Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Nghe Lén Tiếng Lòng, Công Chúa Nhỏ Trở Thành Bảo Bối Của Hoàng Cung

Chương 25: Phùng Ái Từ

« Chương TrướcChương Tiếp »
Nhưng sau những chuyện đã xảy ra, ông đã tin tưởng tuyệt đối vào lời Tuế Tuế nói.

Bất kể nàng nói gì, ông đều tin tưởng.

Huống chi đây cũng chỉ là chuyện nhỏ.

Thần phi nghe vậy, cũng cảm thấy có chút kỳ lạ.

Nhưng chỉ cần là vì tốt cho Tuế Tuế, bà tự nhiên sẽ không có ý kiến gì.

Hơn nữa, cô nương tên Phùng Ái Từ này, có lẽ chính là vị thần y thiếu nữ mà lần trước Tuế Tuế nói nhưng quên tên?

Thượng Quan Tuế uống quá nhiều sữa, vì vậy nằm mơ màng trên ghế quý phi mà ngủ thϊếp đi.

Tiếng thở đều đều vang lên trong điện.

Thượng Quan Lẫm và Thần phi cùng quay đầu nhìn lại.

Thấy Thượng Quan Tuế đang say ngủ, cả hai không khỏi mỉm cười bất đắc dĩ.

Sau khi ăn tối tại cung của Thần phi, Thượng Quan Lẫm trở về Ngự thư phòng để tiếp tục xử lý công việc.

Ngày hôm sau.

Thượng Quan Tuế ngủ một giấc dài đến khi tự nhiên tỉnh lại.

[Ôi trời, không ngờ phụ thân ta cũng khá nhân tính đấy chứ, biết hôm nay ta phải khám bệnh nên không bắt ta đi Ngự thư phòng]

[Nhưng ta có hơi nhớ mấy món bánh ở Ngự thư phòng rồi~]

Thần phi nghe thấy âm thanh quen thuộc vang lên bên tai, liền biết Tuế Tuế của bà đã tỉnh dậy.

Thượng Quan Tuế nhanh chóng được Thần phi chuẩn bị chỉnh tề, ăn sáng xong thì nằm trong lòng Thần phi, đợi Phùng Ái Từ đến.

Thượng Quan Tuế ngáp một cái đầy lười biếng, tay nhỏ nghịch mấy tua rua trên y phục của Thần phi.

[Phùng Ái Từ khi nào mới đến đây nhỉ, đợi mãi đến buồn ngủ mất rồi]

Thần phi: ...

Con không phải vừa mới ngủ dậy sao?

Đúng lúc này, giọng của Thanh Bình vang lên bên ngoài điện.

“Bẩm nương nương, Phùng tiểu thư đã đến.”

Giọng nàng vừa dứt, một thiếu nữ thanh tao bước nhẹ nhàng vào điện.

Nàng mặc váy lụa màu vàng nhạt, trang nhã mà không kém phần lịch sự, tóc búi đơn giản kiểu vân kế, đôi bông tai ngọc trắng rung nhẹ theo bước chân.

Lông mày liễu mảnh, ánh mắt thuần khiết như nước, trong đôi mắt có chút băng lãnh.

Thượng Quan Tuế lập tức ngồi thẳng dậy, nhìn nàng không chớp mắt.

[Ta vừa ngồi bật dậy trong cơn bạo bệnh, tháo luôn máy thở, có linh đan diệu dược nào sánh bằng vẻ đẹp của tỷ tỷ mà hồi sinh được cơ chứ?]

[Tỷ tỷ xinh quá! Ta yêu quá đi!]

Thần phi nghe vậy, không nhịn được cong môi cười khẽ.

Tuế Tuế cái miệng này, thật là lanh lợi.

Phùng Ái Từ cúi người hành lễ.

“Thần nữ bái kiến Thần phi nương nương, bái kiến Ngũ công chúa.”

Thần phi phất tay, “Không cần đa lễ, ngồi xuống bên cạnh ta đi.”
« Chương TrướcChương Tiếp »