Chương 2

EDIT: HẠ

Vừa về đến nhà, Lận Cửu đã mở di động bắt đầu tìm kiếm tin tức về nhóm nhạc Dream.

Có rất nhiều thông tin liên quan, Lận Cửu xem xong, trừ bỏ trầm mặc, cậu cũng không làm được gì nữa.

Chuyện lúc trước đã thành kết cục đã định, sau khi cậu biến mất một tháng, nhóm nhạc đã tuyên bố giải tán, ngay cả biểu diễn chia tay bọn họ cũng không làm, trong một mảnh tiếng mắng, cả nhóm ảm đạm tan rã.

Đương nhiên, người bị mắng chỉ có Lận Cửu, fans sôi nổi vọt tới Weibo của Đoạn Thừa Chu để an ủi hắn, rời đi nhóm nhạc chó chết này, ca ca nhất định sẽ phát triển càng tốt hơn, hy vọng ca ca có thể nhanh chóng tỉnh lại, một lần nữa sáng tác ra tác phẩm càng tốt.

Trong một mảnh tiếng an ủi cổ vũ, một tháng kể từ khi nhóm nhạc giải tán, Đoạn Thừa Chu đã phát hành đĩa đơn đầu tiên trong sự nghiệp solo của mình mang tên 《Dreamer》 , ca từ đều là hồi ức về tình anh em, tình cảm chân thành tha thiết, tất cả đều là sự không tha cùng bất đắc dĩ đối với anh em của mình.

Bài hát này một khi bán ra, vô số fans nghe đều rơi nước mắt, các fans phẫn nộ lại lần nữa chen chúc vào Weibo Lận Cửu, lại lôi cậu ra quất xác một lần nữa, chỉ bởi vì cậu là tội nhân khiến nhóm nhạc tan rã, các fans Dream vĩnh viễn sẽ không tha thứ cho cậu.

Kết quả như vậy Lận Cửu đã sớm đoán trước được, thời điểm sau khi bức ảnh cậu ‘dây dưa’ với Đoạn Thừa Chu bị cho hấp thụ ánh sáng, cậu liền biết, cái nồi làm nhóm giải tán này, cậu đã định sẵn phải cõng rồi.

Trong một mảnh tiếng chửi rủa, Lận Cửu bắt được một ít tin tức, có người mắng cậu ích kỷ máu lạnh, xảy ra tai nạn xe cộ cũng không màng đến người bị thương, trực tiếp để lại tài xế đang bị thương hôn mê ở trong xe, chính mình chơi trò mất tích.

Lận Cửu tìm kiếm thông tin liên quan, thế mới biết, lúc ấy tài xế lái xe đi đường vòng, con đường bọn họ đi qua khi đó vốn dĩ đang sửa, xe taxi đã phát sinh va chạm với xe ô tô phía đối diện, tài xế bị va chạm vỡ đầu, hôn mê tại chỗ, camera hành trình trong xe đã bị hư hại, con đường đó cũng không có camera, ghế sau xe taxi hoàn toàn không có dấu vết bị thương, Lận Cửu lại biến mất, ngoại trừ chính cậu rời đi, không có loại khả năng nào khác.

Vì thế tin tức bôi đen liên quan đến Lận Cửu càng nhiều, ích kỷ máu lạnh, không có nhân tính, phẩm hạnh ác liệt không xứng làm người, một nghệ sĩ suy đồi đạo đức như vậy đã tạo thành ảnh hưởng cực kỳ nghiêm trọng đối với xã hội, Lận Cửu lẽ ra phải bị phong sát.

Trời đã tối hẳn, trong bóng đêm không biết Lận Cửu đã ngồi bao lâu, đầu ngón tay nắm di động đã hơi tê dại, cậu nhìn chằm chằm vào khung tìm kiếm thật lâu, chậm rãi đánh ra hai chữ, không ấn tìm kiếm, nhanh chóng xóa đi, sau đó lại đánh thêm lần nữa, rồi lại xóa đi, lặp đi lặp lại, không biết đánh bao nhiêu lần, phảng phất chỉ cần nhìn thấy hai chữ này, cậu liền tràn ngập dũng khí.

Đêm đầu tiên sau khi trở về, Lận Cửu nằm ở trên sô pha ngủ một đêm.

Thế giới này thực an toàn, cậu không cần đề phòng trong lúc ngủ chính mình sẽ bị thứ gì đó ăn mất, không cần ngủ ở rạn san hô vừa cứng rắn lại ẩm ướt, dưới thân là một mảnh mềm mại, một giấc ngủ đến tận hừng đông.

Cậu quyết định hôm nay sẽ đến công ty một chuyến, giải quyết toàn bộ chuyện trước kia.

Trước khi xuất phát, cậu bấm dãy số quen thuộc kia.

Điện thoại vang lên hai tiếng, đã có người nhận: “Xin chào, xin hỏi ai vậy?”

“Chị Khâu Nga, là tôi, ngài có ở công ty không?”

Vừa nghe thấy thanh âm của Lận Cửu, ngữ khí của Khâu Nga đã lạnh xuống, “Tôi không ở công ty, chuyện của cậu hiện tại không do tôi quản nữa, cậu đi đến công ty, tự đi tìm Trương tổng để nói chuyện bồi thường hợp đồng đi.”

Không đợi Lận Cửu nói thêm, điện thoại đã bị cắt.

*

Đoạn Thừa Chu đang nhắm mắt dưỡng thần cũng mở to mắt hỏi, “Chị, ai gọi điện thế?”

Khâu Nga liếc xéo hắn một cái, “Cậu không cần quan tâm, tự mình ngủ bù đi, nhìn quầng thâm mắt của cậu xem, cả chất lượng làn da nữa, tối hôm qua tôi đã nói cậu phải ngủ sớm, cậu lại thức đến mấy giờ?”

Đoạn Thừa Chu cười rộ lên, “Không phải do tôi đột nhiên có linh cảm sao, chỉ thức đêm một chút thôi. Chị, rốt cuộc là ai gọi điện?”

Khâu Nga nhìn hắn, không biết nghĩ tới cái gì, “Là Lận Cửu, cậu ta trở lại rồi.”

Tươi cười trên mặt Đoạn Thừa Chu dần thu hồi, “Hắn phải bồi thường bao nhiêu tiền vi phạm?”

“Việc này còn phải xem cậu ta với Trương Tổng nói chuyện với nhau như thế nào, nếu cậu ta nghe lời, nói không chừng cậu ta không cần phải bồi thường quá nhiều tiền.”

Đoạn Thừa Chu siết chặt bàn tay ở dưới chăn, hai từ “nghe lời” này ám chỉ cái gì, người trong vòng không ai không hiểu.

Trên mặt hắn không biểu lộ cảm xúc, “Hắn tâm cao khí ngạo như vậy, vừa không hài lòng liền chơi trò mất tích, hắn sẽ nghe lời sao?”

Khâu Nga cười lạnh, “Cậu cho rằng hợp đồng là vật trang trí sao? Dưới tình huống phải trả một khoản phí vi phạm hợp đồng kếch xù, quyền lựa chọn đã không nằm trong tay cậu ta.”

Lận Cửu vẫn quá trẻ tuổi, làm việc không màng đến hậu quả, toàn bộ giới giải trí cũng không ai có lá gan như cậu ta, không quan tâm đến bất cứ chuyện gì mất tích một năm trời, thật sự là quá ngu ngốc, không có quảng cáo thì thế nào, mặc dù nhóm nhạc Dream không ôn không hỏa, nhưng cũng có ca khúc nổi tiếng, lại thêm thường xuyên lộ mặt, fans cũng sẽ không quên mất bọn họ, ngược lại bọn họ có rất nhiều fans mẹ và fans bạn gái, mặc kệ là hát cái gì, chỉ cần nhìn giá trị nhan sắc, bọn họ đều không lo không có việc làm.

Trong một năm Lận Cửu biến mất, mấy hợp đồng quảng cáo cùng mấy buổi biểu diễn của cả nhóm đều bị ngâm nước nóng, việc này khiến cho công ty tổn thất không ít danh dự và tiền bạc, tất cả đều phải do Lận Cửu bù vào, số tiền bồi thường sẽ là con số khổng lồ đến mức nào, chỉ nghĩ đến thôi Khâu Nga cũng đã cảm thấy tê dại da đầu.

Lận Cửu tuyệt đối không lấy ra được nhiều tiền như vậy, đến cuối cùng, cậu ta chỉ có thể trở thành công cụ kiếm tiền của công ty.

Bất quá, nếu cậu ta biết kinh doanh, hiểu được cách khom lưng cúi đầu, biết được lấy lòng, giọng nói cùng giá trị nhan sắc của cậu ta đều rất không tồi, cậu ta không phải không có khả năng hồng trở lại, nếu không được, vậy thì khoản nợ kếch xù này sẽ hoàn toàn áp suy sụp cậu ta.

Khâu Nga liếc mắt nhìn Đoạn Thừa Chu một cái, “Nhờ độ hot của đợt phong ba kia, độ hot của cậu đã không tệ, nhân thiết cũng đã ổn định, độ hot của 《Dreamer》 vẫn luôn không giảm, cậu đã sớm không còn như trước kia nữa, các fans trung thành của Dream phần lớn đều trở thành fans trung thành của cậu, cậu phải nhớ kỹ, rời xa Lận Cửu, quan hệ tốt với Lăng Trần và Hỏa Duy, giữ vững nhân thiết trọng tình trọng nghĩa với anh em tốt.”

Đoạn Thừa Chu lần nữa nhắm mắt, “Tôi biết.”

Ngoài miệng là nói như vậy, nhưng trong lòng nghĩ gì cũng chỉ có chính hắn mới biết.

*

Lận Cửu gọi Taxi đi tới công ty, cách công ty một con phố, cậu trực tiếp xuống xe.

Cậu đội mũ và đeo khẩu trang, mái tóc dài đen nhánh tùy ý buộc sau đầu, cậu đứng trong quảng trường người đến người đi, ngẩng đầu nhìn màn hình LED, phía trên đang phát buổi biểu diễn ở thành phố A của ca thần Tư Tự, toàn bộ khán giả dưới sân khấu đều hát theo anh, trường hợp cực kỳ chấn động, màn ảnh đảo qua, rất nhiều fans mê ca hát đang thét chói tai, lệ rơi đầy mặt, không khí cực kỳ sôi động.

Tư Thần không tới 30 tuổi, sớm đã được phong thần trong giới ca hát, giải thưởng lớn nhỏ cầm tới mỏi tay, mỗi bài hát anh viết đều được fans ca nhạc yêu thích, lực truyền bá cực kỳ rộng rãi, cho dù là bài hát cũ của mười năm trước, hiện tại vẫn như cũ không giảm nhiệt.

Bài hát dưới ngòi bút của Tư Thần, đều trở thành kinh điển.

Vé vào cửa buổi biểu diễn của anh rất khó cầu, những năm trước Lận Cửu đều phải thức đêm đoạt vé, muộn một giây cũng sẽ không đoạt được, năm nay buổi biểu diễn của Tư Thần đã bắt đầu rồi, không cần nghĩ, đã không còn vé.

Lận Cửu đứng ở trên quảng trường, thẳng đến khi video phát lại buổi biểu diễn của Tư Thần kết thúc, cậu mới rời đi.

Trên quảng trường không chỉ có một mình cậu nhìn toàn bộ quá trình, hai cô gái trẻ tuổi bên cạnh cũng đang thảo luận về Tư Thần.

“Tư Thần đẹp trai chết mất, thật sự rất muốn đến hiện trường xem trực tiếp, ô ô ô ~~~~”

“Buổi lưu diễn tiếp theo diễn ra ở thành phố B, tiếc là tôi không cướp được vé, Tư Thần càng ngày càng ít biểu diễn, vé cũng càng lúc càng khó đoạt…….”

Lận Cửu cũng muốn tới hiện trường, cậu cũng không có vé.

Về sau nếu có điều kiện, cậu tuyệt đối sẽ không bỏ lỡ bất kỳ buổi biểu diễn nào của Tư Thần, nhất định sẽ trình diện, năm nay thì không được.

Lận Cửu đi thẳng đến công ty, khi nhìn thấy cậu, tiếp tân đã bị kinh diễm một phen.

Lận Cửu đi thẳng đến văn phòng Trương Tổng, vừa mới nhìn phát lại buổi biểu diễn của Tư Thần, trong lòng cậu đang tràn ngập dũng khí, cậu có thể tiếp thu bất luận kết quả nào.

Lận Cửu gõ cửa, Trương tổng vừa vặn đang ở văn phòng.

Trương tổng là một người đàn ông trung niên hơi mập mạp, tóc cũng có xu thế rụng ở vùng trung tâm.

Lận Cửu vào cửa, cởi mũ và khẩu trang, Trương tổng vừa thấy cậu, cũng bị dung mạo của cậu làm cho kinh diễm.

Trương tổng từng gặp Lận Cửu, lúc ấy ông ta đã cảm thấy đứa nhỏ này lớn lên cực kỳ xuất sắc.

Lận Cửu hiện tại, so với trước kia càng có lực sát thương hơn, dung mạo của cậu đặc biệt thu hút, chỉ cần nhìn thấy cậu, liền rất khó có thể rời mắt, cái gì đều không nói, chỉ cần gương mặt này cũng đủ hấp dẫn vô số fans nhan sắc.

Lận Cửu thành khẩn xin lỗi, cậu đột nhiên biến mất một năm, đúng là sai lầm của cậu, mặc kệ xuất phát từ nguyên nhân gì, cậu đều không thể trốn tránh trách nhiệm.

Trương tổng liên tục bảo cậu ngồi xuống nói chuyện, trong lòng âm thầm gạch bỏ những sắp xếp trước đó cho Lận Cửu, diện mạo như vậy, cho dù chỉ làm một bình hoa, vậy thì cũng là “Bình hoa” cho dù ra giá cũng không có người muốn bán.

Lận Cửu ngồi xuống cái ghế đối diện trước mặt Trương tổng.

Đôi mắt Trương tổng dính trên người Lận Cửu chuyển tới chuyển lui, nói chuyện lại không có chút khách khí nào, đem những tổn thất Lận Cửu tạo thành cho công ty trong một năm này phóng đại lên gấp mấy lần. Người không biết nội tình, có lẽ sẽ cho rằng Lận Cửu là trụ cột quan trọng của “Sang Tinh”, cậu xảy ra vấn đề gì cũng sẽ ảnh hưởng trực tiếp đến sự tồn vong của “Sang Tinh”. Trên thực tế Lận Cửu chỉ là một thành viên trong nhóm nhạc nhỏ, không ôn không hỏa, căn bản ảnh hưởng của cậu không lớn như vậy.

Lận Cửu không nói câu nào, chỉ ngoan ngoãn ngồi nghe.

Trương tổng uống miếng nước, đôi mắt rời đi hai giây, sau đó lại dính lên.

“Cậu đã mang đến cho công ty tổn thất không nhỏ, cả kinh tế lẫn danh dự, hành vi của cậu là hành vi vi phạm quy định cực kỳ nghiêm trọng, công ty có quyền truy cứu trách nhiệm đối với cậu, đây là văn kiện chi tiết về việc bồi thường, cậu xem đi.”

Trương tổng lấy ra một chồng văn kiện, đưa cho Lận Cửu.

Lận Cửu đứng lên, tiếp nhận văn kiện.

Trương Tổng đặt tay trên vai Lận Cửu, “Ngồi xuống xem đi, có vấn đề gì chúng ta có thể trao đổi lại.”

Lận Cửu lại ngồi xuống lần nữa, tay Trương tổng lại không rời đi, Lận Cửu ngẩng đầu nhìn ông ta.

Một cái liếc mắt này thiếu chút nữa câu đi hồn phách của Trương tổng, ông ta không nhẹ không nặng nhéo vai Lận Cửu một chút, lúc này mới rút tay về, cười ha hả nói: “Không vội, cậu chậm rãi xem.”

Lận Cửu nhìn bả vai bị chạm vào, nhấp chặt khóe miệng, cúi đầu xem văn kiện trong tay.

Trương Tổng đứng phía sau cậu, nhìn cần cổ trắng nõn thon dài của cậu, miệng khô lưỡi khô.

Lận Cửu có thể cảm nhận được Trương tổng vẫn luôn nhìn mình, cậu không lật từng tở để xem, cho dù xem cậu cũng không xem hiểu, cậu chỉ lật đến trang cuối cùng, nhìn xem cụ thể phải bồi thường bao nhiêu.

Vừa nhìn thấy tổng tiền bồi thường, khóe miệng Lận Cửu lại nhấp chặt hơn.

Nhìn Lận Cửu tùy ý buộc mái tóc đen mượt lên, Trương Tổng muốn duỗi tay sờ, “Cậu nuôi tóc dài từ khi nào thế? Khá đẹp mắt…..”

Lận Cửu đứng lên, xoay người đối mặt với Trương tổng, “Trương tổng cảm thấy, trong một năm này tôi có thể kiếm cho công ty nhiều tiền như vậy sao?”

Tươi cười trên mặt Trương tổng vẫn không đổi, “Những thứ này đều do bộ phận pháp vụ tính toán tỉ mỉ, tiền quảng cáo cậu nhận được đúng là không nhiều như vậy, nhưng hợp đồng quảng cáo đã được ký, bởi vì cậu không xuất hiện tạo thành tình trạng bội ước, công ty phải thanh toán không ít phí vi phạm hợp đồng, danh dự của công ty cũng bị ảnh hưởng rất lớn.

Hiện tại khi nghệ sĩ ‘Sang tinh’ ký hợp đồng, bên đầu tư đều phải hỏi xem nghệ sĩ đó có hành vi nghề nghiệp như thế nào, có vô cớ biến mất hay không? Nhìn xem, những ảnh hưởng này đều do cậu mang đến.”

Tầm mắt dừng ở làn da tinh tế như sứ của Lận Cửu, Trương tổng chuyển đề tài, “Đương nhiên, khoản phí bồi thường này công ty không yêu cầu cậu trả hết trong một lần, chỉ cần cậu phục tùng mọi sắp xếp của công ty, tôi có thể đảm bảo với cậu, cậu có thể chậm rãi trả lại, lấy điều kiện của cậu, muốn kiếm số tiền này, không phải việc khó.”

Trương tổng tiến gần thêm một chút, “Cậu không muốn bị phong sát đúng không, cậu muốn lần nữa hồng lên không, chỉ cần cậu đồng ý, tôi có thể nâng đỡ cậu.”

Lận Cửu lui về phía sau một bước, con ngươi hắc bạch phân minh không mang theo cảm xúc, “Không cần, tiền bồi thường tôi sẽ nghĩ cách.”

Tươi cười trên mặt Trương tổng dần dần biến mất.

Lận Cửu đi vòng qua Trương tổng, cầm lấy mũ và khẩu trang của mình, chuẩn bị rời đi.