---
Tạ Du người này tuy rằng có chút không đáng tin. Nhưng quả thật hắn không lừa nàng, nàng thật sự được thăng lên làm thứ trưởng Hình Bộ.
Vài ngày sau, chiếu chỉ của triều đình được đưa xuống.
Vị quan tuyên đọc thánh chỉ đứng ở phía trước.
Toàn bộ Phó gia quỳ xuống.
"Phụng thiên thừa vận* Hoàng đế chiếu chỉ, Hình Bộ lang trung Phó Ninh Dung, địa vị cao quý lại cần kiệm, luôn đặt lợi ích tập thể lên trên lợi ích cá nhân, năng lực xuất chúng, tuổi trẻ tài cao, được đề bạt lên làm tứ phẩm Hình Bộ Thị lang, khâm thử."
(*)Cụm từ thường được sử dụng ở phần đầu của sắc lệnh hoàng đế.
"Thần tiếp chỉ." Phó Ninh Dung tiếp nhận thánh chỉ, khấu đầu tạ lễ, "Tạ ơn bệ hạ, bệ hạ vạn tuế, vạn tuế, vạn vạn tuế."
Giọng nói của vị quan truyền chỉ the thé trong cổ họng, thanh âm mang theo vài phần nịnh nọt: "Chúc mừng Tiểu Phó đại nhân, tuổi còn trẻ đã ngồi lên vị trí này, thật đúng là hậu sinh khả úy."
Phó Ninh Dung cung kính khom người: "Cảm tạ đại nhân, đại nhân thật khách khí, tại hạ chẳng qua chỉ thực hiện tốt bổn phận của mình mà thôi."
Nàng vừa nháy mắt ra hiệu, gã hầu bên cạnh lập tức đưa mấy đồng bạc qua, thấp giọng nói: "Đại nhân, ngài nhận đi, hôm nay vất vả ngài đi một chuyết rồi, đây là tiền trà nước thiếu gia nhà chúng tôi biếu ngài."
Áng chừng vài cái rồi thu vào cổ tay áo, người nọ mỉm cười hài lòng, "Tiểu Phó đại nhân thật có lòng, không uổng công Thái Tử điện hạ coi trọng ngài như vậy, sau này tại hạ sẽ chiếu cố ngài nhiều hơn."
Tạ Du?
Hắn thế nhưng có thể với tay dài đến vậy.
Vì bệnh tật, Hoàng Thượng giao toàn bộ quyền triều chính cho Tạ Du, nhưng cũng chỉ mới mấy ngày mà ngay cả quan tuyên chỉ cũng quen thuộc với hắn.
Phó Ninh Dung chỉ gật đầu không nói gì.
Quy củ tiễn vị quan truyền thánh chỉ ra về, trên dưới Phó gia tới chào hỏi nghênh đón nàng, nhìn qua nội dung thánh chỉ, thần sắc của Phó Tông và Phó Khâu lộ vẻ ngưng trọng.
Mọi người đều biết hiện nay Thái Tử đang toàn quyền phụ trách chính vụ.
Nhà bọn họ và Nhị hoàng tử là người cùng một đảng, việc Phó Ninh Dung được thăng phẩm vào lúc này chẳng khác nào Thái Tử chủ động chiếu cố nhà họ, mục đích là kéo cả Phó gia qua bè cánh của hắn.
Mặc dù cái vị trí này là do Phó Ninh Dung dùng mạng để đổi lấy.
Được thăng quan là chuyện tốt, nhưng cây to ắt gặp gió, Phó gia chắc chắn sẽ trở thành mục tiêu cho những kẻ ghen ghét.
Phó Ninh Dung đương nhiên cân nhắc đến những điều này.
Ba người họ cùng nhau bàn bạc: Ở trong triều nhất định phải thật cẩn thận, chớ để người khác nắm được nhược điểm của Phó gia, biến tiểu thành đại.
Có lợi ắt sẽ có hại. Sau khi dặn dò nàng, biểu hiện của hai ông dần dần dịu đi, sai gã hầu cất chiếu chỉ của triều đình.
Lúc này Phó Ninh Dung lại bị kéo sang một bên, mẹ Phó và Nhị thẩm vui mừng khôn xiết.
"Dung Nhi, mẹ và Nhị thẩm đều không ngờ con được phong làm quan tứ phẩm khi còn trẻ như vậy. Rất nhiều con cháu thế gia dù có làm việc đến mấy chục năm cũng chưa ai được thăng lên đến chức vị này, con cũng thật biết vì ta mà tranh đua."
Lúc trước bà còn ngăn không cho Phó Tông đưa Phó Ninh Dung về đây, bây giờ nghĩ lại thật cảm thấy may mắn.
Ngay cả Nhị thẩm ở bên cạnh cũng hết lời khen ngợi: "Đúng vậy, Dung Nhi thật bản lĩnh. Có một huynh trưởng tốt như vậy, hôn sự của A Dao và San San đều trông cậy vào cháu, đến lúc đó phiền cháu giới thiệu với các nàng vài tài tuấn trong triều, để hai vị muội muội này chọn một người thật tốt."
"Mẹ! Mẹ nói với ca ca chuyện này làm gì?!" Tai Phó Dao đỏ lên, lo lắng hướng nàng thẹn thùng nói, "Ca ca còn chưa cưới vợ, muội cũng không muốn gã chồng trước."
"Con làm sao mà so được với hắn?" Nhị thẩm giải sầu khuyên bảo, "Ca ca của con mỗi ngày bận rộn làm quan trong triều, hơn nữa còn thân cận với các vị hoàng tử công chúa trong kia, hiện tại còn chưa thành gia, tương lai không biết sẽ kết thân với vị công chúa nào đâu!"
"Con còn không thừa dịp hắn địa vị cao, quen biết nhiều thanh niên tài tuấn, để hắn cho con lời khuyên về hôn sự."
Phó Dao từ trước đến nay đều không thích mẹ mình nói như vậy, nàng tức giận quay lưng lại: "Ngày nào cũng nói những chuyện này! Chẳng lẽ nữ nhi chỉ có một lối thoát duy nhất là kết hôn thôi sao?"
Phó Dao không thích nghe, Phó Ninh Dung lại càng không.
Thiên hạ hòa hợp, nam nữ công bằng, dựa vào cái gì nữ tử lại bị người khác quản chế, chỉ có xuất giá mới là đường ra duy nhất?
Nếu có thể, nàng muốn quang minh chính đại làm quan với thân phận nữ tử, nàng sẽ tiến cử thêm nhiều nữ tử tài sắc vào triều, để cho thiên hạ biết nam tử làm được thì nữ tử cũng làm được.
Thật sự không thể nghe thêm được nữa, Phó Ninh Dung không còn cách nào khác đành phải cung kính khom người: "Nhị thẩm, phòng bếp đã làm một ít bánh ngọt, Phó Phù đang nháo muốn ăn, bọn cháu mang qua cho nàng trước."
"À, vậy được rồi, các ngươi đi trước đi." Nhị thẩm cười mỉa nhìn bọn họ rời đi.
---