Chương 14: Ơ, soái ca không tức giận

[Gấp chết được, tại sao lại có màn thực hiện đặc quyền riêng thế?]

[Nhϊếp ảnh gia, mạnh dạn mở cánh cửa đó ra, cho tôi biết họ đang nói cái gì đi.]

[Có chị em nào biết khẩu ngữ không? Tôi thực sự rất muốn ăn quả dưa này.]

Trên ban công đối diện cửa, vẻ mặt Thẩm Chanh cực kỳ nghiêm túc: "Lê Yến, người anh thích thật sự không phải là tôi."

Vẻ mặt Lê Yến đầy khó hiểu: "A Chanh, em vẫn chưa tha thứ cho anh sao? Làm sao anh có thể không thích em được chứ? Em biết đấy, anh đã thích em từ khi còn là một thiếu nữ."

"Cái đó thật sự là thích sao?" Vẻ mặt Thẩm Chanh lãnh đạm, giả vờ sâu sắc nói: "Lê Yến, anh sẽ yêu người khác."

Lê Yến cảm thấy Thẩm Chanh nói mấy lời hơi hoang đường: "Thẩm Chanh, chuyện còn chưa xảy ra, em không thể vu khống anh như thế được."

Thẩm Chanh nhướng mi: "Chuyện thực sự chưa xảy ra sao?"

Không hiểu sao khi nhìn thấy vẻ mặt của Thẩm Chanh, Lê Yến có hơi bối rối và tức giận: "Em đang nói cái quái gì vậy?"

Thẩm Chanh thở dài: "Anh nên biết anh đã làm gì, hơn nữa, tôi cũng có người tôi thích rồi, vì lợi ích của anh và của tôi, chúng ta nên giữ khoảng cách."

Thẩm Chanh nói xong xoay người rời đi, nhưng Lê Yến lại nắm lấy cổ tay cô: "Thẩm Chanh, nếu muốn chọc giận anh thì em đã thành công rồi, nhưng anh thừa nhận, em là người đặc biệt trong lòng anh, hôm nay anh sẽ không nói gì nữa, anh có thể vờ như không nghe thấy những gì em đã nói, nhưng xin em đừng vì giận dỗi anh mà hành động theo cảm tính như thế."

Thẩm Chanh nghe được những lời này, cảm thấy nổi da gà, kiên quyết rút tay lại, lặp lại từng chữ một: "Lê Yến, tôi có người tôi thích rồi."

Sắc mặt của cô và Lê Yến đều không tốt, đặc biệt là Lê Yến, anh ấy đang đứng trên ban công, khi nhϊếp ảnh gia lấy hết can đảm tiến đến gần, anh ấy lập tức bị ánh mắt của Lê Yến làm cho đứng hình.

Lần này xác thực là hai người đã cãi nhau, bọn họ đang điên cuồng đoán xem hai người vừa nói gì.

Nhưng nhân vật chính còn lại của vụ việc lại không hề buồn bã như cư dân mạng nghi ngờ.

Trở lại phòng, vẻ mặt buồn bã của Thẩm Chanh đột nhiên thay đổi, cô không biết trong phòng cách âm như thế nào nên che miệng lại, cẩn thận không cười quá lớn.

Cô vốn đã không ưa Lê Yến, ai biết, biểu cảm vừa rồi của Lê Yến thực sự rất buồn cười.

Thẩm Chanh nằm trên giường, cảm thấy thoải mái.

Cô vừa làm tổn thương trái tim nam chính quá nhiều, giờ là lúc nữ chính đứng ra an ủi nam chính, là thời điểm tốt để mối quan hệ nóng lên.

Nhưng nghĩ tới đây, Thẩm Chanh lại thở dài.

Có biện pháp nào có thể ngăn cản nam nữ chính ở cùng nhau không? Cô thật sự không muốn nữ chính bị cắm vào một bãi như thế…

Thật khó coi.

Nhưng chẳng bao lâu, cô đã trèo ra khỏi giường.

Cô đói rồi.