Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Sau Khi Bị Toàn Mạng Bôi Đen, Tôi Không Phải Người Nữa

Chương 11

« Chương TrướcChương Tiếp »
EDIT: HẠ

[Nhiệm vụ săn ma: Ngân La Ngư x 30 con

Giới thiệu: Ngân La Ngư dài dưới một mét không phải Ngân La Ngư tốt

Thời hạn nhiệm vụ: 30 ngày

Khen thưởng nhiệm vụ: 30 điểm Ma Trị

Trừng phạt khi thất bại: Trừ 30 điểm Ma Trị, đóng cửa giới môn 300 ngày.]

Lận Cửu: “…….”

Lận Cửu: “Săn nhiều Ngân La Ngư như thế, tôi không ăn hết được, cũng không có chỗ để thả, lại không thể lãng phí nguyên liệu nấu ăn, cá này phải xử lý thế nào?”

[Mở rộng ao cá thành 2 mét khối, cần tiêu hao 10 điểm Ma Trị, có mở rộng hay không?]

Lận Cửu: “……”

Không phải Ma Trị chỉ dùng cho việc mở giới môn thôi sao?

Lận Cửu tính toán điểm Ma Trị của mình, còn 14.5 điểm, đủ rồi.

“Mở rộng ao cá.”

[Mở rộng ao cá thành công, khấu trừ 10 điểm Ma Trị.]

Lận Cửu nhìn ao cá sau khi mở rộng, quả nhiên đã mở rộng ra rất nhiều, Ngân La Ngư còn chưa ăn hết đang bơi qua bơi lại ở bên trong.

Lận Cửu nằm trong chốc lát, chờ khôi phục sức lực, lúc này cậu mới cầm đinh ba nhảy xuống biển lần nữa.

Đàn Ngân La Ngư trước đó vẫn luôn vây chung quanh rạn san hô đã sớm rời đi, Lận Cửu muốn bắt Ngân La Ngư, còn phải đi tìm.

Cậu bơi quanh rạn san hô hai vòng, không phát hiện con sò Hắc Tinh nào có kích thước lớn.

Hệ thống đã đánh giá chỉ số nguy hiểm của sò Hắc Tinh bằng không, điều này không có nghĩa sò Hắc Tinh không có nguy hiểm gì, một con sò Hắc Tinh lớn, mở miệng ra một cái, một ngụm cũng có thể nuốt trôi một người, sò khép mở phần vỏ còn có thể bắn ra đạn nước giống như đạn pháo, lực công kích có thể đâm nát một rạn san hô cứng rắn, lấy thực lực của Lận Cửu, cậu không dám bắt sò Hắc Tinh quá lớn, con sò khoảng trên dưới 1 mét cậu có thể thử xem.

Lận Cửu mang theo đinh ba, bơi khắp nơi trong đáy biển, tìm kiếm sò Hắc Tinh và Ngân La Ngư.

Ma Hải rất rộng lớn, cũng rất nguy hiểm, ngày đầu tiên, Lận Cửu không phát hiện đàn Ngân La Ngư, cũng không phát hiện con sò Hắc Tinh nào hợp tâm ý.

Ban đêm tiến đến, Lận Cửu tìm được một rạn san hô gần hải vực này, bò lên rạn san hô nghỉ ngơi một đêm, hôm sau lại tiếp tục tìm kiếm, phát hiện một con sò Hắc Tinh có kích thước tương đối thích hợp, vỏ sò mở rất lớn, nó đang săn mồi.

Lận Cửu mang theo đinh ba chậm rãi tiến gần, vươn đinh ba ra, muốn chọc vào miệng sò để thăm dò, sò Hắc Tinh dường như đã phát giác được nguy hiểm, nó đột nhiên đóng miệng lại, dòng nước cực mạnh đẩy đinh ba ra, sò Hắc Tinh đã bắn ngược ra xa, Lận Cửu vội vàng đuổi theo.

Sò Hắc Tinh dài chừng 1 mét, đóng mở miệng sò, thúc đẩy dòng nước, tẩu thoát rất nhanh, Lận Cửu nhanh chóng đong đưa đuôi cá, đuổi theo không bỏ, một người một sò trình diễn một màn ngươi truy ta đuổi trong Ma Hải.

Không biết chạy chốn bao lâu, sò Hắc Tinh đóng mở miệng, đâm vào đá ngầm ở phía sau, đá ngầm bị đâm thủng thành một cái lỗ, sò Hắc Tinh bị chặn ở trong lỗ, Lận Cửu nhào lên, vươn tay đè lên vỏ sò, đinh ba trong tay đã đâm vào thịt sò, miệng sò cắn chặt đinh ba không buông ra, Lận Cửu ôm sò Hắc Tinh, đong đưa đuôi cá bơi lên, bò lên một rạn san hô ở gần đó, kéo sò Hắc Tinh lên theo.

Lận Cửu dùng đinh ba của Hải Vương, bạo lực cạy miệng sò, lộ ra chất thịt màu mỡ ở bên trong, Lận Cửu duỗi tay lần mò trên thịt sò, vận khí không tệ, mới bắt một con đầu tiên đã có trân châu ở bên trong.

Lận Cửu cũng không gϊếŧ chết con sò Hắc Tinh này, ném nó vào trong ao cá.

Thịt sò quá lớn, cậu không ăn hết trong một lần được, cũng không có chỗ để cất trân châu, nghe nói trân châu rất dễ bị mài mòn, càng là trân châu tốt, càng phải bảo dưỡng tỉ mỉ, bằng không sẽ bị vàng……. Đương nhiên, Hắc Tinh Châu đã đủ đen rồi, cũng không vàng được, nhưng cậu sợ bị mài mòn, không bằng cứ để bên trong sò Hắc Tinh để nó tiếp tục nuôi dưỡng.

Đã bắt được sò Hắc Tinh, còn lại chính là phải hoàn thành nhiệm vụ, đương nhiên cũng cần bắt một chút hải sản loại nhỏ trở về.

Muốn tìm đàn Ngân La Ngư là chuyện không dễ dàng, trước kia Lận Cửu phải nhờ vào vận khí mới gặp được, gặp được liền ăn, không gặp được thì ăn hải sản khác.

Cậu bơi trong Ma Hải vài ngày, cũng chưa thấy bóng dáng con Ngân La Ngư nào, sau đó cậu gặp phải một con cá siêu lớn, đuổi theo cậu vài ngày, mãi cho tới khi bò lên được một rạn san hô rất lớn, cậu mới có thể tránh né vận mệnh bị ăn.

Lận Cửu trốn trên rạn san hô hai ngày, sau khí chắc chắn con cá lớn kia đã thật sự rời đi, lúc này cậu mới nhảy xuống biển lần nữa.

Bơi một quãng không xa, đột nhiên phát hiện một đàn Ngân La Ngư đang chen chúc lao về phía mình, Lận Cửu còn chưa kịp vui sướиɠ, liền thấy một bóng dáng to lớn đang đuổi theo phía sau đàn Ngân La Ngư.

Lận Cửu: “……..”

Không chút suy nghĩ, quay đầu bỏ chạy.

Cậu bơi ở phía trước, đàn Ngân La Ngư trốn theo phía sau, bóng dáng khổng lồ cứ như vậy đuổi theo không bỏ.

Lận Cửu đổi hướng vài lần, cũng không thể cắt đuôi đàn Ngân La Ngư, cũng không có biện pháp cắt đuôi bóng dáng khổng lồ kia.

Lận Cửu thực sự hoài nghi đàn Ngân La Ngư này có phải đã nhận ra cậu rồi không, bởi vì cậu gϊếŧ quá nhiều Ngân La Ngư, cho nên đã bị đàn Ngân La Ngư nhớ mặt, bọn chúng đang muốn ngọc nát đá tan cùng cậu sao?

Lận Cửu mệt sắp tắt thở, bỗng nhiên nhớ tới rạn san hô thật lớn kia, cậu bơi trong biển một vòng rồi vòng trở về, đàn Ngân La Ngư quả nhiên đi theo cậu vòng lại, thân ảnh kia cũng tiếp tục đuổi theo phía sau.

Lận Cửu thầm mắng một tiếng, đẩy nhanh tốc độ, sau đó, thuận lợi lạc đường.

Khả năng phân biệt phương hướng ở trong nước của cậu rất kém cỏi, hoàn toàn không biết vùng biển này là nơi nào, nhưng cậu đã tìm được một rạn san hô mới.

Chờ cậu thở hổn hển bò lên rạn san hô, cậu hung hăng giơ ngón giữa về phía đàn Ngân La Ngư.

“Có giỏi các ngươi cũng đi lên đây!”

Đàn Ngân La Ngư “Ào ào” nhảy lên khỏi mặt nước, Lận Cửu hoảng sợ, cho rằng chúng nó thật sự có thể lên bờ, kết quả bọn nó vẫn rơi vào trong nước.

Bóng đen nổi lên trên mặt nước, mở cái miệng khổng lồ ra, một ngụm nuốt không biết bao nhiêu con Ngân La Ngư vào bụng, đuôi cá thật lớn lộ ra mặt nước, lại lần nữa ngụp vào trong biển, để lại một mảnh bọt sóng, nhanh chóng biến mất không còn bóng dáng.

Qua một hồi lâu, Lận Cửu mới cẩn thận xuống biển, quan sát một vòng, bóng đen thật lớn kia đã thật sự rời đi, lúc này cậu mới thả lỏng một chút, cảm nhận được dòng nước đang dao động, có cá muốn đánh lén!

Lận Cửu dùng đuôi cá ngăn lại, nhẹ nhàng tránh đi, cư nhiên là Ngân La Ngư!

Tất cả Ngân La Ngư tránh bên trong hang san hô đều lao vυ"t tới, tập kích Lận Cửu.

Lận Cửu: “…….”

Lận Cửu tức muốn chết, Ngân La Ngư nhất định là đang bắt nạt kẻ yếu!

Yêu quái tốt không ăn mệt trước mắt, Lận Cửu nhanh chóng thoát đi, bắt đầu đánh du kích với đàn Ngân La Ngư.

Đàn Ngân La Ngư có tiếng là hung hãn, không chọc chúng nó, chúng nó cũng sẽ đuổi theo cắn, huống chi cậu còn đang chọc chúng nó?

Lận Cửu bắt mỏi tay, liền bò lên rạn san hô nghỉ ngơi, đàn Ngân La Ngư bị chọc giận sẽ không rời đi, chúng nó vẫn luôn vây quanh rạn san hô, ý đồ muốn tập kích Lận Cửu, chờ Lận Cửu ngủ no tỉnh lại, đã nghỉ ngơi xong, cậu lại xuống biển tiếp tục đánh nhau với chúng nó.

[Hoàn thành nhiệm vụ, đạt được 30 điểm Ma Trị.]

[Chúc mừng ký chủ, được khen thưởng bảo rương, đạt được 1 rương bảo vật chất gỗ.]

Lận Cửu mở rương bảo vật chất gỗ ra.

[Chúc mừng ký chủ, đạt được một lưới đánh cá.]

Lận Cửu đúng là đang cần lưới đánh cá, bằng không bắt một con liền phải bò lên rạn san hô một lần, bỏ vào trong ao cá, thật sự quá phiền phức, cậu lấy lưới đánh cá ra buộc ở trên eo, bắt đầu hành trình đi săn tự do.

EDIT: HẠ

Hải sản có kích thước khổng lồ có thể tùy tiện thấy ở trong Ma Hải, Lận Cửu thấy nhiều cũng không cảm thấy hiếm lạ, cậu càng thích mấy con hải sản nhỏ xinh, kích cỡ vừa phải, tỷ như: Tôm sừng, ốc cầu vồng và cua càng to.

Tôm Sừng chỉ lớn chừng một bàn tay, dài như một cái sừng, toàn thân màu nâu, lớn lên không đẹp mắt cho lắm, nhưng chất thịt mềm trơn, cực kỳ thơm ngon.

Ốc cầu vồng có màu cực kỳ xinh đẹp, có vỏ bảy màu, ốc cầu vồng bình thường chỉ lớn bằng quả trứng gà, vỏ ốc giống như một chén rượu tròn, bóng loáng mượt mà, đường vân rất mờ, miệng ốc trơn nhẵn như sứ, có thể làm vật trang trí, cũng có thể làm vật chứa đồ.

Ốc cầu vồng có vị giòn dai, ăn vào sẽ lưu lại cảm giác tươi ngon ở đầu lưỡi.

Cua càng to loại nhỏ chỉ lớn bằng miệng chén, chân vừa to vừa dài, lúc di chuyển giống như đi cà kheo, không hề nghi ngờ, thịt ở chân cua cực kỳ mỹ vị.

Những thứ này đều là hải sản Lận Cửu từng ăn, trước kia không biết tên, hiện tại có hệ thống săn ma, cậu có thể biết rõ toàn bộ thông tin của hải sản.

Lận Cửu mang theo lưới đánh cá, bơi xuống đáy biển nhặt ốc, bắt tôm, bắt cua, tới một lần bằng hai lần, cậu muốn mang về nhiều đồ hơn một chút.

Lận Cửu thấy bên cạnh một cục đá kỳ quái có một con ốc cầu vồng lớn bằng quả trứng gà, cậu bơi đến để nhặt lên, “Cục đá kỳ quái” đột nhiên cắn tới một ngụm, cũng may Lận Cửu phản ứng rất nhanh, thu tay kịp thời, dùng sức quẫy đuôi, lui lại phía sau.

Thứ bị cậu ngộ nhận là ‘cục đá’ lao ra khỏi bụi bặm dưới đáy biển, con quái ngư dài gần hai mét, cả người khô khốc, thon dài, lao vun vυ"t trong biển như trường mâu, miệng đầy răng nhọn, vài lần thiếu chút nữa đã cắn được Lận Cửu.

Lận Cửu vội vàng bơi lên, quái ngư đã đuổi theo, tốc độ cực kỳ nhanh chóng, Lận Cửu không trốn thoát được, chỉ có thể cầm đinh ba nghênh chiến, đinh ba đâm vài lần đều trượt, tốc độ của quái ngư quá nhanh, nó không ngừng bơi chung quanh Lận Cửu, tìm cơ hội công kích.

Lận Cửu vừa đánh vừa lui, cậu cần tìm một chỗ che chắn, bằng không hai mặt đều là địch, cậu không rảnh nhìn chung quanh.

Quái ngư giống như đã biết được ý đồ của Lận Cửu, nó lần nữa tập kích từ phía sau, Lận Cửu hung hăng đâm đinh ba về phía sau, đinh ba giống như đang đâm vào một đống gỗ mục, đinh ba cắm trên người quái ngư, quái ngư nhanh chóng quẫy đuôi, mang theo Lận Cửu bơi ra ngoài.

Lận Cửu nắm chặt đinh ba, bị quái ngư kéo đi bơi loạn trong biển, cậu nắm chặt đinh ba không chịu buông tay, một người một cá giằng co thật lâu, quái ngư liều mạng bơi, Lận Cửu liều mạng nắm.

Lận Cửu bị con quái ngư mang theo bơi trong Ma Hải không ít ngày, cho đến khi sức cùng lực kiệt, con cá bị Lận Cửu kéo lên rạn san hô gần đó, Lận Cửu sớm đã kiệt sức, cậu coi lưới bắt cá như dây thừng, cột lưới bắt cá vào đinh ba, lúc này mới không làm mất đinh ba, cho đến khi tiêu hao hết thể lực của quái ngư mới thôi.

[Tên ma vật: Cá Thạch Khô

Tập tính: Giấu mình dưới đáy biển, là cao thủ săn mồi

Đặc điểm: “Thịt cá khô khốc cứng rắn, trứng cá rất bổ dưỡng và thơm ngon

Chỉ số nguy hiểm: ★★

Công hiệu: (1) chứa đựng thành phần dinh dưỡng phong phú

(2) Tẩm bổ làn da, ngăn ngừa lão hóa, giải quyết tất cả vấn đề về da.]

Phương pháp chế biến cá Thạch Khô xuất hiện ở trong đầu Lận Cửu, cậu đã khá hơn rất nhiều, lúc này lập tức bò dậy, phát hiện chính mình còn trong hình thái hải yêu, không tiện bắt đầu làm việc, cậu vội biến thân thành chân người, đau đớn đến chết đi sống lại.

Cậu nhất định phải chế biến nhanh, thịt cá Thạch Khô không ăn được, thứ ngon và có giá trị dinh dưỡng nhất chính là trứng cá, là nguyên liệu cao cấp để chế biến thành trứng cá muối, phải lấy trứng cá ngay tại lúc cá Thạch Khô còn sống, như vậy mới đảm bảo độ tươi ngon, hơn nữa phải dùng thời gian ngắn nhất để chế biến thành trứng cá muối, nếu không sẽ bị giảm độ tươi, làm người sở hữu hệ thống Trù Thần săn ma, không nói cậu có đồng ý với cách làm này hay không, hệ thống mỹ thực này nhất định sẽ không đồng ý.

Mới vừa biến thành người, Lận Cửu không kịp chờ đau đớn giảm bớt, mở phòng bếp siêu trí năng ra, kéo con cá Thạch Khô vào khu xử lý nguyên liệu nấu ăn, trước khi hạ đao, cậu đột nhiên nhớ ra chính mình không có muối Ma Hải!

[1 điểm Ma Trị có thể mua một bộ gia vị của Ma Hải, có muốn mua không?]

“Mua!” Lận Cửu không chút do dự.

Lận Cửu cố định con cá Thạch Khô đã kiệt sức lên bàn chế biến, bắt đầu lấy trứng cá.

Lận Cửu tìm thiết bị chế biến trứng cá muối trong khu vực số liệu, dòng nước chảy xuống từ một bên, cọ rửa trứng cá đang được đặt trong lưới lọc, dòng nước dần chậm lại, Lận Cửu nhanh chóng xoa bóp, rửa sạch trứng cá, nước bẩn nhanh chóng trôi đi theo dòng nước mới chảy xuống.
« Chương TrướcChương Tiếp »