Chương 23

Ngay lập tức, bức ảnh này đã gây ra một làn sóng lớn!

Ban đầu còn có một số cư dân mạng lý trí, nhưng khi nhìn thấy bức ảnh này, họ cũng tin vào nội dung của bài viết.

——[Nhà họ Tần thật quá đáng!]

——[Vợ chồng nhà họ Tần không muốn để con trai trở về với mẹ ruột, muốn dùng tiền để bù đắp cho bà ấy sao?]

——[Bù đắp gì chứ? Đây rõ ràng là mua trẻ em một cách trắng trợn mà!]

——[Thật đáng thương! Nếu có ai cướp con của tôi, tôi nhất định sẽ không chịu nổi!]

——[Tức chết đi được! Tần Mộc cũng chẳng phải người tốt đẹp gì! Nếu ba mẹ ruột của anh ta là tỷ phú, anh ta còn muốn nhận tổ quy tông ngay lập tức ấy chứ!]

#Tần Mộc đồ bất hiếu# Hot!

#Nhà họ Tần cậy thế hϊếp người# cũng hot!

......

Phía sau sân khấu, Thẩm Chiếu Nam hài lòng nhìn cuộc thảo luận trên mạng.

Mặc dù không biết ai đã đăng bức ảnh, nhưng điều này đã giúp anh ta rất nhiều.

Bây giờ, cư dân mạng đều đang thảo luận về chuyện nhà họ Tần, không ai chú ý đến nhà họ Thẩm nữa.

Thẩm Chiếu Nam thở phào nhẹ nhõm.

Nhan Nhan đúng là phúc tinh của anh ta.

Không ngờ, người đăng bức ảnh đó chính là Thẩm Nhan.

Lúc này, cô ta đang làm thủ tục bảo lãnh mẹ mình tại sở cảnh sát.

Ánh sáng lạnh lẽo phản chiếu lên khuôn mặt của Thẩm Nhan, chiếu sáng vẻ âm u trong đôi mắt của cô ta.

Cô ta hận Tần Dĩ Dạng đến thấu xương.

Tại sao nhiều năm trôi qua như vậy rồi mà cô vẫn bám lấy mẹ không buông chứ?

Mẹ chỉ muốn cô ta có một xuất thân tốt, mới đổi tã lót.

Tần Dĩ Dạng cũng có mẹ, tại sao không thể hiểu tấm lòng của một người mẹ, lại phải ép họ đến đường cùng như vậy?

Vì vậy, cô ta đã tải lên bức ảnh đó.

Cô ta muốn mọi người nhìn rõ bộ mặt thật của nhà họ Tần!

Nhìn những lời chỉ trích tràn ngập màn hình đối với nhà họ Tần, khóe môi cô ta nhếch lên một nụ cười, nhẹ nhàng khoác tay An Nhu.

“Mẹ, mẹ yên tâm, nhà họ Tần như bức tượng bùn qua sông, không làm được gì nữa đâu. Nếu biết mẹ sắp trở thành chủ mẫu của nhà họ Thẩm, không chừng họ sẽ cầu xin mẹ giúp đỡ đấy.”

“Chuyện Tần Dĩ Dạng vu khống mẹ vào sở cảnh sát, tạm thời đừng nói với ba.”

“Tại sao?” An Nhu khó hiểu.

Bà ta nóng lòng muốn nói cho chồng biết, để chồng làm chủ cho mình.

“Hãy để ba tự phát hiện ra, ông ấy mới thấy đau lòng cho mẹ con chúng ta, mới tìm cách để nhà họ Tần phải chết.” Thẩm Nhan cười nói.

An Nhu cũng cười: “Vẫn là Nhan Nhan của mẹ thông minh nhất.”

Thông minh như Thẩm Nhan cũng không ngờ rằng, cách đó mười mấy cây số, một vị hoàng tử từ vương quốc dầu mỏ đang nhận con.

---

Bên ngoài tòa nhà phát sóng.

Ban đầu, đám đông lên án nhà họ Tần im lặng, kinh ngạc nhìn người đàn ông bước ra từ xe.

Có người nhận ra ông, kích động nói: “Tôi đã thấy ông ấy trên tin tức, hoàng tử của nước S, thường xuyên cùng ba của ông ấy đi công du ngoại giao, rất có thể là vị vua tiếp theo!”

“Nước S? Nhưng ông ấy nói tiếng phổ thông rất giỏi mà?”

“Tất nhiên rồi! Khi còn trẻ, ông ấy đã đến đất nước chúng ta du học đấy!”

Mọi người cảm thán, không ngờ có ngày được gặp hoàng tử thực sự!

Hoàng tử bước về phía cổng, mọi người tự động nhường đường.

Điều này làm nhà họ Tần ngơ ngác.

Họ nghĩ rằng “vương” trong “ba mẹ song vương” cùng lắm chỉ là ảnh đế hay nữ hoàng thời trang, những người xuất sắc trong các ngành nghề.

Không ngờ lại xuất hiện một hoàng tử thật sao?

… Thật sự là huyền ảo.

Và điều còn huyền ảo hơn đã xảy ra!

Cùng với tiếng ầm ầm trên bầu trời, họ ngẩng đầu lên.

Trời ơi, từ đâu ra chiếc trực thăng này vậy?!

Trực thăng hạ cánh trên bãi cỏ, từ trong bước ra một người phụ nữ.

Người phụ nữ có khuôn mặt châu Á, đầu đội vương miện, mặc trang phục truyền thống của một quốc gia Đông Nam Á.

Từ trực thăng, lại có vài vệ sĩ mặc đồ đen bước xuống, trải một tấm thảm đỏ dài khoảng mười mét trên bãi cỏ.