Chương 53

Tất cả thuốc mỡ đã được đưa vào bên trong.

Nước trong hoa huyệt trào ra, hưng phấn đột ngột ngừng lại khiến Phó Ninh Dung cảm thấy khó chịu đến mức muốn chết.

Nàng muốn kẹp hai chân mình lại để tự làm, nhưng Tạ Du đã banh rộng hai chân nàng ra một cách thô bạo, khiến mông nàng cọ vào đệm chăn lộn xộn dưới thân, không có cách nào đạt được điều mình muốn.

Mông và thắt lưng cong lên, Phó Ninh Dung không ngừng phát ra tiếng rêи ɾỉ, rồi dần dần biến thành tiếng nức nở, kèm theo âm thanh xích sắt va vào nhau, nàng khó chịu đá chân, các ngón chân co quắp lại.

Tạ Du cũng không tốt hơn bao nhiêu.

Gậy sắt nóng rực sưng to, nếm qua rồi mới biết mùi vị của huyệt đạo bí ẩn kia tuyệt vời đến nhường nào.

Hắn muốn phát điên, toàn thân run lên không ngừng, không ai biết hắn làm sao lại có thể nhẫn nại đến bây giờ.

Nhưng hắn là người cố chấp, vẫn cố gắng chịu đựng đến gần như sắp hỏng, trán nổi đầy gân xanh, muốn nghe chính miệng nàng van xin hắn: "A Dung, nói ta nghe, nàng muốn ta làm gì?"

"Vào đi, Tạ Du...Mau tiến vào..." Tiếng khóc cùng với tiếng rêи ɾỉ của nàng khiến du͙© vọиɠ càng khuếch đại vô hạn.

"Vào đâu?"

Ngón tay hắn trượt đến gần cái miệng nhỏ nhắn của nàng, hắn biết nàng xấu hổ khi nói ra hai từ này, nhưng nàng càng như vậy, hắn càng muốn ép nàng nói ra: "Muốn ta làm gì cơ?"



"Đút vào đây ư?"

Lý trí bị rũ sạch, một tiếng ầm vang lên trong tâm trí Phó Ninh Dung.

Đã đến nước này rồi, nàng chẳng còn quan tâm đến liêm sỉ hay lễ nghi gì nữa, cứ vậy mà tiến tới.hltm

Đôi môi đỏ mọng hơi hé ra, đầu lưỡi nhỏ nhắn ướŧ áŧ mềm mại liếʍ láp cánh môi một lượt, khuôn mặt lạnh lùng kia tạo nên sự tương phản hoàn toàn với vẻ dâʍ đãиɠ lúc này.

Những lời nàng nói ra khiến người ta chấn động đến phát cuồng.

Đôi môi của nàng đánh thẳng vào mắt Tạ Du, hắn nhìn chằm chằm nàng cầu xin mình mà không nói một lời nào, l*иg ngực chấn động mãnh liệt, hai từ nàng thốt ra rõ ràng chính là...Làm ta.

Đầu Tạ Du vang lên tiếng ong ong. Hoalantichmich

Cự long khổng lồ được phóng thích, hung hăng đập lên môi âʍ ɦộ khiến thân thể nàng rùng mình và hét lên.

Không cho nàng cơ hội đổi ý, "phập" một tiếng, dươиɠ ѵậŧ nóng rực hoàn toàn chìm trong bể nước.

Cảm giác sảng khoái lan tỏa tứ chi, có vô số đóa hoa lộng lẫy đang không ngừng nở rộ trong tâm trí nàng.

Phó Ninh Dung bị hắn đùa bỡn thành nhiều dáng vẻ khác nhau.



Bên dưới vừa căng vừa tê, da đầu nàng hưng phấn tê dại, không khỏi bật ra tiếng thở dài thỏa mãn. Nàng rêи ɾỉ kêu la, không còn quan tâm đến bất cứ điều gì khác, chỉ biết rằng mình đang bị hắn làm, kɧoáı ©ảʍ ập đến từng đợt, tiếng xích sắt càng lúc càng vang, chứng tỏ nàng bị đâm càng lúc càng thô bạo.

Đem Phó Ninh Dung ôm vào lòng, Tạ Du cũng đang sướиɠ đến xuất hồn.

Hắn thực sự rất muốn đâm nàng đến nát vụn, nhưng lo lắng thân thể nàng không chịu nổi, hắn thả chậm tốc độ, đi chuyển một cách nhẹ nhàng, vừa đâm vừa vỗ về chơi đùa hạt châu theo vòng tròn để xoa dịu.

Đặt Phó Ninh Dung lên hàng đầu, trước sau phối hợp với tiết tấu của nàng.

Ánh mắt bỗng dưng chuyển từ nơi hai người đang kết hợp sang chuỗi xích trên mắt cá chân nàng.

Sợi dây xích này là do Tạ Du sai người làm vào ngày phát hiện ra thân phận của Phó Ninh Dung, hắn đã tự mình ước lượng kích cỡ, không ngờ tới nó lại vừa khít với mắt cá chân trắng gầy của nàng đến vậy.

Đâm thọc từng cái, Tạ Du rất hài lòng với trạng thái hiện tại.

Nhưng Phó Ninh Dung vẫn thấy chưa đủ, nàng vặn eo lắc lắc bộ ngực, chủ động ngấu nghiến dươиɠ ѵậŧ của nam nhân, vừa ưỡn mông vừa phát ra tiếng rêи ɾỉ: "A...a...Tạ Du, vào sâu hơn chút nữa."

Hắn thế nhưng đã đánh giá thấp nàng.

Trời đất quay cuồng, Tạ Du ôm Phó Ninh Dung xoay người hoàn toàn tư thế nằm xuống, để nàng cưỡi lên người mình, hai tay dùng sức siết chặt eo mềm mại.

"Sâu hơn đúng không? Vậy nàng ở trên đi."