Chương 7

EDIT: HẠ

Bà cụ lau khóe mắt, “Quán mì Trần Ký cách vách nói muốn mua căn nhà này của chúng tôi, ra giá 4 triệu, muốn tách ra trả theo đợt, có thể trả trước cho chúng tôi 1 triệu để chúng tôi lo việc nhà trước, sau đó sẽ trả 3 triệu còn lại trong vòng 2 năm, chúng tôi vẫn luôn suy xét chuyện này, có thể lấy được một đồng là một đồng, chúng tôi cũng không thể ném con trai ở bệnh viện chờ chết.”

Lận Cửu nhìn quán mì Trần Ký ở cách vách, hai cửa hàng mặt tiền, mở rất lớn, bọn họ muốn mua nhà của bà cụ không phải để mở rộng mặt tiền thì chính là muốn chờ phá bỏ di dời, nhưng hành vi này không khác gì cháy nhà còn đi hôi của, nhân cơ hội ép giá, lại trả trước 1 triệu, làm cho hai vợ chồng già luyến tiếc không thể từ chối.

Lận Cửu nói: “Bà nội, nếu không ngài bán phòng ở cho con đi, con ra giá 8 triệu, có thể chứ?”

Một người đi ra từ quán mì Trần Ký, vừa vặn nghe được lời Lận Cửu nói, quay đầu chạy vào trong quán.

Lận Cửu nhìn hắn một cái, không thèm quan tâm.

Cho dù hiện tại không đắc tội, chờ đến lúc cậu mở cửa hàng, phỏng chừng cũng sẽ đắc tội, người đồng đạo thì chính là oan gia, tuy rằng bên kia bán mì, chính mình bán hải sản, nhưng ai bảo bọn họ đều bán đồ ăn đâu?

Ông cụ và bà cụ liếc nhau, “Nếu có thể cho tiền mặt, thanh toán tiền trong một lần, vậy thì không cần 8 triệu, 6 triệu chúng tôi cũng sẽ bán.”

Lận Cửu lắc đầu, “Không cần, cứ ra giá 8 triệu đi, hiện tại trong tay cháu không có nhiều tiền mặt như vậy, cháu muốn trả trước 4 triệu, còn lại sẽ thanh toán tiền trong vòng 1 tháng, ngài xem có được không?”

Tiền trước kia Lận Cửu đều chi ra để mua phòng, tiền mặt trong tay đều kiếm được do bán cá trong hai ngày này, chỉ có hơn 4 triệu một chút, cậu đúng là không thể lấy ra 8 triệu trong một lần, nhưng chỉ cần cho cậu thời gian, cậu có tin tưởng chính mình có thể kiếm được số tiền đó trong vòng 1 tháng, nếu thật sự không kiếm đủ cậu cũng có thể đi thế chấp bất động sản, thế nào cũng có thể lấy được tiền.

Vì để hai vợ chồng già yên tâm, Lận Cửu đưa ra ý kiến hai bên có thể đi tìm người môi giới, phí thuê môi giới cậu có thể trả, bọn họ có thể ký hợp đồng, Lận Cửu trả trước 4 triệu, nếu hai vợ chồng già còn không yên tâm, có thể chờ Lận Cửu trả toàn bộ tiền mới sang tên cũng được.

Lận Cửu ra giá rất cao, còn trả trước 4 triệu cho bọn họ, số tiền này nhiều hơn số tiền Trần Ký muốn đưa ra, hai vợ chồng già đương nhiên không thể không đồng ý.

Lận Cửu mang hai vợ chồng già đi tìm người môi giới tương đối đáng tin, ký hợp đồng xong, Lận Cửu trực tiếp đưa cho đôi vợ chồng già 4 triệu tại chỗ, ông cụ lập tức chuyển một phần khoản tiền này vào tài khoản bệnh viện, đảm bảo việc trị liệu cho con trai sẽ không bị đình chỉ.

Hai vợ chồng già quyết định ở lại thêm một ngày, làm cho xong thủ tục sang tên, Lận Cửu đưa tiền sảng khoái, người môi giới cũng rất đáng tin, lại thêm có hợp đồng trong tay, bọn họ đương nhiên rất yên tâm, thu xếp ổn thỏa bên này, bọn họ đi đến thành phố B liền không về nữa, số tiền còn lại Lận Cửu chuyển khoản cho bọn họ là được.

*

[Nhiệm vụ có một quán ăn thuộc về chính mình đã hoàn thành, được khen thưởng 10 điểm Ma Trị.]

[Kích phát khen thưởng hệ thống Trù Thần săn ma: Tài nghệ trù thần săn ma sơ cấp.

Thông điệp: Trù thần săn ma sẽ truyền cho bạn kỹ năng Trù Thần săn ma sơ cấp, săn ma và mỹ thực không thể chia lìa.]

Lận Cửu: “…….”

Lận Cửu cảm thấy chính mình có lẽ đã lấy được kịch bản giả.

Tài nghệ Trù Thần săn ma nhìn không thấy sờ không được, Lận Cửu không có chút cảm giác nào của việc truyền thừa, không biết “tài nghệ” này sẽ xuất phát từ nơi nào.

Lận Cửu nhớ tới, cậu còn ba lần cơ hội rút hộp mù miễn phí.

Mở khung chín ô ra, nhìn chín rương bảo vật giống nhau như đúc, Lận Cửu cân nhắc trong chốc lát, click mở rương bảo vật ở vị trí trung tâm.

[Chúc mừng ký chủ, đạt được một cây San Lục.]

Lận Cửu không biết San Lục là cái gì, cũng chưa từng nghe nói qua.

Cậu chọn vào thanh vật phẩm nhìn thấy icon San Lục ở bên trong, tay đột nhiên nặng xuống, một cái cây có kích thước và dáng vẻ rất giống cây măng tây xuất hiện ở trong tay.

Không đợi Lận Cửu hoài nghi có phải hệ thống săn ma đưa nhầm cây măng tây cho mình hay không, hương vị San Lục, phương pháp ăn, cách chế biến, làm thế nào để nghiền nát San Lục mà vẫn giữ được hương vị, cần bao nhiêu thời gian nghiền, chế biến bao lâu mới có thể có hương vị hoàn mỹ nhất, tất cả những tri thức này đều xuất hiện rõ ràng trong đầu Lận Cửu.

Lận Cửu: “…….”

Tài nghệ trù thần săn ma là thật, điều kiện kích hoạt chính là chạm vào nguyên liệu nấu ăn tương ứng, như vậy Lận Cửu mới có thể biết được phương pháp chế biến.

San Lục là một loại nguyên liệu nấu ăn ở vị diện Ma Hải, hương bị khá giống cây mù tạt và củ cải ngựa ở địa cầu, đây là một loại gia vị ở Ma Hải.

Lận Cửu chưa từng ăn San Lục, đương nhiên cậu sẽ có cơ hội nếm thử, trước tiên cậu thả lại San Lục vào thanh vật phẩm.

Cậu chọn rương bảo vật ở góc trên cùng bên phải.

[Chúc mừng ký chủ, đạt được một tờ bản vẽ trang trí.]

Lận Cửu: “???”

Cậu là người địa cầu, cầm bản vẽ trang trí của vị diện Ma Hải để làm gì? Công ty nội thất có xem hiểu không?

Lận Cửu bấm vào bản vẽ trang trí kia.

[Hệ thống nhắc nhở: Bản vẽ trang trí đã mở, sẽ trực tiếp hoàn thành quá trình trang trí, có tiến hành trang trí quán ăn không?]

Lận Cửu sợ đến mức không cầm chắc hạt dưa, cái này, sao lại cao cấp như vậy?

“Tôi muốn xem bản vẽ vẽ cái gì, nếu không hài lòng, trang trí lên còn có thể tháo xuống sao?”

[Vật phẩm hệ thống, ký chủ có thể hoàn toàn yên tâm.]

Lận Cửu: “……..”

Không, cậu không yên tâm một chút nào.

Đột nhiên lặng yên không tiếng động hoàn thành việc trang trí, là muốn hù chết hàng xóm ở hai bên sao?

Lận Cửu nghĩ nghĩ, “Bản vẽ trang trí này lớn cỡ nào? Sẽ trang trí thống nhất cho cả ba tầng, hay là có thể lựa chọn?”

[Vị trí trang trí, phong cách trang trí, sẽ căn cứ theo sở thích cá nhân của ký chủ để điều chỉnh.]

Như vậy thì tốt, Lận Cửu đã có chủ ý.

Cậu muốn mời công ty nội thất tới trang trí lầu một cho mình, chỉ cần để mọi người thấy cậu từng mời người tới trang trí là được, còn về lầu hai và lầu ba, Lận Cửu có thể tự trang trí.

Lượt chọn cuối cùng, Lận Cửu tìm kiếm một lúc lâu, ngón tay chọn rương bảo vật muốn mở nhất…. Bên cạnh cái rương vừa nãy.

[Chúc mừng ký chủ, đạt được một gian bếp siêu trí năng.]

Lận Cửu: “…….”

Cậu rút phải giải thưởng lớn rồi sao?!

Lận Cửu hoan hô một tiếng, nhảy xuống khỏi sô pha, đi chân trần chạy vài vòng trong phòng khách không lớn lắm của nhà mình, lúc này mới gấp không chờ nổi muốn nhìn phòng bếp siêu trí năng rốt cuộc sẽ ‘trí năng’ tới mức nào.

Click mở icon, một hình chiếu mô phỏng phòng bếp siêu trí năng xuất hiện, Lận Cửu hưng phấn chạy vào số liệu giả thuyết, trước mắt lập tức xuất hiện một phòng bếp được trang trí theo tone màu trắng bạc, xoay người là có thể nhìn thấy phòng khách nhà mình.

Phòng bếp được trang bị rất nhiều đồ vật công nghệ cao, tỷ như không gian gấp linh tinh, thoạt nhìn chỉ có một gian nhỏ, diện tích không quá lớn, trên thực tế lại không phải như vậy.

Phòng bếp phân chia khu vực dựa theo công dụng của từng khu, ví dụ như khu chuyên đồ ăn nóng, khu chuyên sashimi, khu chuyên xử lý nguyên liệu nấu ăn, khu chuyên bảo quản nguyên liệu nấu ăn, khu vực bảo quản đồ ăn vân vân, cực kỳ toàn diện, chưng xào nấu, chiên nướng, không gì không làm được, không chỗ nào không có vách ngăn, mỗi khu vực đều có một gian bếp độc lập, mỗi thiết bị thoạt nhìn đều rất cao cấp.

Mỗi loại thiết bị đều có kích cỡ không đồng nhất, cực kỳ gọn gàng, tất cả đều được sắp xếp theo kích thước, từ nhỏ nhất, cỡ vừa, cỡ lớn, cỡ siêu lớn, hẳn là hệ thống Trù Thần suy xét đến việc nguyên liệu nấu ăn ở vị diện Ma Hải có kích cỡ khá lớn, cho nên phải có nhiều công cụ lớn nhỏ, nếu không nó cũng không chuẩn bị nhiều đồ làm bếp có kích cỡ lớn như vậy.

Phòng bếp siêu trí năng đúng là danh bất hư truyền, nhiều khu vực cùng đồ làm bếp như vậy, đều là số liệu giả thuyết, muốn đi tới khu vực nào, chỉ cần đi vào cửa số liệu là được, muốn dùng loại đồ làm bếp nào, duỗi tay đồ vật liền trực tiếp xuất hiện, lược bỏ hoàn toàn thời gian phải lục tung đồ đạc để tìm đồ, cực kỳ tiện nghi.

Lận Cửu ở trong phòng bếp siêu trí năng không muốn đi ra, đông sờ tây chạm một hồi, đối với thứ gì cũng cảm thấy tò mò.

*

Trái ngược với Lận Cửu có tâm tình tốt, tâm tình của Giang Khả lại cực kỳ không tốt đẹp.

Tình huống của Tư Tự đang có chuyển biến tốt, tinh thần càng lúc càng tốt lên, hiệu quả của Ngân La Ngư rất rõ ràng, dinh dưỡng cũng có thể thấy được bằng mắt thường, điều đáng tiếc duy nhất chính là bọn họ có quá ít Ngân La Ngư, có lẽ không thể chống đỡ đủ đến khi Tư Tự hoàn toàn khang phục.

Tư Tự nhớ thân thể của ông ngoại không tốt, để Giang Khả đưa một ít tới cho ông ngoại, kết quả cả người cả cá đều bị đưa về.

“Trước tiên con phải dưỡng tốt thân thể mình đã, ông không thiếu một miếng ăn này.” Ông cụ Tống đau lòng cháu trai, không chịu ăn một ngụm.

Ông nói với Giang Khả, “Thật sự không mua được loại cá này nữa sao? Bao nhiêu tiền cũng không thành vấn đề.”

Trong mắt ông cụ Tống, Giang Khả cũng chỉ là tiểu bối, Giang Khả đánh bậy đánh bạ mua được Ngân La Ngư, giúp cháu ngoại ông có hy vọng khang phục, ông cụ Tống vừa cao hứng, liền khen thưởng cho Giang Khả một khoản tiền tiêu vặt, đừng nói ba con Ngân La Ngư, số tiền đó đủ để mua mười con Ngân La Ngư, nhưng tiếc là không mua được nữa.

Giang Khả vô cùng rối rắm, “Cháu cảm thấy trong tay cậu ta hẳn là vẫn còn Ngân La Ngư, trước đó cậu ta còn nói muốn giữ để chính mình ăn…..”

Ông cụ Tống vỗ tay vịn xe lăn, “Cậu ta tên là gì? Sống nơi nào? Ông tự mình đến thăm cậu ta.”

“Ngài ngàn vạn lần đừng làm thế!” Giang Khả bị dọa không nhẹ.

Ông chủ một tập đoàn lớn như vậy tự mình tới cửa mua cá, như vậy không phải trực tiếp dọa sợ Lận Cửu sao, huống chi hắn cũng không biết Lận Cửu ở nơi nào.

Tư Tự cũng khuyên, “Ông ngoại, cháu đã khá hơn nhiều rồi, không cần Ngân La Ngư có lẽ cũng không có vấn đề.”

Ông cụ Tống trừng mắt, “Cái gì mà có lẽ? Có loại cá dinh dưỡng như vậy, cháu nên kiên trì ăn!”

Lại nhìn về phía Giang Khả, Giang Khả liên tục xua tay, “Cháu cũng không biết cậu ta ở nơi nào, bọn cháu chỉ liên hệ với nhau qua điện thoại, cậu ta sẽ đem cá tới quán của cháu.”

“Đưa số điện thoại cho ông, ông tự gọi điện tới.”

Giang Khả nhìn về phía Tư Tự cầu cứu.

Khí sắc của Tư Tự đã khá hơn nhiều, tinh thần cũng không tệ, “Ông ngoại, chuyện này cứ giao cho A Khả đi, ông đừng ra mặt kẻo dọa người ta.”

Giang Khả vội gật đầu, “Cháu còn muốn sau này cậu ta tiếp tục bán cá cho cháu, ngài đừng dọa cậu ta chạy.”

Thật vất vả mới khuyên được ông cụ Tống, tiễn người đi rồi, gánh nặng mua cá lại đè lên vai Giang Khả.

Giang Khả cũng muốn mua cá, nhưng Lận Cửu nói hết rồi, hắn có thể làm sao bây giờ?

Giang Khả sầu đến đau đầu, đột nhiên vỗ đầu một cái, nghĩ ra một biện pháp tốt.

“A Tự, cậu còn vé vào cửa buổi biểu diễn của cậu không? Cho tôi một vé, tôi đi hối lộ cậu ta, xem có thể đào được mấy con cá không.”

Tư Tự bất đắc dĩ, “Không phải tất cả mọi người đều là fans của tôi.”

“Nhưng cậu nhiều fans như vậy, xác xuất người nọ là fans của cậu rất cao nha.” Giang Khả càng nghĩ càng cảm thấy chủ kiến này rất được, “Tôi nói cho cậu biết, cậu ta lớn lên rất đẹp, ánh mắt đầu tiên khi nhìn thấy cậu ta, tôi còn cho rằng cậu ta cũng là minh tinh, cậu ta che chính mình kín thật sự, nếu không phải tôi yêu cầu, có lẽ cậu ta cũng sẽ không lộ mặt để tôi thấy, vẫn luôn đội mũ đeo khẩu trang.”

Thói quen này đúng là rất giống minh tinh, nhưng minh tinh lại đi bán cá, chuyện này có chút không quá hợp lý?

“Cậu ta tên gì?”

“Lận Cửu, từng nghe qua chưa? Có phải là minh tinh không?” Giang Khả chờ mong hỏi: “Nếu không phải minh tinh, cậu có muốn phát triển một chút hay không, giới thiệu cậu ta vào công ty cậu? Điều kiện bề ngoài của cậu ta rất tốt, ký với cậu ta khẳng định sẽ không lỗ.”

Tên này có hơi quen tai, Tư Tự cảm thấy hình như đã từng nghe ở đâu đó rồi.

Tư Tự mở di động ra, đưa cái tên này vào khung tìm kiếm, toàn bộ thông tin liên quan đến “Lận Cửu” lập tức bắn ra, đều là tin tức một năm trước, Tư Tự nhìn lướt qua, ánh mắt dừng lại trên ảnh chụp chính diện của Lận Cửu.

Giang Khả duỗi cổ nhìn xung quanh, “Đệt mợ, cậu ta nổi tiếng như vậy sao……”

Nhìn kỹ tiêu đề:

[Nhóm nhạc Dream giải tán, “Bình hoa Lận” trở thành tội nhân không thể tha thứ trong mắt fans!]

[Lận Cửu dây dưa với đội trưởng Đoạn Thừa Chu, bị cự tuyệt liền chơi trò mất tích…..]

[Không có nhân tính! Thành viên Lận Cửu của nhóm nhạc Dream, gặp tai nạn xe cộ liền bỏ lại tài xế trọng thương, rời đi một mình…..]

……….