Chương 16: Ám sát Hoàng Thượng

Chỉ trong chớp mắt, thị vệ đã khống chế cung nữ đó, ấn nàng ta xuống đất.

Ngự Lâm quân cũng lập tức đến và bắt giữ cung nữ thích khách.

Thượng Quan Lẫm bế Thượng Quan Tuế lên, giọng nhẹ nhàng vỗ về: “Tuế Tuế không sao chứ?”

Thượng Quan Tuế chớp mắt, khẽ lắc đầu.

[Vừa rồi thật sự quá nguy hiểm, may mà phụ thân không sao~]

[Cung nữ này gan thật lớn, giữa thanh thiên bạch nhật mà dám ám sát Hoàng thượng!]

Lúc này Thượng Quan Lẫm mới yên tâm, ôm Thượng Quan Tuế bước đến gần thị vệ vừa cứu ông, không kìm được mà khen ngợi.

“Ngươi phản ứng rất nhanh, là một nhân tài khó tìm. Ngươi tên là gì?”

Vị thị vệ ngẩng đầu lên, lộ ra một gương mặt cực kỳ thanh tú.

“Bẩm Hoàng thượng, thần tên là Mã Cảnh Tân.”

Thượng Quan Tuế lập tức vểnh tai lên.

Cái tên này sao nghe quen tai thế…

Thượng Quan Lẫm đánh giá Mã Cảnh Tân trước mặt, rất hài lòng.

“Ngươi võ nghệ cao cường, chỉ đi tuần tra trong Ngự Lâm quân thì hơi thiệt thòi cho ngươi, chi bằng…”

[Không được!!!]

[Phụ thân! Mã Cảnh Tân này là người của Trấn Bắc Hầu!]

Thượng Quan Lẫm: ?!

Sao có thể là người của Trấn Bắc Hầu!

Thượng Quan Tuế tức giận, thở phì phò.

[Trấn Bắc Hầu quả thật rất xảo quyệt. Hiện tại thế lực của ông ta chưa đủ để tạo phản, nhưng đã bắt đầu cài cắm người bên cạnh phụ thân rồi.]

[Trong nguyên tác, khi Trấn Bắc Hầu khởi binh, chính Mã Cảnh Tân đã nội ứng ngoại hợp với ông ta, ra tay ám sát phụ thân!]

[Phụ thân bị đâm một kiếm, tuy không chết nhưng từ đó thân thể trở nên yếu ớt, tính tình cũng ngày càng tồi tệ, cuối cùng biến thành một bạo quân chỉ biết gϊếŧ hại vô tội. Đại Nguyệt quốc vì thế mà ngày càng suy tàn…]

Thượng Quan Lẫm nghe thấy, trong lòng chấn động.

Một cơn lạnh toát bỗng chạy dọc sống lưng.

May mà có Tuế Tuế nhắc nhở, nếu không ông thật sự đã để một con sói đội lốt cừu ở lại bên cạnh mình.

May mắn là giờ vẫn còn kịp.

Thượng Quan Tuế kéo kéo áo Thượng Quan Lẫm, đôi mắt nàng chớp chớp liên tục.

“A ba a ba——”

[Phụ thân, người đừng giữ Mã Cảnh Tân lại bên mình nhé! Hắn sẽ ám hại người! Hắn là người của Trấn Bắc Hầu!]

Thượng Quan Lẫm đưa tay nhẹ nhàng vỗ lưng Thượng Quan Tuế, khẽ gật đầu với nàng.

Sau đó ông đưa ánh mắt sắc lạnh nhìn về phía Mã Cảnh Tân đang quỳ dưới đất.

Giọng nói của ông đột ngột thay đổi.

“Thị vệ Mã Cảnh Tân có công cứu giá, trẫm ban thưởng cho ngươi một trăm lượng vàng, để tỏ lòng khen ngợi.”

Mã Cảnh Tân kinh ngạc ngẩng đầu.

?!