Chương 22

Hiện tại đã hơn hai năm trôi qua kể từ khi Trình Hạ xảy ra chuyện.

Ấn tượng của Lâm Chi Kiều không sâu như vậy, vì thế nhờ 888 giúp kiểm tra tin tức năm đó.

Hai năm trước, Trình Hạ tham gia thi tuyển chương trình giải trí tuyển thực tập sinh, ngoại hình của cậu ta có điều kiện tốt, năng lực chuyên môn mạnh, khiêm tốn cố gắng, được người xem khen ngợi, ngay cả không ít đối thủ cạnh tranh cũng khen ngợi cậu ta.

Khi đó Trình Hạ một đường trổ hết tài năng từ trong hơn một trăm thực tập sinh, độ nổi tiếng vẫn luôn đứng hàng thứ nhất, chưa từng rơi xuống.

Chương trình đó làm rất khá, Trình Hạ cũng vì vậy mà nổi tiếng, thời gian đó có thể nói là nổi tiếng khắp mạng, đi trên đường gần như có thể nghe thấy tên của cậu ta ở khắp mọi nơi.

Nhưng mà ngay trước sân khấu chung kết cuối cùng, Trình Hạ sụp phòng.

Chú của cậu ta đến nơi quay chương trình để quậy, khóc lóc kể lể bọn họ sau khi ba mẹ của Trình Hạ qua đời đã tốt bụng nhận nuôi Trình Hạ hơn mười năm, nhưng hiện tại trong nhà có khó khăn, dì gặp chuyện ngoài ý muốn nằm trong bệnh viện, Trình Hạ lại ngay cả một cuộc điện thoại cũng không muốn nhận, càng chưa từng đi thăm dì của mình dù chỉ một lần!

Còn nói thời gian trước ông ta tìm Trình Hạ, hy vọng Trình Hạ có thể cho mượn một chút tiền cấp cứu, sau này sẽ trả lại. Nhưng Trình Hạ lại trực tiếp đuổi ông ta ra khỏi cửa, hoàn toàn không để ý tới sống chết của dì mình! Ông ta cũng thật sự không có cách nào, mới lựa chọn làm lớn chuyện.

Tin tức này vừa lộ ra, một nhà chú dì nhận được rất nhiều sự đồng tình, Trình Hạ lập tức bị phỉ nhổ toàn mạng!

“Sói mắt trắng vong ơn phụ nghĩa” đã trở thành nhãn hiệu không thể rửa sạch trên người Trình Hạ, thiếu niên từng được khen là "Con cưng của trời" từ thần đàn ngã xuống, thành chuột chạy qua đường bị vạn người khinh bỉ.

Cuối cùng, độ nổi tiếng của Trình Hạ xuống dốc không phanh, ngay cả sân khấu trận chung kết cuối cùng cũng không có cơ hội đứng lên, bị tổ chương trình cưỡng chế rút lui.

Quý Nhiên không kìm được liếc nhìn Trình Hạ vài lần, cảm khái: "Lúc ấy Trình Hạ vô cùng nổi tiếng, cậu ta là niềm tự hào của căn cứ Minh Quang chúng ta, lúc ấy công ty định nâng đỡ một thực tập sinh khác, nhưng con hắc mã Trình Hạ này trực tiếp xuất thế ngang trời, tập đầu tiên của chương trình vừa mới phát sóng đã nổi tiếng khắp mạng, đánh tất cả mọi người không kịp trở tay... "

Quý Nhiên thở dài: "Lúc ấy cậu ta chính là mục tiêu của tất cả chúng tôi, thực lực không thể chê, năng lực hút fan cũng rất mạnh, nếu không bị lộ ra chuyện kia, chỉ sợ hiện tại Trình Hạ đã là đỉnh lưu rồi nhỉ? Ai biết được lại..."

Quý Nhiên chưa nói hết lời, Lâm Chi Kiều đã tò mò hỏi cậu ta: "Vậy sau đó thì sao? Chuyện có đảo ngược không?"

"Hình như là không có? Tôi cũng chưa nghe nói có gì đảo ngược cả." Quý Nhiên nói: "Nếu có đảo ngược thì đã sớm có rồi, nhưng đã hai năm rồi mà vẫn chưa có tin tức... Khó nói lắm."

Lâm Chi Kiều ồ một tiếng, không nhịn được chọc mở ra một hộp mù ăn dưa.

[Ông chú bảo vệ đêm khuya không ngủ lại làm việc này ——]

[Để chứng minh miệng mình lớn, một thực tập sinh nào đó đã nhét bóng đèn vào trong miệng nhưng không thể lấy ra.]

[Thực tập sinh nào đó phải đi đến phòng cấp cứu khoa hậu môn trực tràng, bảo là do lúc cậu ta ngủ có con cá bơi vào trong thân thể cậu ta.]

Lâm Chi Kiều không tin tà: "..."

Đều là những quả dưa nát mọc ra từ xó xỉnh nào vậy!

Quý Nhiên bị ép nghe dưa: "..."

Tôi rất muốn trốn nhưng lại trốn không thoát.jpg

Thẻ chỉ định dưa trong hệ thống mua sắm quá đắt, điểm mua sắm của Lâm Chi Kiều không đủ, chỉ có thể tạm thời từ bỏ.

[Thật sự không có đảo ngược sao…]

Lâm Chi Kiều chưa từ bỏ ý định, kinh nghiệm ăn dưa nhiều năm nói cho cậu biết, dưa này còn chưa tới thời khắc kết thúc.

Quý Nhiên đột nhiên kéo cậu một cái.

Lâm Chi Kiều tránh sang bên cạnh một bước, ngẩng đầu mờ mịt: "Làm sao vậy?"

Chỉ thấy Trình Hạ đi qua bên cạnh bọn họ, dường như còn liếc nhìn về phía bọn họ, mái tóc hơi dài che khuất ánh mắt của cậu ta, khiến người ta không thấy rõ cảm xúc trong mắt cậu ta.

Chờ người đi xa, Quý Nhiên mới nói thầm: "Làm tôi giật mình, tôi còn tưởng cậu ta muốn..."

Quý Nhiên chưa nói hết lời, đã kéo Lâm Chi Kiều đi về phía tòa nhà huấn luyện.