Tạ Du thường thắc mắc, Phó Ninh Dung tại sao lại sinh ra trong Phó gia?
Hoặc là, vì sao Phó gia lại dốc sức liều mạng để Phó Ninh Dung hóa trang thành nam tử, duy trì thân phận này nhiều năm như vậy?
Ẩn tình trong đó hắn nhiều ít có thể đoán được, nhưng Tạ Du không muốn bận tâm nhiều về nó.
Hắn chỉ biết, nếu như ngay từ đầu Phó gia phái Phó Ninh Dung đến Đông cung để kết đồng minh với hắn, hắn cũng không cách nào cự tuyệt.
Ngay cả khi hắn kìm nén cảm xúc và không thể hiện bất kỳ ý đồ đặc biệt nào, thì trong thâm tâm, hắn sẽ cố gắng bằng mọi cách để Phó Ninh Dung chủ động leo lên giường của mình.
Nàng lớn lên ở Đông cung, hắn sẽ cho nàng bất cứ thứ gì nàng muốn.
Đổi lại, nàng chỉ có thể là của hắn.
Hắn không cho phép nàng cười với người khác dù chỉ một chút.
Giống như bây giờ.
Giường lõm xuống, Phó Ninh Dung hoàn toàn nằm trong lãnh thổ của Tạ Du, quanh mình được bao phủ bởi hơi thở kêu ngạo của chàng thanh niên.
Hắn mới phóng thích một lần trong miệng nàng, bắn ra nhiều như vậy, hiện tại bộ ρᏂậи 🅢iиɧ ɖụ© lại sưng lên, đỏ đỏ hồng hồng, gân xanh quấn quanh thân gậy, giần giật cứng ngắc vô cùng đáng sợ.
Dịch đυ.c ở phía trên tràn ra, tϊиɧ ɖϊ©h͙ của hắn và hoa dịch của nàng cùng hòa vào nhau.
Qυყ đầυ bị đẩy về phía trước, đầu nấm thô to dùng sức ấn vào, hắn dùng cột thịt vỗ lên môi âʍ ɦộ, chọc chọc xoa nắn khiến thịt lỗ biến dạng.
Dươиɠ ѵậŧ đánh "bành bạch", chốc chốc đầu khấc va vào âʍ ѵậŧ, giống như là cố ý, khiến bắp đùi nàng run rẩy tê dại.
Tạ Du hạ thắt lưng xuống, tức thì chìm trong làn nước nóng ẩm và trơn trượt của nàng.
"Hmm...." Vật cứng cực lớn đút vào.
Đầy ắp và tê dại.
Khi bị nhồi đầy, Phó Ninh Dung phút chốc quên cả giãy giụa.
Mặc kệ những chuyện ngoài lề, hai người khá hợp nhau trong chuyện tìиɧ ɖu͙©.
Khoảnh khắc hắn đút vào, miệng huyệt ẩm ướt trơn trượt liền bao bọc đón nhận.
Ướt đẫm và ấm áp.
Sướиɠ đến mức da đầu râm ran.
Phía trên là tiếng rêи ɾỉ cố nén của Tạ Du, niềm kɧoáı ©ảʍ lớn lao khiến khóe mắt hắn đỏ rực.
Hắn khóa chặt hai tay Phó Ninh Dung sau lưng, banh rộng hai chân nàng hết mức có thể, để cặp mông và âʍ ɦộ ướŧ áŧ vẫn còn run rẩy phơi bày trước mắt hắn. hoalantichmich
Nước từ nơi giao hợp chảy xuống, thấm ướt đùi Tạ Du và Phó Ninh Dung.
Mỗi một cú thúc nặng nề là mỗi lần cắm thật sâu vào bụng dưới của nàng, nước nhờn "òm ọp" không ngừng trào ra.
Hắn dập liên tục, không cho nàng bất kỳ cơ hội nào để phản ứng.
Bạch bạch bạch...Âm thanh bộ ρᏂậи 🅢iиɧ ɖụ© phát lên huyệt non mềm mại văng vẳng khắp căn phòng, cái cách hắn thô bạo đitj nàng làm cho người ta rất khó hình dung đây là một Thát Tử cao quý.
Mọi chuyện không nên đi theo hướng này.
Đáng lẽ Phó Ninh Dung phải phản kháng, nhưng cảm giác trong cơ thể nói với nàng rằng, nàng rất thích.
Kɧoáı ©ảʍ mãnh liệt khiến toàn thân nàng mềm nhũn, mỗi lần đều bị động đáp lại những cú va chạm của Tạ Du, âʍ ɦộ co rút lại, từ trên xuống dưới toàn là nước.
Vậy mới có câu thân thể thật lòng hơn lời nói.
Dù không muốn thừa nhận nhưng nàng vẫn có được sự sung sướиɠ từ cuộc tình này.
"Rên to như vậy, là rất thích có phải không?" Giọng nói Tạ Du đã sớm khàn đυ.c.
Điệp khúc "bạch bạch" vẫn đang tiếp diễn, Tạ Du bóp ngực nàng, vói ngón tay vào miệng cho nàng liếʍ, lôi kéo lưỡi nàng khuấy đảo trong khoang miệng.
Mảnh vải không biết đã được lấy ra tự khi nào, Phó Ninh Dung bị cắm đến hai mắt tan rả, môi mấp máy ngậm lấy ngón tay của chàng thanh niên, lúc này mới nhận ra tiếng kêu nhớp nháp nãy giờ là được phát ra từ miệng mình.
Hai chân nàng quấn quanh eo Tạ Du, đôi chân non mềm xóc nảy lên xuống.
Những chuyện khác tạm thời dẹp qua một bên.
Dù cho miệng đã được tự do, Phó Ninh Dung cũng không còn tâm trí nào để giải thích nguyên nhân sâu xa của mâu thuẫn giữa hai người.
...Sướиɠ quá.
Nàng không có cách nào kiểm soát được cái miệng, bị đâm đến mức chỉ biết kêu la.