Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Sau Khi Bị Thái Tử Phát Hiện Là Nữ Giả Nam

Chương 52: Kɧoáı ©ảʍ lan tỏa tứ chi

« Chương TrướcChương Tiếp »
---

Phó Ninh Dung bị hôn đến mức trên môi toàn vết ẩm, nước bọt của hai người chảy xuống khóe môi rơi vào nơi bí ẩn.

Phía bên dưới thật ra không đau lắm.

Nhiều nhất là căng và tê dại.

Thật ra Tạ Du đã bôi thuốc cho nàng trước một lần lúc hắn lau người cho nàng, nhưng khi đó nàng đã ngủ say và không hề hay biết gì.

Đột nhiên nhớ tới lúc đó, cái lỗ nhỏ của nàng kẹp chặt tay hắn không buông.

Khi ngủ đã kẹp giỏi như vậy, khi thức sẽ thế nào đây?

Tạ Du không khỏi có chút hồi vị.

Giống như người luôn luôn cằn cỗi bỗng nhiên ăn được sơn trân hải vị, tự nhiên không nỡ bỏ, chỉ sợ cả đời cũng không ăn nổi món ngon này.

Chủ đề không biết đã trôi lạc đến phương nào.

Môi răng tách ra, kéo theo một sợi chỉ bạc mơ hồ, quấn quít chặt chẽ khiến khuôn mặt hai người ửng hồng, như thể hoa đào mùa xuân nở rộ trên khuôn mặt trắng hồng.

"Bé ngoan, làm tốt lắm."

Vừa tách ra, Tạ Du lại hôn thưởng lên khóe môi Phó Ninh Dung một cái nữa, "Khoảng sau là thời gian của hai chúng ta, nàng muốn cùng ta làm gì cũng được."

"Nhưng trước tiên ta phải thực hiện giao ước, giúp nàng bôi thuốc."

Chính Phó Ninh Dung nói muốn tự mình làm, nhưng vì không dám đưa ngón tay vào nên đành phải nhờ Tạ Du giúp.



Ở một mức độ nào đó, nàng có vẻ hơi khó hầu hạ.

Nhưng Tạ Du không quan tâm đến điều đó.

Ngược lại còn rất vui vẻ khi được phục vụ nàng, hận không thể đem mọi chuyện thân mật nhất ra làm hết để bù đắp cho những tháng ngày bỏ lỡ.

Sự tình không biết vì sao lại phát triển thành như vậy.

Ngón tay Tạ Du đẩy vào hoa huyệt Phó Ninh Dung, đầu ngón tay ấm áp như có ma lực, rút

ra du͙© vọиɠ ẩn sâu trong cơ thể nàng.

Phó Ninh Dung sốt ruột cong eo, nuốt ngón tay của nam nhân vào sâu hơn.

Thuốc mỡ trong hoa huyệt tan ra thành nước, ngón tay Tạ Du ướt sũng: "Xem kìa, bôi thuốc thôi mà cũng có thể ướt thành như vậy?"Hoalantichmich

"Nhiều nước quá, thuốc mỡ chảy hết ra rồi sao còn tác dụng?" Hắn phát nhẹ lên mông Phó Ninh Dung như đang trừng phạt, chỉ cần một lực rất nhỏ cũng khiến thịt mông của nàng gợn sóng.

Nói thì nói như vậy, nhưng tay lại nhanh chóng hoạt động theo một cách hoàn toàn khác.

Hết vào rồi lại ra, không hề có ý ngăn cản dịch hoa đang chảy, ngược lại cứ mài đi mài lại, ngón tay miết qua nụ hoa nhỏ bên trên, tất phải ép ra thật nhiều nước xuân từ trong lỗ huyệt chật hẹp.

Tạ Du không khỏi cảm thấy kinh ngạc, hôm qua hắn đã nới rộng chỗ này ra một khoảng đáng kể, nhưng không ngờ hôm nay nó vẫn chật như lúc ban đầu.

Nàng run rẩy kịch liệt, hai cánh hoa bên dưới bị gạt ra hai bên.

Ngón tay thon dài vùi vào trong đó, tung hoành ngang ngược, phá vỡ bức tường sít sao bên trong.

Nhìn hoa huyệt của nàng mấp máy chảy ra bọt nước, âm đế hơi sưng đỏ, giống như một bông hoa xinh đẹp đang nở rộ, một sự yêu kiều không lời nào có thể tả.

Hắn ở bên cạnh nàng, nhìn đôi mắt nàng từ tỉnh táo dần chuyển sang mơ màng, cuối cùng từng chút một rơi vào vực thẳm của du͙© vọиɠ, trở nên mất lý trí.



Giống như một chiếc thuyền nhỏ phiêu bạt trên biển lớn, Phó Ninh Dung được vuốt ve chơi đùa đến mức cành lá rung rinh. Chỉ là lần này nàng không còn đơn độc nữa, nàng còn có Tạ Du ở bên để cùng nàng chìm đắm.

Thoải mái...

Thật sự rất thoải mái...

Nàng co bóp hoa tâm vài lần, siết chặt ngón tay của nam nhân hơn nữa.

Phó Ninh Dung cảm thấy bây giờ nàng cực kỳ không tỉnh táo, rõ ràng không có tác dụng của thuốc thôi thúc, thế nhưng nàng lại vô cùng khao khát Tạ Du.

Những tiếng rêи ɾỉ không ngừng phát ra từ cổ họng, thậm chí nàng còn nhích chân tới gần một chút, chủ động hùa theo động tác của vuốt ve của hắn.

Hàm răng cắn chặt lên đôi môi đỏ mọng.

Kɧoáı ©ảʍ chồng chất từng lớp.

Giống như hồng thủy mảnh thú, hết đợt sóng này đến đợt sóng khác, cánh cổng bị dỡ bỏ, nàng lao về phía trước, vọt tới đỉnh cao trong biển du͙© vọиɠ này.

Đây là dấu hiệu của một cơn cao trào sắp xảy ra.

Niềm vui sướиɠ lan tràn khắp tứ chi và xương cốt, hoa huyệt co thắt không ngừng, gần như chạm đến bến bờ hạnh phúc.

Khi nàng sắp leo tới đỉnh vùng đất cực lạc, Tạ Du đột nhiên rút ngón tay ra...

Hắn giả vờ không biết gì, nhưng nụ cười xấu xa trên khóe miệng đã bán đứng hắn.

Làm thế nào bây giờ?

Đột nhiên hắn không muốn để nàng đạt cao trào nữa.

Hắn muốn nhìn nàng bất lực, nhìn nàng muốn dứt ra nhưng không thể cưỡng lại được sự cám dỗ, cuối cùng để bản thân rơi vào vòng xoáy trụy lạc.
« Chương TrướcChương Tiếp »