Chương 27: A a a, vẻ đẹp nam tính

Lục Kỷ không quan tâm chuyện ở đó nữa, sau đó lại đi xuống nước.

Thẩm Chanh cảm thấy vô cùng thoải mái khi nhìn Lục Kỷ tùy ý duỗi chân tay trong biển.

"Cô, tôi, Lục Kỷ, Diêu Kha." Thẩm Chanh vừa đếm vừa nhanh chóng nói: "Dù sao cách nhà chung cũng không xa, tôi có thể dùng thảm lông, cô muốn thì có thể xuống nước."

Nói xong cô nhanh chóng xuống nước.

Mặc dù Lê Yến bị đánh vào đầu nhưng anh ấy vẫn chú ý đến Thẩm Chanh.

Anh ấy gạt bỏ lời hỏi thăm thận trọng của Thẩm Thiến, nhưng khi nhìn thấy Thẩm Chanh đang nô đùa với Lục Kỷ, anh ấy lại tức giận.

Anh ấy nhìn Thẩm Chanh, thấy Thẩm Chanh đang vui đùa trên biển, đột nhiên cười khẩy.

Sau đó, mặc kệ Thẩm Thiến can ngăn, anh ấy bắt đầu cởi cúc áo sơ mi của mình.

Đừng nói có thể trở thành nam chính bá đạo tổng tài, thể chất của anh ấy nhất định là không tệ, hơn nữa còn rất gì và này nọ.

Tất nhiên, động tĩnh ở đây cũng không thể nào thoát khỏi những con mắt sắc bén của cư dân mạng.

[Suỵt, Lê Yến cũng không tồi, càng có hương vị đàn ông hơn.]

[Nhìn ánh mắt hung ác của Lê Yến, tôi nghi ngờ rằng anh ấy đã nhìn thấy hành vi thân mật của Thẩm Chanh và Lục Kỷ rồi.]

[Bản tính của Lê Yến bùng nổ, họ bắt đầu chiến đấu rồi.]

[Cả đời tôi tích đức làm việc tốt, tôi xứng đáng được xem chương trình này, tôi chỉ muốn nói rằng hãy làm nhiều chương trình như thế này hơn nữa nhé!]

Thẩm Chanh đang bơi lội rất vui vẻ thì đột nhiên có một bóng đen rơi xuống trước mặt cô.

Cô bối rối ngẩng đầu lên, nhưng sau khi nhìn thấy là ai đó, cô cảm thấy mình có thể tiếp tục ngụp đầu xuống biển thì vẫn hơn.

Lê Yến có vẻ quyết tâm so sánh dáng người của mình với Lục Kỷ.

Nhìn thấy Lê Yến lộ ra cơ thể một cách công khai như thế, đôi mắt Thẩm Chanh tối sầm.

Nói thật, thân hình Lê yến quả thực rất đẹp, nhưng khi đối mặt với người mình ghét, dù thân hình có đẹp đến mấy, Thẩm Chanh vẫn muốn chạy trốn.

Đáng tiếc Lê Yến không ý thức được điều này, anh ấy hơi nâng cằm lên, vẻ mặt như kiểu Thẩm Chanh nhất định sẽ bị ấn tượng trước sức hấp dẫn của anh ấy vậy.

Hiện tại Thẩm Chanh rất muốn gọi 110.

Có ai lo được vụ này không?

Nhiều lần muốn rời đi nhưng đều bị Lê Yến ngăn cản, cuối cùng thì Thẩm Chanh cũng điên lên.

"Anh muốn làm gì?"

Lê Yến bối rối, anh ấy tự hạ mình đến mức khoe dáng, nhưng mà tại sao Thẩm Chanh vẫn lạnh lùng với anh ấy như vậy, thậm chí còn tức giận nữa.

"Tôi đang bơi, sao nào, em được phép bơi mà không cho phép tôi bơi sao?"

Thẩm Chanh không muốn tranh cãi với thứ ghê tởm này ở một nơi đẹp đẽ như vậy nên cô lùi lại một bước: "Vậy anh bơi ở đây đi, tôi đi nơi khác."

Cho dù cô đã nhượng bộ, nhưng Lê Yến lại được nước lấn tới: "Biển lớn như vậy, tại sao tôi chỉ được bơi mỗi chỗ này cơ chứ?"

Thẩm Chanh hít một hơi thật sâu, miễn cưỡng đè nén cơn tức giận: "Ở vùng biển này, anh có thể bơi đến bất cứ đâu anh muốn, miễn là đừng bơi đến chỗ tôi."

"Không." Lê Yến yếu ớt nói: "Tôi sẽ bơi đến bất cứ chỗ nào mà tôi muốn."