Chương 24: A ui, quả bóng thực sự đã đập vào đầu rồi

Tinh thần chiến đấu của cô rất cao, nhưng Thẩm Đồng bên đó lại không nhịn được bật cười.

Vẻ mặt Thẩm Chanh lo lắng: "Cậu cười cái gì vậy?"

Thẩm Đồng lập tức ngậm miệng lại, đưa ngón tay ra trước miệng làm động tác kéo khóa, lại không nhịn được thốt lên: "Chị xác định chúng ta có thể đánh bại bọn họ?"

Những lời này lọt vào tai Thẩm Chanh lại giống như là cậu không tin tưởng cô, cô hận sắt không thể thành thép nói: "Sao cậu không có chút ý chí chiến đấu nào thế, trận đấu còn chưa bắt đầu mà đã suy nghĩ tiêu cực như vậy rồi?"

Thẩm Đồng tức giận ngậm miệng lại.

Thẩm Chanh nhìn ý chí chiến đấu mãnh liệt của Lê Yến, một bên phàn nàn về Thẩm Đồng không có tinh thần chiến đấu, cậu ta tự nhiên không nhận ra ánh mắt phức tạp của Thẩm Thiến đang đứng bên cạnh.

Thẩm Chanh nhìn quả bóng chuyền không chớp mắt, tính toán điểm rơi của quả bóng rồi giơ tay đánh trả quả bóng.

[Đậu xanh, Thẩm Chanh đánh dữ quá.]

[Tham vọng chiến thắng của Thẩm Chanh quá mãnh liệt, thật sự không cần thiết, đây chỉ là một trò chơi thôi mà.]

[Đây không phải là có khát khao chiến thắng mãnh liệt, đây là muốn cướp đi sự chú ý, những thành viên còn lại trong đội của cô ấy không có cơ hội đánh lần nào cả, bọn họ thật âm mưu.]

[Chắc không phải đâu, người ta mới đánh mấy quả bóng đã nói người ta thật âm mưu, đừng nói quá như vậy.]

Tuy nhiên, Thẩm Chanh không ngờ rằng, đối diện với mình là Lê Yến lại có thể chơi bóng chuyền, cũng không ngờ kỹ năng của Lục Kỷ cũng rất tốt, nhất thời có hơi khó khăn.

Nhưng khó khăn này lại càng khiến tinh thần chiến đấu của Thẩm Chanh càng mãnh liệt hơn.

[A a a, cô phải bắn nát đầu tên Lê Yến đó mới được.]

[Cô không còn chiến đấu cho bản thân mình nữa mà vì sự bất công của những người phụ nữ xinh đẹp mà chiến đấu.]

Trong khoảng thời gian ngắn cô suy nghĩ rất nhiều, không chú ý đến điểm rơi, đang định đánh sang thì Thẩm Thiến đang đứng một bên lại đi tới.

"Tôi có thể giao bóng được không?"

Thẩm Chanh lập tức gật đầu, Thần Tài đã đích thân yêu cầu rồi cô còn không chịu giao bóng ra được sao?

Thẩm Thiến cầm bóng lên, nhìn đối phương.

Đối diện và ở giữa vẫn là Lê Yến.

Thẩm Chanh không biết lúc này Thẩm Thiến đang nghĩ gì, cô chỉ dùng ánh mắt rực lửa nhìn chằm chằm vào phương hướng quả bóng, khi bay về phía bọn họ thì có thể lập tức ứng cứu.

Sau đó cô nhìn thấy quả bóng bay qua vật cản, và sau đó...

Ờ, nó đập vào mặt Lê Yến.

Cô hít một hơi, sau đó nhìn Thẩm Thiến, trong mắt tràn đầy ngưỡng mộ.

Thần Tài không hổ danh là Thần Tài, động tác của cô ấy sắc bén, rõ ràng, quyết đoán hơn cô rất nhiều.

Không ai ngờ rằng lại xảy ra chuyện như vậy, ở bên đó, Lê Yến che mặt khom người xuống, không biết tình huống thế nào.

Là người ra tay, Thẩm Thiến lập tức chạy tới tỏ ra lo lắng cho đối phương.

Sắc mặt của Lê Yến trông rất tệ.

Lâm Nhạc Nhạc đang đỡ Lê Yến nhìn Thẩm Thiến giả mù sa mưa đi tới, tức giận nói: "Cô cố ý."

Sắc mặt Thẩm Thiến tái nhợt: "Tôi không phải, tôi không cố ý."