Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Sau Khi Bị Toàn Giới Giải Trí Nghe Lén Tiếng Lòng, Tôi Bất Ngờ Nổi Tiếng

Chương 4: Cứu được một đại soái ca

« Chương TrướcChương Tiếp »
Trong khi đang do dự, Qua Thống truyền tới giọng nói: 『Ký chủ gặp may rồi, gặp được khí vận chi tử của thế giới này.』

Khí vận chi tử!

Qua Thống cao hứng nói: 『Ký chủ, nếu cô tiếp xúc nhiều với khí vận chi tử sẽ có lợi, có thể mở khóa kỹ năng mới, cô không muốn sao?』

Muốn chứ! Ăn dưa là bản năng của con người, nhìn thấy dưa liền muốn ăn, nên việc mở khóa kỹ năng mới là điều tốt nhất có thể làm.

Cô ngó trái ngó phải, nhặt lấy cái chổi rồi hướng về phía ngõ nhỏ.

『Qua Thống, phát còi cảnh sát!』

『Được rồi, phục vụ ký chủ ngay đây.』

Tiếng còi cảnh sát “Tít tít” vang lên.

Yến Thời Đường nhìn thấy một người đàn ông bị khống chế, đầu bị đè xuống nước, liền hô to: “Dừng tay!”

“Tất cả dừng tay cho tôi!”

“Cảnh sát sẽ đến ngay, các người lại không được ra tay một cái nữa, đều đừng nghĩ chạy trốn.”

Yến Thời Đường cầm cái chổi xông lên đập loạn xạ, miệng lớn tiếng ồn ào, cả người phát ra vẻ điên cuồng.

Khí vận chi tử cô tới cứu, xem ai dám khi dễ hắn!

Qua Thống thấy cô như vậy cũng muốn phát một đoạn 《Oai phong một cõi》, nhưng hiện tại vẫn phải “Tít tít” thôi.

“Đau đau đau, đừng đánh, đừng đánh.”

Tiếng gậy gộc đập vào cơ thể phát ra âm thanh nặng nề, khiến tên vạm vỡ đau đớn kêu lên.

Rõ ràng nhìn cô trông yếu đuối, sao lại...

Tiếng kêu này khiến Yến Thời Đường càng thêm phấn khích, cô nói: “Cho các người làm chuyện xấu, cho các người làm chuyện xấu, đánh chết các người !”

Tên vạm vỡ đang ấn nam nhân xuống nước đau đến nỗi buông tay, quay đầu nói với đồng bọn: “Các cậu còn đứng đó làm gì, giúp đỡ đi.”

Mấy tên vạm vỡ đáp: “Cô ta có gậy, chúng ta không có.”

Tên vạm vỡ duy nhất bị đánh: “……” Hắn là người duy nhất bị thương trong đám này này.

“Rầm” một tiếng, một bàn tay thon dài giữ chặt đầu cái chổi, Yến Thời Đường vung vài cái nhưng không đẩy ra được, thở hổn hển nhìn người trước mặt.

Nam nhân đó có một khuôn mặt điên đảo chúng sinh.

Không biết bị đè trong nước bao lâu, lúc này khuôn mặt tuấn tú của hắn tái nhợt, hàng mi dày bị ướt đẫm, giọt nước nhỏ từ mái tóc lướt qua khuôn mặt rõ nét, tạo nên vẻ rách nát.

【Lão công! Ôi! Ôi! Ôi! Mυ"ŧ mυ"ŧ mυ"ŧ! Lão công! Ôi!】

【Soái quá, tuyệt! Soái đến mức nước mắt từ khóe miệng chảy ra thành sông Tiền Đường.】

【Mọi người trong nhà ai hiểu không, quả thật là biểu tượng mỹ học nhân loại!】

Yến Thời Đường nhìn đắm đuối, hoàn toàn không thể quay về thực tại.

“Từ ca, em đau quá.”

Tên vạm vỡ uỷ khuất nói bên cạnh nam nhân, hy vọng được thêm tiền thưởng!

Tiếng kêu của tên vạm vỡ kéo Yến Thời Đường trở lại thực tại, lớn tiếng quát: “ Thời điểm cô đánh người khác người khác không đau sao? Chờ bị cảnh sát bắt đi đi.”

Cô hoàn toàn không để ý đến cách tên vạm vỡ gọi nam nhân, một lòng chỉ lo bảo vệ người đẹp trai này.

“Hiểu lầm thôi, đều là hiểu lầm cả…”

Yến Thời Đường nhẹ nhàng buông tay rồi kéo nam nhân ra xa đám vạm vỡ: “Tôi nghĩ việc này trông giống như hiểu lầm, có việc gì thì cùng cảnh sát nói chuyện đi.”

Tên vạm vỡ nhìn nam nhân, không biết làm sao. Họ chỉ đang diễn kịch thôi mà, sao lại báo cảnh sát?

Nam nhân được che chở cúi mắt nhìn cô, thấy cô tức giận đến nỗi khuôn mặt mặt trắng nõn của cô nhiễm một tầng đỏ nhạt, ánh mắt hắn lóe lên chút ánh sáng.

“Còn không mau cút đi.”

Giọng nói của nam nhân mang theo uy hϊếp, khiến mấy tên vạm vỡ nhìn nhau rồi chạy đi còn nhanh hơn thỏ.

Yến Thời Đường thở phào nhẹ nhõm, mừng rỡ vì bọn chúng đã đi. Cô đột nhiên thấy mình như được thả lỏng, cơ thể mềm nhũn xuống, may mà nam nhân đã kịp đỡ lấy cô, không để cô xấu mặt.

【 Ai da, thật là làm tôi sợ quá. 】

【 Mấy tên to con đó cũng thật ngốc, thế mà cũng chạy, ha ha ha. 】

Lưng mềm mại của cô dựa vào khuôn ngực cứng rắn của hắn, sinh ra một cảm giác an toàn.

Một mùi hương nhàn nhạt như tuyết sau cơn mưa xông vào mũi cô, thật dễ chịu.

“Có sao không?”

Giọng nói trầm ấm của nam nhân vang lên từ trên đỉnh đầu, Yến Thời Đường lúc này mới nhận ra tư thế của mình và hắn có bao nhiêu ái muội.

Cơ thể cô hơi cứng lại, chưa từng có tiếp xúc thân mật như vậy với người khác phái, chỉ cảm thấy mặt mình như muốn bốc cháy, đỏ lên rõ rệt.

“Không, tôi không sao, còn cậu không sao chứ?”

Yến Thời Đường lắp bắp hỏi, ánh mắt lập lòe không dám nhìn thẳng hắn.
« Chương TrướcChương Tiếp »