Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Sau Khi Bị Toàn Tông Môn Nghe Thấy Tiếng Lòng, Nhân Thiết Của Ta Sụp Đổ Rồi

Chương 9: Giả vờ mệt quá

« Chương TrướcChương Tiếp »
Cứ thấy dáng vẻ này của Nam Hi là Hòa Kiếm lại thấy phiền. Nếu như là ngày thường thì chắc chắn ông sẽ dạy dỗ thêm vài câu. Nhưng lần này nhớ tới lời Nam Hi vừa nói, ông liền giữ những lời chuẩn bị nói lại trong lòng, dự định sau hẵng nói.

"Thôi, đầu tuần bảo con luyện tập cho tốt, có hiệu quả hơn chưa? Tập cho ta xem."

Nam Hi lại nhìn Hòa Kiếm một cái, gật đầu nói: "Đương nhiên là đệ tử đã cố gắng luyện tập hàng ngày rồi ạ."

Nàng đi đến bãi đất trống phía sau, rút thanh bội kiếm ra, xin hai giây nhìn chằm chằm vào thanh kiếm được chế tạo cực kỳ tinh xảo của mình, trong lòng không khỏi thở dài một hơi.

[Thật là quá khó khăn đi mà.]

Nghe được tiếng than khó này, Hòa Kiếm cau mày, đang chuẩn bị lên tiếng thì lại thấy Nam Hi thậm chí còn không mở miệng. Ông thoáng do dự một chút, nhưng đối phương đã bắt đầu luyện kiếm.

Thiên cực kiếm pháp là kiếm pháp độc nhất vô nhị của Thiên Vân Kiếm Tông. Khác với những kiếm pháp cơ bản mà mọi người đều có thể luyện tập, kiếm pháp này sắc bén và bá đạo, người bình thường khó có thể thành thạo, yêu cầu những người có cảnh giới từ Trúc Cơ trở lên, căn cốt kiên cường dẻo dai mới có thể luyện tập.

Tổng cộng có tám thức, hiện giờ Nam Hi đã luyện tới thức thứ tư, theo như tiến độ thì nàng đã luyện tập nó mất mấy tháng.

Dựa theo thực lực của nữ chính trong cốt truyện, ước chừng phải mất hai ba tháng thì mới có thể hoàn thành quá trình tập luyện, tiến độ có thể nói là chậm nhất trong đám đệ tử thân truyền.

Nàng phải khống chế lực vung, đâm, chặt... kiếm. Lực đạo có phần mạnh hơn lần trước, động tác mượt mà và dứt khoát hơn, trông như vậy mới có thể coi như là đã có tiến bộ.

Vì để ra vẻ như mình đã rất chăm chỉ, nàng còn âm thầm thôi thúc linh lực để khiến bản thân đổ mồ hôi nhiều hơn chút.

Thức thứ nhất đã luyện xong, Nam Hi nhìn về phía Hòa Kiếm, cố ý làm thở mạnh hơn, gương mặt bày ra vẻ chăm chú.

[Mệt quá đi thôi!] Nàng không nhịn được khóc rưng rức trong lòng. Không phải vì luyện một thức này khiến nàng cảm thấy mệt mỏi, mà là vì nàng phải làm bộ làm tịch trước mặt một tu chân giả cấp cao, cần phải đề cao cảnh giác đến mức tuyệt đối. Lúc này nàng đã không còn dáng vẻ yếu đuối, đáng thương như trước nữa, chỉ khẽ nhíu mày những cũng đủ khiến mọi người nghĩ nàng đang sầu lo trăm mối.
« Chương TrướcChương Tiếp »