Chương 60: Hừ, Thẩm Chanh thật sự không có mắt nhìn

Tổ chương trình cười nói: "Hôm nay, mỗi đội sẽ có hai người, mấy lần trước cũng gửi nhắn tin cho nhau."

Khách mời rất hưng phấn, chẳng phải điều đó có nghĩa là rất có thể đồng đội của mình đã nhắn tin cho mình, tức là đối phương rất có thể sẽ có ấn tượng tốt về mình rồi sao.

Chỉ có duy nhất một người là sắc mặt trở nên tối sầm.

Ánh mắt Thẩm Chanh nhìn về phía Triệu Hạo.

Những người còn lại không biết ai đã gửi tin nhắn cho họ, nhưng người đó thì khác.

Anh ta chưa bao giờ nhận được một tin nhắn nào cả.

Thẩm Chanh nhịn cười, mặc dù cô không nghĩ mình có nhận được tin nhắn hay không thì cũng không có gì to tát, nhưng hiển nhiên, Triệu Hạo lại không nghĩ như vậy.

Nhìn bộ mặt khó coi của Triệu Hạo, Thẩm Chanh khó mà nhịn được cười.

Trước sự mong đợi của khách mời, ekip chương trình bắt đầu công bố kết quả.

Trình Chanh cặp với Thẩm Đồng, Tạ Giản cặp với Diêu Kha, Thẩm Chanh cặp với Lục Kỷ, Thẩm Thiến cặp với Lê Yến, cuối cùng chỉ còn lại Lâm Nhạc Nhạc cặp với Triệu Hạo.

Sau khi biết mình ở cùng nhóm với Lâm Nhạc Nhạc, sắc mặt Triệu Hạo trông khá hơn nhiều, anh ta chỉnh lại quần áo, nở nụ cười như một quý ông rồi đi về phía Lâm Nhạc Nhạc.

Tâm trạng của Lâm Nhạc Nhạc cũng không mấy tốt đẹp, cô ta nhìn Thẩm Thiến có thể trở thành một nhóm với Lê Yến, lông mày cô ta nhíu lại, vẻ mặt lo lắng.

Cô ta không để ý đến Triệu Hạo đang đến gần, đi ngược lại tới trước mặt Lê Yến với vẻ mặt đau khổ: "Anh Yến, anh đã gửi tin nhắn cho cô ta sao?"

Lê Yến nhìn Lâm Nhạc Nhạc đang đau khổ, nói một cách thờ ơ: "Tôi đã gửi cho cô ấy."

Lâm Nhạc Nhạc ngơ ngác đứng đó như bị sét đánh.

Ngược lại, trong lòng Thẩm Thiến vô cùng phức tạp.

Cô ấy cố gắng hết sức để che giấu sự yêu thích của mình nhưng bản thân lại không thể không ngừng nghĩ về điều đó.

Lê Yến gửi tin nhắn cho mình, phải chăng anh ấy cũng có ấn tượng tốt với mình, dù nó chỉ to bằng đầu đinh một chút cũng không sao.

Chỉ cần có chút ít này, cô ấy có thể lấy hết can đảm để theo đuổi một phần nghìn cơ hội đó.

Sau khi nghe được những lời chính xác từ Lê Yến, Lâm Nhạc Nhạc đã rất thất vọng, cô ta nhanh chóng lấy lại tinh thần, chuyển sự chú ý sang Thẩm Thiến.

Trước đây, cô ta chỉ cho rằng chỉ có mỗi Thẩm Chanh là đối thủ của mình, nhưng không ngờ có một Thẩm Thiến xuất hiện giữa đường cũng có thể cùng cô ta dành người.

Lâm Nhạc Nhạc tức giận giật một viên kim cương ra khỏi quần áo.

Hai người đều là nhà họ Thẩm, tại sao nhà họ Thẩm lại đáng ghét như vậy chứ?

Thẩm Chanh không hề biết mình lại bị mắng một cách khó hiểu.

Cô nhìn Lục Kỷ.

Đúng là cô đã gửi tin nhắn cho Lục Kỷ, nhưng Lục Kỷ có gửi tin nhắn cho cô không?

Tổ chương trình chỉ cho biết có thể hai người đã gửi tin nhắn cho nhau đã thành lập một đội, nhưng cả hai người trong đội đều không thể đảm bảo rằng đối phương đã gửi tin nhắn cho mình hay không.

Nếu Lục Kỷ gửi tin nhắn cho cô, chẳng phải những tin nhắn cô nhận được trong hai ngày liên tiếp đều là do Lục Kỷ gửi sao.

Nghĩ lại nội dung tin nhắn cũng có chút giống, lại cũng có chút khác.

Thẩm Chanh cau mày, quyết định tạm thời gác chuyện này sang một bên.

Bất kể là ai gửi tin nhắn, cô đều đến đây kiếm 3000 vạn mà thôi.

Sau khi đội được thành lập, đã đến lúc khởi hành đến địa điểm đua xe.

Thẩm Chanh đã quen ngồi trên xe của Lục Kỷ nên cô rất thuận lợi leo lên xe.