EDIT: HẠ
Đêm đó Kỷ An Sâm ngủ tại nhà cũ, linh cảm của Kỷ Nam Châu bùng nổ, mang theo trân châu chạy về công ty thức đêm thiết kế.
Kỷ lão phu nhân cũng không dùng thuốc gì cả, bà vốn có việc cần nhọc lòng, cho nên làm cách nào cũng không ngủ ngon được, bà không cho rằng trân châu có thể có tác dụng gì, nhưng thấy cháu trai có tâm, bà chỉ có thể đặt trân châu ở trên tủ đầu giường.
Sáng sớm hôm sau, Kỷ An Sâm xuống lầu ăn bữa sáng, ông nội bà nội bình thường đều thích dậy sớm lúc này lại không ở trong phòng khách.
Hỏi dì giúp việc, mới biết lão gia tử cùng lão phu nhân còn chưa rời giường.
Trong lòng Kỷ An Sâm nhảy dựng, lão nhân lớn tuổi, chỉ sợ xảy ra chuyện gì, muộn như vậy rồi còn chưa rời giường, thực sự khiến người lo lắng.
Kỷ An Sâm bước nhanh lên lầu, chuẩn bị gõ cửa, cửa phòng đã bị mở ra.
“Ông không gọi tôi một tiếng, hiện tại mấy giờ rồi?” Lão phu nhân nhắc mãi.
Lão gia tử bất đắc dĩ, “Ngày thường bà lật tới lật đi cũng chưa ngủ được, đem qua lại ngủ sâu như vậy, tôi cũng ngủ rất sâu, không để ý thời gian, cũng không có việc gì mà.”
Kỷ An Sâm dừng lại, nhìn ông nội bà nội đang lẩm nhẩm lầm nhầm đi ra khỏi phòng.
Lão phu nhân vừa ngẩng đầu, nhìn thấy cháu nội ở cửa, “A Sâm à, có chuyện gì mà vội thế?”
Khí sắc lão phu nhân hồng nhuận, tinh thần no đủ, “Chúng ta xuống ngay đây.”
“Ngài đi chậm một chút, đừng nóng vội.” Kỷ An Sâm đỡ bà nội xuống lầu.
Lúc ba người dùng bữa, Kỷ An Sâm thường liếc mắt đánh giá hai người già, khí sắc và tinh thần của bọn họ đều rất tốt.
Lão phu nhân múc thêm cho chính mình một thìa cháo, nhìn ông cụ ở bên cạnh đã ăn đến khay bánh bao nhân nước thứ hai, “Ông ăn ít thôi, bình thường không phải ông chỉ ăn một khay là no sao?”
Ông cụ ăn vô cùng ngon miệng, “Không biết nữa, chỉ là cảm thấy đặc biệt đói, tôi có thể ăn thêm một khay.”
“Ông kiềm chế lại đi, lớn tuổi rồi, đừng ăn quá no.”
“Không phải bà cũng ăn thêm chén thứ hai sao?”
Sau đó, hai vợ chồng già đều dừng lại, bọn họ luôn cảm thấy khẩu vị hôm nay rất tốt, tinh thần cũng tốt bất ngờ, ngay cả thân thể cũng khoan khoái hơn nhiều.
Kỷ An Sâm rốt cuộc tìm được cơ hội nói chuyện, “Tối qua ngài ngủ ngon không?”
“Tối qua ta ngủ rất sâu, sáng sớm tỉnh lại, cả người nhẹ nhàng, ăn bữa sáng cũng cảm thấy rất ngon miệng…..” Kỷ lão phu nhân đột nhiên nhớ tới, tối hôm qua cháu nội đã đưa cho bà mấy viên trân châu giúp ngủ ngon.
Lão phu nhân dừng một chút, buông đôi đũa, đứng dậy về phòng lấy trân châu.
“Trân châu này thật sự có hiệu quả sao? Ta cảm thấy tinh thần hôm nay đặc biệt tốt, cả người nhẹ nhàng.” Lão phu nhân có chút không thể tin nổi.
“Không chỉ tinh thần tốt, khí sắc của bà cũng cực kỳ tốt.” Ông cụ nhét cái bánh bao nhân nước cuối cùng vào trong miệng, thò đầu tới gần, “Đây là trân châu gì? Phẩm tướng tốt thế?”
“Nghe nói gọi là Hắc Tinh Châu, ông nội, ngài nghe nói qua về loại trân châu này chưa?” Thần sắc trên mặt Kỷ An Sâm có hơi nghiêm túc.
“Chưa từng nghe qua, lấy được ở đâu thế?” Ông cụ là người biết hàng, liếc mắt một cái liền biết ba viên trân châu này có giá trị xa xỉ.
Kỷ An Sâm cẩn thận kể lại chuyện hôm qua một lần, ông cụ càng nghe thần sắc càng ngưng trọng, đặc biệt khi nghe được câu nói của Lận Cửu “lần sau cho dù trả 50 triệu cũng chưa chắc có thể mua được loại trân châu này”, ông cụ sâu kín thở dài.
“A Sâm, cháu gặp được kỳ nhân rồi, theo lời hắn nói, hắn khẳng định đã biết rõ giá trị chân chính của viên trân châu này, trong tình huống không biết công hiệu, cháu ra giá 5 triệu, giá này đã không tính thấp, nhưng lại cách rất xa giá trị thật của viên trân châu này. Hắn không nâng giá với cháu, lại cự tuyệt đề nghị ký hiệp ước tiêu thụ độc quyền, cháu ra giá 20 triệu hắn cũng không động tâm, việc này nói lên cái gì?”
Ánh mắt Kỷ An Sâm sâu thẳm: “Nghĩa là, hàng tốt không lo không bán được.”
“Đúng vậy, trân châu xinh đẹp như vậy, công hiệu lại tốt, một khi tin tức này truyền ra, sẽ có vô số người muốn mua trân châu.”
Ông cụ nói: “Tìm thời gian, cháu lại chuyển thêm tiền cho hắn, cháu ra giá quá thấp.”
“Con biết rồi.”
Tìm người cũng là một chuyện phiền toái, thật sự không được, chỉ có thể chuyển khoản trực tiếp.
Lão phu nhân lấy hai viên trân châu ra, “Trân châu hiếm lạ như vậy, ta đi tặng cho dì con một viên, lại đưa cho em họ con một viên, bệnh của thằng bé, thường xuyên đau đầu, ăn không ngon, ngủ không đủ giấc, hy vọng trân châu này có thể giúp thằng bé ngủ an ổn hơn chút.”
*
Lận Cửu thiếu tiền nghiêm trọng, còn không biết có người muốn đưa tiền cho cậu.
Một giấc ngủ dậy, cậu đã nghe được tin dữ!
Sáng nay Hoa Thịnh công bố, buổi biểu diễn ở thành phố B của Tư Thần đã bị hoãn, hai buổi biểu diễn sau đó cũng bị hoãn lại, tạm hoãn trong bao lâu thì chưa xác định.
Các fans đã chuẩn bị nhích người đến thành phố B, lúc này sôi nổi lao đến weibo dò hỏi nguyên nhân.
Buổi biểu diễn của ca sĩ bị hoãn lại, vốn là một chuyện cực kỳ bình thường, nhưng vừa có thông tin buổi biểu diễn của Tư Thần bị hoãn, báo lá cải đã tung ra vô số tin tức.
Có tin nói là, sau khi kết thúc biểu diễn ở thành phố A, Tư Thần đột nhiên ngất xỉu, bị đưa đến bệnh viện cấp cứu, vẫn luôn không đi ra.
Có hình có chân tướng, người truyền tin nóng còn tung ra hình ảnh chụp hình xe cứu thương, sau khi so sánh, có thể xác nhận hình ảnh này được chụp ở ngoài khu vực biểu diễn thành phố A, nhưng cái này cũng không thể chứng minh người trong xe cứu thương là Tư Thần, rốt cuộc không chụp được người.
Cũng có tin tức nói, Tư Thần gặp tai nạn xe cộ, bị hủy dung nghiêm trọng, không thể tiếp tục biểu diễn.
Còn có tin tức nói, Tư Thần bị bệnh nan y, không còn nhiều thời gian, trong nhà đã chuẩn bị tang sự.
Từng tin tức khiến người nghe phải kinh sợ, sợ đến mức các fans không ngừng khóc lớn, chen chúc đến Weibo của Tư Thần, muốn Tư Thần ra mặt nói một câu.
Buổi biểu diễn bị hoãn cũng không sao, bọn họ có thể chờ, nhưng bọn họ muốn biết Tư Thần có bình an hay không.
Nhìn thấy những tin tức thật giả lẫn lộn này, Lận Cửu chỉ cảm thấy tay chân lạnh toát.
Cậu giống như vô số các fans, cũng đang chờ Tư Thần đáp lại.
Tin tức trên mạng nhanh chóng bị áp xuống, nhưng những thứ nên nhìn đều nhìn thấy rồi, fans vẫn rất lo lắng.
Phía chính phủ của Hoa Thịnh ra mặt bác bỏ tin đồn, cảm ơn sự quan tâm của các fans, Tư Tự rất tốt, bởi vì áp lực công việc quá lớn, cho nên bị mệt nhọc quá độ, cần nghỉ ngơi một thời gian, rất nhanh sẽ gặp lại các fans.
Tin bác bỏ vừa ra, antifan lập tức nhảy ra phản bác.
Mấy năm nay số lượng buổi biểu diễn của Tư Tự đang dần ít đi, số lần tham gia các hoạt động cũng có thể đếm trên đầu ngón tay, áp lực công việc lớn chỗ nào? Mệt ở chỗ nào? Rõ ràng thân thể đã không xong, không thể nhận quá nhiều công việc.
EDIT: HẠ
Fans lo lắng lập tức đi thăm hỏi cà nhà antifan, antifan còn muốn nhảy nhót, nhưng rất nhanh đã bị đám fan điên cuồng mắng lui.
Phía chính phủ đã bác bỏ tin đồn, nhưng fans lại không tin, vẫn luôn kêu gọi Tư Thần, muốn Tư Thần tự ra mặt làm sáng tỏ, bọn họ muốn chính mắt xác nhận tình trạng của Tư Thần, Tư Thần không xuất hiện, vô số fans liền đi ra, weibo bị tàn sát không ngừng, trong một buổi sáng đã bị tê liệt không biết bao nhiêu lần.
Tới buổi chiều, Tư Thần rốt cuộc đã đăng một video báo bình an.
Trong video, Tư Thần đã gầy hơn rất nhiều so với lúc biểu diễn ở thành phố A, nhưng tinh thần và khí sắc của anh đều không tệ, anh mặc bộ đồ ở nhà chào hỏi các fan, cũng nói tình huống của chính mình, nói rằng mình bị mất ngủ, nghỉ ngơi không tốt, ảnh hưởng đến trạng thái ban ngày.
“Mọi người không cần lo lắng, anh họ đã cho tôi một viên trân châu, nghe nói có thể hỗ trợ giấc ngủ, tôi đã dùng thử, ngủ một buổi sáng rồi, thế cho nên mới không sớm thấy được tin nhắn của mọi người, thật sự rất xin lỗi.”
Cuối video, Tư Thần nhắc đến việc hoãn buổi biểu diễn, anh cũng thành khẩn xin lỗi các fan.
Fans yên tâm rồi, đồng tời lại có chút lo lắng, Tư Thần đột nhiên gầy đi, fans thực đau lòng.
Không ít fans để lại lời nhắn, khuyên Tư Thần phải đi kiểm tra toàn diện, đột nhiên gầy nhiều như vậy cũng không phải chuyện tốt, Tư Thần phải chú ý thân thể.
Antifan nhảy bắn lên, chuyển từ bệnh viện về nhà, rất vất vả đúng không? Dùng thời gian một buổi sáng để dàn xếp, buổi chiều mới xuất hiện làm trò, trân châu gì có tác dụng tốt như vậy? Còn linh nghiệm hơn so với ăn tiên đan của Thái Thượng Lão Quân sao?
Antifans âm dương quái khí, thực mau đã bị các fans mắng cho câm miệng, thế giới rốt cuộc đã thanh tĩnh.
Tư Tự không hề cố ý làm trò, buổi sáng đúng là anh đang ngủ.
Tình trạng của anh không cần nằm trong bệnh viện nữa, tối hôm qua đã về chỗ ở rồi, Kỷ An Sâm vốn muốn đến bệnh viện thăm Tư Tự, nửa đường lại nghe được tin tức, mới biết Tư Tự đã xuất viện, hiện tại đang ở nhà riêng.
Kỷ lão phu nhân đưa Tư Tự một viên Hắc Tinh Châu, nói đủ loại chỗ tốt của loại trân châu này, Tư Tự cảm thấy thực thần kỳ, khi hỏi đến lai lịch của Hắc Tinh Châu, Kỷ An Sâm lại nhắc lại chuyện xảy ra hôm qua.
Tư Tự cảm thấy con đường bán trân châu, hình như có hơi giống với con đường bán Ngân La Ngư.
Hỏi người bán trân châu tên là gì, Kỷ An Sâm bất đắc dĩ lắc đầu.
“Đừng nói tên, ngay cả mặt cậu ta thế nào anh còn không thấy được, càng đừng nói đến phương thức liên hệ, ông cụ để anh đưa thêm tiền cho cậu ta, nhưng anh không tìm thấy người, nếu thật sự không tìm được, anh sẽ trực tiếp chuyển tiền cho cậu ấy.”
Chuyển tiền sẽ có lịch sử, Tư Tự muốn xem lịch sử chuyển tiền của hắn.
Kỷ An Sâm tìm ra đưa cho anh, tên người nhận là “** Cửu”, Tư Tự cơ hồ có thể khẳng định, người bán trân châu chính là Lận Cửu.
Người Kỷ gia đi rồi, Tư Tự đặt trân châu lên tủ đầu giường, ngủ trong chốc lát, kết quả ngủ rất sâu, một giấc liền ngủ đến buổi chiều, mãi cho đến khi nghe thấy tiếng người đại diện đập cửa anh mới tỉnh lại, thế mới biết các fans đã tàn phá weibo của anh vài lần, lúc này anh mới quay video báo bình an.
*
Lận Cửu cũng thấy được video, xem video mấy lần, lúc này mới chắc chắn Tư Thần nói dùng trân châu để hỗ trợ giấc ngủ.
Nói đến trân châu, có loại trân châu nào tốt bằng Hắc Tinh Châu sao?
Lận Cửu quyết định đi Ma Hải một chuyến, tìm thêm Hắc Tinh Châu, thuận tiện mang một chút hàng về, quán ăn của cậu đang trong quá trình trang hoàng, đều dùng vật liệu tốt nhất, không độc không mùi vị, cũng không cần cố ý tản hương thơm, rất nhanh là có thể khai trương quán rồi.
Kích thước của Hắc Tinh Châu có liên quan trực tiếp đến kích thước của Sò Hắc Tinh, do ao cá có giới hạn, mấy con sò Hắc Tinh Lận Cửu mang về trước đó đều tương đối nhỏ, cho dù có trân châu cũng không lớn, cậu muốn đi Ma Hải tìm một con sò Hắc Tinh thật lớn.
Lận Cửu tắt máy di động, đặt ở trong nhà, cởϊ qυầи áo và giày ra, mang theo một thùng cá lớn, chuẩn bị mang thêm hải sản về.
Lận Cửu muốn xuống biển bắt sò Hắc Tinh, phải cởϊ qυầи áo trước, để ở Ma Hải sẽ khiến nước biển bị ô nhiễm, nếu đặt ở đảo nhỏ hoặc là rạn san hô, cậu luôn bơi trong Ma Hải, rất có thể sẽ bị lạc, quần áo trước kia của cậu cũng không biết đặt ở đảo nhỏ nào rồi.
Giới môn mở ra, trừ 5 điểm Ma Trị, Lận Cửu bị đưa vào vị diện Ma Hải, thùng cá lớn lại không thể mang theo.
[Hệ thống nhắc nhở, Không phải vật phẩm của vị diện Ma Hải, không thể mang theo (Trừ quần áo).]
Lận Cửu đã không rảnh để lo cho thùng cá, cậu xuất hiện ở trên rạn san hô lúc mới rời đi, trước đó rạn san hô này vốn nhô lên rất cao khỏi mặt biển, lúc này lại chỉ còn một cái đỉnh nhọn, tùy thời đều có khả năng bị nước Ma Hải nhấn chìm.
Lúc Lận Cửu xuất hiện, cẳng chân cậu đã ở trong nước biển, đau đớn đột ngột làm cậu không đứng vững, “Thình thịch” một tiếng rơi vào trong nước biển, cậu giãy giụa trong Ma Hải một lúc, hai chân chậm rãi dính liền, biến thành đuôi cá màu đen, bàn tay và lỗ tai cũng xảy ra biến hóa.
Chờ đến khi hoàn toàn biến thành hình thái của hải yêu, lúc này Lận Cửu mới ngoi lên, bò lên trên rạn san hô, không ngừng thở dốc.