Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Sau Khi Bị Long Ngạo Thiên Ngộ Nhận Thành Đồng Hương

Chương 22: Ngươi có phải là thần tiên không? (2)

« Chương TrướcChương Tiếp »
“Trời cao có đức hiếu sinh.” Chu mẫu thường nói với tượng thần như vậy với vẻ mặt từ bi, “Cầu xin các vị thần phật trên cao phù hộ cho con ta thanh vân thẳng thượng, cầu các vị thần phật trên cao phù hộ cho Chu gia ta ngày càng hưng thịnh”.

Chu Thải cũng nhắm hai mắt, biểu tình ôn nhu thành kính. Chỉ có Chu Tốn nhìn tượng thần cao cao kia, không nói.

Nếu trời cao thực sự có đức hiếu sinh, vậy vì sao thiên hạ lại chiến loạn , vì sao vẫn có xác người đói chết khắp nơi?

Nếu trời cao thực sự có đức hiếu sinh, khi nương y vô cớ chịu khuất, chịu nhục ..... tại sao lại không ra mặt vì mẫu thân y?

Chu Tốn không tin trời, không tin số mệnh, vì đến nay mệnh chưa bao giờ đối tốt với y.

Nhưng mà giờ phút này y nhìn hoàng đế trước mắt, trong lòng nghi hoặc cùng tìm tòi nghiên cứu lại càng ngày càng sâu nặng.

“Chẳng lẽ ngươi....” Y nhìn mắt hoàng đế dưới ánh trăng, nhẹ giọng nói, “Thật sự là thần tiên?”

“A —— hắt xì!"

Chu Tốn:...

Y bị “Thần tiên” hắt xì vào mặt.

Y giãy giụa dùng tay áo xoa xoa mặt. Khuôn mặt anh tuấn của Hoàng đế trong nháy mắt liền nhe răng trợn mắt.

“Đúng vậy, xin lỗi, không nhịn được.....

Hắt xì, “A —— hắt xì!”

Hoàng đế lại hắt xì tiếp.

Chu Tốn:.....

Thân thể Chu Tốn bỗng bay lên, y nho nhỏ kính hô một tiếng, theo bản năng lại bắt được ống tay áo hoàng đế, lại bị hoàng đế ném lên tấm giường mềm mại.

"Từ từ”, hoàng đế chống tay hai bên nói với y, "Ta đi lấy bao Bản Lam Căn*."

Chu Tốn........

*"Bản lam căn" là tên gọi của cây "rễ chàm" (hay còn gọi là rễ bạch căn), một loại dược liệu trong y học cổ truyền Trung Quốc. Cây này thường được sử dụng để làm thuốc, chủ yếu để phòng và trị các bệnh viêm nhiễm, cảm cúm, hoặc sốt.

Bản Lam Căn? Chu Tổn hơi hơi hoang mang.

Tiếp theo, hoàng đế cúi người, say rượu sờ loạn dưới giường: "Bản Lam Căn đâu? Bản Lam Căn ở nơi nào?"

Chu Tốn nhìn thân ảnh hắn vui vẻ vô cùng, biểu tình càng thêm hoang mang.

Bản Lam Căn........ y nghĩ, đó là dược liệu.

Chẳng lẽ này Bản Lam Căn là tiên dược trên trời, thần tiên trên trời, cũng ăn Bản Lam Căn?

Ý nghĩ nghĩ, nhìn bóng dáng hoàng đế, đột nhiên cảm thấy có chút buồn cười, nhịn không được cười ra tiếng.

Thôi, y nhìn hoàng đế này thấy thế nào cũng giống như thần tiên trên trời. Dù hoàng đế là thần tiên trên trời, nhưng "Thần tiên" như vậy thì cũng không có gì đáng sợ.

Hoàng đế như vậy...... So với những cái tượng thần cao cao tại thượng trong miếu đó, ...... thì đáng yêu hơn nhiều.

Đáng yêu?

Chu Tốn vì nghĩ đến từ này mà giật mình.

Y thế mà lại cảm thấy Hoàng đế........ đáng yêu?
« Chương TrướcChương Tiếp »