Chương 13: Thế thân gặp chính chủ

“Ôn tiểu thư và cô đang ở cạnh nhau à?” Giọng nói phóng viên ngập ngừng.

Bởi vì lời đồn trên mạng về ba người bọn họ. Nguyên chủ và người thay thế vốn được cho là như nước với lửa. Mọi người đương nhiên cảm thấy các cô nếu không ghét nhau thì ít nhất Diệp Nhàn Dương cũng nên đơn phương ghen ghét Ôn Hiểu. Sao có thể tồn tại trường hợp khác được.

Diệp Nhàn Dương vô tội nói: “Đúng vậy.”

【cười chết, cô ở trong vòng tròn nào? Còn người ta ở trong vòng tròn nào?】

【ăn vạ hẳn phải chết!】

【vì lăng xê thật sự không có hạn cuối. Cô và Ôn Hiểu quen biết sao? Cô có biết nhà người ta trâu bò thế nào sao?】

【thứ gì vậy? Đừng dính dáng vào!】

【Thanh danh của Ôn Hiểu ở trên quốc tế cách cô mấy trăm con phố. Cô làm sao dám leo lên mặt trăng ăn vạ người ta?】

【một người là ánh trăng sáng, một người là con muỗi hút máu. Sao cô lại không biết xấu hổ như vậy】

【Ôn Hiểu ở trong buổi phát sóng trực tiếp này thì tôi sẽ ăn phân】

……

Diệp Nhàn Dương nhìn làn đạn không ngừng bay tới, bất đắc dĩ thở dài, “Tôi và chị ấy ……”

“Dương Dương, a ——”

Một quả nho đã được lột vỏ đột nhiên được đưa đến bên miệng Diệp Nhàn Dương.

Đầu ngón tay ép làm cho nước từ quả nho trong suốt như pha lê chảy ra. Ngữ khí nói chuyện với Diệp Nhàn Dương giống như dỗ dành trẻ con.

Diệp Nhàn Dương há miệng theo bản năng. Quả nho bị được đẩy mạnh vào trong miệng cô.

“Cảm ơn chị!” Diệp Nhàn Dương mỉm cười cảm ơn.

Ôn Hiểu vén góc váy, ngồi xuống bên cạnh cô.

“Chào mọi người, tôi là Ôn Hiểu.”

Ở trong ánh mắt kinh ngạc của Diệp Nhàn Dương, Ôn Hiểu chào hỏi với màn hình.

【Fuck!】

【chính chủ Fuck?】

【a a a a a a a a】

【Ôn Hiểu!! Khi nào mẫu túi mới của Lam Tinh sẽ mở bán thế!!】

【Chị! Chị! Em yêu chị! Em phải làm chó của chị!】

【thật là chính chủ à! Sao lại thế này!】

【Sao Diệp Nhàn Dương lại ở cùng với Ôn Hiểu thế!!】

【Chị còn tự mình lột quả nho cho cô ấy. Tôi sẽ không nói tôi ghen tị với cô ấy đâu】

【Chị, chị có thể rút thăm để tặng túi xách và nước hoa được không】

【Vị trước đó đề cập đến ăn phân kia ấy, cho cái địa chỉ với? Tôi chưa từng thấy, muốn thêm kiến thức】

……

Bởi vì Ôn Hiểu đã đến, sự ồn ào trong phòng phát sóng trực tiếp đột nhiên tăng mạnh.

Cảm nhận đước sự kinh ngạc của Diệp Nhàn Dương. Ôn Hiểu nhẹ nhàng vỗ mu bàn tay cô để trấn an.

“Mọi người nói tôi đều thấy. Lời đồn trên mạng sao có thể là sự thật được.”

“Tôi và Dương Dương xem như vừa gặp như đã quen. Cô ấy luôn làm tôi cảm thấy vô cùng thân thiết, giống như em gái vậy.”

“Lời đồn trên mạng tôi cũng đã thấy, bao gồm về chuyện của Dương Dương. Thật ra, sau khi chân chính tiếp xúc với cô ấy sẽ phát hiện không giống như trên mạng đâu. Cô ấy rất đáng yêu. Hy vọng mọi người có thể vứt bỏ thành kiến, một lần nữa làm quen với cô ấy.”

Diệp Nhàn Dương ôm cánh tay cô ấy làm nũng, “Chị thật tốt, em thích chị nhất.”

Tống Dực ngồi ở đối diện, dùng một loại ánh mắt cực kỳ phức tạp nhìn Diệp Nhàn Dương.

Sự việc Ôn Hiểu đi vào phòng phát sóng trực tiếp của Diệp Nhàn Dương không lâu sau xuất hiện ở trên hot search.

Thời gian giần đây, khi tên của Diệp Nhàn Dương và Ôn Hiểu đặt cạnh nhau thì tạo không ít oanh động. Bởi vì đa phần mọi người xem náo nhiệt đều không chê chuyện lớn mà hy vọng hai cô có thể xé rách mặt nhau. Cho nên khi bản thân Ôn Hiểu xuất hiện ở trong phòng phát sóng trực tiếp của Diệp Nhàn Dương, lột quả nho cho Diệp Nhàn Dương, nói chuyện thay Diệp Nhàn Dương, biểu hiện thân mật của hai người là cho dân cư mạng cảm thấy rất là khϊếp sợ.

【Ôi chúa ơi, cư nhiên không có ganh đua giữa phụ nữ!】

【trên mạng đều thích nói chuyện nguyên chủ là người thay thế là ganh đua phái nữ nhỉ?】

【cảm ơn, phái nữ chúng tôi không phải không có đàn ông thì không sống nổi】

【chỉ có đàn ông mới thích xem phụ nữ ganh đua, ghê tởm】

【a a a a a a a a a a a a a a tôi thích mỹ nữ thương thương】

【tôi không cảm thấy Diệp Nhàn Dương và Ôn Hiểu giống nhau chỗ nào. Họ có phong cách không giống nhau, đúng không】

【Chỉ có hai người họ thôi, còn muốn đạp xe gì】

……

Ôn Hiểu và Diệp Nhàn Dương có quan hệ thân thiết, làm lời đồn trên mạng về chính chủ và người thay thế tự sụp đổ.

Phóng viên dường như bị sự xuất hiện đột ngột của Ôn Hiểu làm hỏng kế hoạch, vội vàng tạm biệt hai người rồi chủ động tắt micro.

Ôn Hiểu nói chuyện với khán giả một lát. Diệp Nhàn Dương nhân cơ hội đi phòng vệ sinh rửa tay.

Khi trở về, đi ngang qua bàn trà, phát hiện Đường Diệc đang gọi điện thoại cho Ôn Hiểu.

“Hiểu Hiểu, điện thoại.” Diệp Nhàn Dương đưa điện thoại cho cô ấy.

Ôn Hiểu hỏi: “Ai vậy?”

“Ông chủ của em.”

【Ông chủ Dương Dương? Đường tổng à?】

【huýt……】

Ôn Hiểu sửng sốt một chút, nhận lấy điện thoại di động.

【tò mò Đường tổng gọi điện thoại làm gì】

【có phải anh ấy đã nhìn thấy các cô ấy phát sóng trực tiếp hay không】

【a a a chị có thể bật loa lên được không】

【cầu xin chị, cầu xin chị】

……

Ôn Hiểu nhìn bão bình luận trước mắt, nói: “Có lẽ cũng không phải chuyện lớn gì.”

Ôn Hiểu cũng không tránh camera, trả lời điện thoại, mở loa ngoài.

Trong lòng Diệp Nhàn Dương cảm thấy lo lắng thay cô ấy. Cô biết cô ấy làm như vậy để giúp mình phát huy hiệu quả của buổi phát sóng trực tiếp.

“Alo.”

Diệp Nhàn Dương và Tống Dực ngừng thở.

“Em đang ở đâu đấy?” Giọng nói nhàn nhạt của Đường Diệc truyền tới.

“Làm sao vậy?” Ôn Hiểu không trả lời thẳng.

“Anh và cậu nhỏ uống chút rượu nên không thể lái xe. Em tới đây một chuyến đi.” Đường Diệc nói.

Diệp Nhàn Dương: “?”