa bước vào thì bắt tay, khom lưng chào hỏi tiền bối. Rõ ràng đó là một cô gái ngoan ngoãn.
Sau khi chào hỏi xong, căn phòng lại rơi vào im lặng.
【 cách màn hình cũng cảm thấy sự xấu hổ của bọn họ 】
【 Trông cực kỳ giống bộ dáng tôi và người họ hàng xa lạ trong dịp Tết Nguyên Đán 】
【 Ồ! Tần Giác! Biên kịch vàng! Các bộ phim truyền hình nổi tiếng trong vòng hai năm nay hầu như đều là kịch bản của cô ấy 】
【 Chị Tần Giác của chúng tôi yên ổn viết kịch bản được không? Sao lại tới chương trình giải trí xem náo nhiệt làm cái gì 】
……
Vị khách mời thứ ba đến chính là Lương Nguyệt.
Cô ta ăn mặc giản dị, mở cửa, mỉm cười chào hỏi với hai vị khách mời còn lại. Trên màn hình hiện ra thông tin giới thiệu cơ bản về cô ta.
【??? 】
【 Cô ta đang mặc gì đó?? 】
【 Lương Nguyệt, cô đừng quá đáng. Quả nhiên cô chính là nhân tinh trong giới giải trí 】
【 Khi trang điểm phong cách Âu Mỹ phổ biến, cô cũng trang điểm phong cách Âu Mỹ. Phong cách em gái ngọt ngào và nóng bỏng, lạnh lùng được yêu thích, cô cũng bắt chiếc theo. Hiện tại, Diệp Nhàn Dương nổi tiếng vì sự chính trực của mình còn cô trở nên bình thường. Cô có thể lộ ra bộ mặt thật được không 】
【 Cô có ghê tởm hay không. Cái gì cũng phải bắt chước người khác. Bộ trang phục và cách trang điểm này có thể nói là giống như đúc với Diệp Nhàn Dương 】