Diệp Vũ Du ngẩng đầu nhìn bốn phía, mọi người cặm cụi làm công, có lác đác vài người nhổm lên nhổm xuống không quá nghiêm túc.
Nếu cô không nhầm thì Điền Thúy Hoa cũng được phân đến khu ruộng này.
Một lúc sau Diệp Vũ Du nhìn thấy Điền Thúy Hoa.
Người phụ nữ gầy yếu ngăm đen cầm công cụ cắt xén trong tay, quần áo đen sậm khâu vá tứ lung tung, mái tóc dài xù được búi lệch ở phía sau, phải quan sát kĩ mới ngờ ngợ ra đối phương có khuôn mặt nhọn hoắt nhưng đường nét khá rõ ràng.
Có ba thân ảnh nho nhỏ xách theo rổ lạch bạch chạy sau Điền Thúy Hoa, đứa nào đứa nấy đi đứng ngả nghiêng không vững chắc, chân trần đầu trần, thời tiết nóng nực như thế mà không ai than vãn câu gì.
Diệp Vũ Du đi tới, cô bình tĩnh nói về mục đích của mình.
Điền Thúy Hoa ngơ ngác nhìn Diệp Vũ Du, tay chân run rẩy, mắt trợn to, không thể tin nổi chính mình sẽ có cơ hội như thế này.
Trong thôn nói thanh niên trí thức đẹp nhất vùng chính là Diệp thanh niên trí thức đã nhặt về một đứa nhỏ.
Cô ta cứ tưởng đây là tin đồn vớ vẩn, ai ngờ là sự thật.
Không chỉ tốt tính định nuôi nấng cháu giá nhà họ Điền thôn bên mà còn muốn giúp đỡ cả gia đình cô ta ư?
Không đợi Điền Thúy Hoa phản ứng lại, đứa con gái tám tuổi của cô ta vội mở miệng hỏi:
"Diệp thanh niên trí thức, chỉ cần giúp chị trông nom bé con là chị sẽ cho em một khối tiền một tháng sao?"
Diệp Vũ Du cười gật đầu:
"Đúng vậy!"
Hai mắt Lưu Tiểu Hoa sáng ngời, hưng phấn nắm chặt tay.
"Diệp thanh niên trí thức, em muốn nhận công việc này, em nhất định sẽ chăm sóc thật tốt cho em bé."
Diệp Vũ Du hài lòng gật đầu.
Điền Thúy Hoa như bừng tỉnh khỏi giấc mộng, vội vàng xua tay lắp bắp nói:
"Như vậy không được, Diệp thanh niên trí thức..."
Ai cũng hiểu cảm xúc của đối phương lúc này, cô nghiêm mặt quyết định:
"Chị Điền không cần từ chối, tôi tin tưởng Tiểu Hoa sẽ hoàn thành tốt chuyện này."
Lưu Tiểu Hoa gật đầu liên tục, tay vỗ ngực tỏ vẻ bản thân sẽ không khiến thanh niên trí thức trẻ tuổi trước mắt phải hối hận khi giao việc cho mình.
Môi mấp máy vài cái, cuối cùng Điền Thúy Hoa cũng nuốt lời muốn nói xuống bụng, bàn tay thô ráp chà lau đôi mắt ướŧ áŧ:
"Diệp thanh niên trí thức, cảm ơn cô rất nhiều."
Cô ta biết Diệp Vũ Du muốn giúp đỡ mình nên mới giao công việc nhẹ nhàng lại có tiền này cho con gái mình.
Diệp Vũ Du cong môi cười, bình tĩnh cho ba chị em mỗi người hai viên kẹo trái cây, sau đấy dịu dàng đưa Diệp Lộ Lộ vào lòng Lưu Tiểu Hoa.
Ở đầu ruộng khác, Lâm Anh Anh đang thêm mắm thêm muối việc đêm qua gặp Diệp Vũ Du lên núi lén hẹn gặp Lý Nhị Ngưu với mấy thím nhiều chuyện nhất thôn.