Chương 6.3

“Tiền bạc đều đã mang đi rồi."

Thẩm Ngân Đài trầm mắt không nói, tay phải chắp trước người xoa xoa ngón tay, Ngụy Tư nhìn thấy biết đây là biểu hiện không kiên nhẫn của chủ tử, anh ta chỉ có thể cúi đầu chờ Thẩm Ngân Đài nổi điên.

Thẩm Ngân Đài là đại công tử tiếng tăm lừng lẫy của Thẩm gia, quang phong tế nguyệt (1), hành xử ngay thẳng lịch sự, tác phong làm việc rất nổi tiếng ở kinh thành, là thủ tịch Ngự Thư Lang của Hàn Lâm Viện mà người người đều khen, cũng là thủ phụ tiếp theo được bệ hạ ngầm thừa nhận, nhưng không ai biết rằng trong thâm tâm hắn kỳ thật điên đến đáng sợ.

(1) Phong quang tễ nguyệt: gió trong, trăng tỏ. Ý trong câu là người có tâm địa thẳng thắn.

Trên đời này không có thứ gì mà Trầm Ngân Đài không chiếm được, cho dù là thứ không thuộc về hắn, Ngụy Tư phát hiện cuối cùng cũng sẽ rơi vào tay Trầm Ngân Đài, thật sự rất đáng sợ!

Trước đây Thẩm Ngân Đài chỉ muốn quyền lực và danh vọng, nhưng lần này Thẩm Ngân Đài muốn chính là một nữ nhân.

Ngụy Tư trăm triệu lần không nghĩ tới Trầm Ngân Đài đến Dung Thành thay bệ hạ làm việc, nhưng lại bị một nữ nhân đã thành thân ở một nơi nhỏ bé hẻo lánh này mê hoặc!

Trong kinh thành nhiều cao môn quý nữ thân thế trong sạch môn đăng hộ đối đều chướng mắt như vậy, hết lần này tới lần khác lại coi trọng người không có khả năng được coi trọng nhất, Ngụy Tư trong lòng thở dài, nhưng nghĩ đến bộ dáng của phụ nhân kia lại cảm thấy hiểu được.

Yêu vật nhân gian như thế, Thần Phật cũng khó thoát a!

Yêu thầm phu nhân nhà người ta vốn là một bí mật vô sỉ thầm kín không thể cho ai biết, Thẩm Ngân Đài không hề xấu hổ mà còn tự hào về sự chính nghĩa của chính mình, bắt đầu mưu đồ vạch kế hoạch chiếm đoạt vợ của người khác.

Thư sinh họ Sử bây giờ còn đang đắm chìm trong mộng phồn hoa của kinh thành vẫn chưa về được, thật ra là do "Thẩm huynh" người mà y biết ơn nhất giở trò quỷ, Ngụy Tư thở dài thay cho Sử Xuân Địch.

Mọi kế hoạch đều đang phát triển theo đúng như mong muốn, kế tiếp hẳn là Chu tiểu nương tử không đợi được nữa mà đến đây xin giúp đỡ, sau đó bị Thẩm Ngân Đài từng bước một thu vào trong túi, trái chờ phải đợi còn cho rằng nàng là quá bình tĩnh, hóa ra là chạy mất rồi?!

“Ngươi ở lại đây, tiếp tục hỏi thăm. Chỉ cần chưa chết, sẽ có manh mối về việc nàng đã đi đâu."

Ngụy Tư lại ôm quyền: "Tuân lệnh!”

Anh ta tiếp theo liền chuồn mất, Thẩm Ngân Đài vẫn đứng tại chỗ, đôi mắt trầm như nước, qua một lúc lâu sau, hắn sải bước đến một chiếc rương lấy ra một thanh kiếm, đem trục xe một kiếm chém thành hai nửa!