Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Sau Khi Bị Lộ Tiếng Lòng, Tôi Trở Thành Người Gây Chú Ý Trong Show Tình Duyên

Chương 58: Cũng đúng, suy cho cùng thì tôi cũng đẹp như hoa như ngọc mà

« Chương TrướcChương Tiếp »
Trên giao diện, bạn của Tạ Giản thở dài: "Tạ Giản nói rất đúng, cô thực sự rất giỏi."

"Anh cũng rất mạnh." Mặc dù Thẩm Chanh không tiếp xúc nhiều với anh ta, nhưng sau khi tiếp xúc với anh ta trong vài trận chiến đồng đội, cô có thể cảm nhận được anh ta chơi rất giỏi, thậm chí Thẩm Chanh có thể cảm nhận được anh ta chơi giỏi hơn cô rất nhiều.

"Tôi có việc khác phải làm rồi, chúng ta có thể kết bạn với nhau, sau này có dịp sẽ lập đội chơi."

"Được thôi."

Mọi người đều đã thêm bạn bè.

Người trong nhà chung cũng ngừng chơi, Thẩm Chanh và Lục Kỷ cùng nhau đi lên lầu.

Thẩm Chanh vừa đi vừa nói: "Lần cuối cùng anh tới quá kịp thời, nếu đến muộn, cho dù tôi sống lại cũng vô dụng."

Lục Kỷ nhếch môi, ánh mắt nhìn vào cổ tay Thẩm Chanh, nhẹ nhàng mỉm cười.

Thẩm Chanh nhìn theo ánh mắt của Lục Kỷ, sau đó lắc lắc cổ tay của mình.

"Rất đẹp, khiếu thẩm mỹ của anh cũng không tệ."

Cô đang đeo chiếc vòng tay mà Lục Kỷ tặng cho mình.

Phòng của Thẩm Chanh gần hơn phòng của Lục Kỷ một chút, bước chân của Lục Kỷ dừng lại trước cửa phòng Thẩm Chanh, anh nói: "Là vì cô đeo nên mới đẹp."

"Ha ha." Thẩm Chanh vui vẻ nói, không sai, cô xinh đẹp như hoa như ngọc, đeo gì cũng đẹp.

"Được rồi." Lục Kỷ lùi lại một bước, dịu dàng nói: "Sớm nghỉ ngơi đi."

Thẩm Chanh gật đầu: "Anh cũng vậy."

Thẩm Chanh mở cửa, đang định bước vào phòng thì Tạ Giản, người vẫn đang bàn bạc với Thẩm Đồng ở tầng dưới không biết đã đi tới từ lúc nào, anh ta rất tự nhiên đi tới khoác vai Lục Kỷ: "Đi thôi, anh trai."

Đương nhiên, anh ta cũng không quên Thẩm Chanh, nở nụ cười khoe răng khểnh của mình, nói: "Chị cũng đi ngủ sớm đi, ngày mai gặp lại."

Thẩm Chanh làm một động tác ok, Tạ Giản ôm lấy Lục Kỷ rồi rời đi.

Dường như Lục Kỷ không thích có người khoác vai mình như thế này, anh thoát khỏi bàn tay đang khoác trên vai mình của Tạ Giản mà không để lại dấu vết.

Thẩm Chanh mỉm cười đóng cửa lại, cũng không còn sớm, cô tắm rửa chuẩn bị đi ngủ.

Ngay khi Thẩm Chanh đang ngủ thoải mái, trên diễn đàn nổi lên một số chủ đề nóng hổi.

[Thật buồn cười, không phải người dẫn chương trình nào đó tự nhận mình là người giỏi nhất thế giới có khả năng đánh bại luôn cả những người chơi chuyên nghiệp sao? Tại sao anh ta lại bị người qua đường hành hạ một cách tàn nhẫn như thế {video}.]

Nếu Thẩm Chanh nhìn thấy, chỉ cần nhìn thoáng qua là có thể biết đó là cô, trong video là đoạn Lục Kỷ và Lan đánh nhau.

Bên dưới có rất nhiều bình luận, trong đó có một số bình luận mang tính mỉa mai.

[Lúc đó tôi cũng đang ở trong phòng phát sóng trực tiếp, mọi người không thấy mặt anh ta tối sầm như thế nào đâu, nhìn thật sảng khoái.]

[Có thể thấy rằng những người ở phía đối diện cũng rất tốt, họ thực sự chỉ là người qua đường thôi sao? Có khả năng bọn họ cũng là streamer ở chỗ nào đó cũng nên.]

[Khuyên người đăng bài nhanh chóng xóa đi, người nào đó đánh hơi thấy thì phiền đấy.]

[Những người theo dõi toàn bộ trận đấu đều nói rằng đối thủ quả thực rất mạnh, nhưng đồng đội của Tiểu Tiểu Huy lại không tốt bằng, Tiểu Tiểu Huy đã cố gắng hết sức rồi.]

[Mấy người cắt câu lấy nghĩa phải không? Vậy bạn nói cho tôi biết, ở tình thế chênh lệch vàng nhiều như thế, còn có khả năng lội ngược dòng được sao?]

Không biết bài đăng này đã được theo dõi bao nhiêu, sau đó lại có một bình luận thu hút rất nhiều người.

[Mọi người, tôi biết đội đối thủ của Tiểu Tiểu Huy là ai, họ không phải cao thủ mà chỉ là những người nổi tiếng.]
« Chương TrướcChương Tiếp »