Tài xế và người giúp việc trong xe RV phía sau bởi vì câu nói này đều nhìn về phía cậu.
Giản Việt do dự một lát mở miệng nói: "Cậu chủ... Thật ra tôi không muốn..."
Tổng giám đốc nheo mắt nguy hiểm, không ngờ tới, Giản Việt lại nghe thấy tiếng nhắc nhở của hệ thống:
[Cảnh cáo, người chơi xuất hiện hành vi nghi ngờ không phù hợp với nhân vật, ảnh hưởng đến sự ổn định của thế giới phó bản, khấu trừ 5 giá trị sinh mệnh!]
?
Giản Việt cực kỳ không ngờ tới, hóa ra không chỉ chọc giận NPC mới bị khấu trừ giá trị sinh mệnh, nếu như bản thân làm ra chuyện không phù hợp với tính cách của quản gia này cũng sẽ bị coi là nhân tố không ổn định phá hoại cốt truyện trong phó bản và bị khấu trừ giá trị sinh mệnh, cậu lóe lên một tia sáng, nếu như làm ngược lại, có phải là có thể cộng thêm giá trị sinh mệnh hay không?
Người xưa có câu, kẻ thức thời mới là trang tuấn kiệt, mà Giản Việt là người đặc biệt tin những câu đó.
Giản Việt nảy ra ý định thăm dò, lập tức nghiêm nghị nói: "Được cậu chủ tin tưởng, là quản gia của ngài, tôi nguyện vì ngài xông pha khói lửa, bất kể phía trước là núi đao hay biển lửa, tôi đều không chối từ!"
Lời vừa dứt.
Bốn phía im lặng trong giây lát.
Âm thanh máy móc của hệ thống quả nhiên vang lên: [Độ phù hợp nhân vật tăng, cộng thêm 10 giá trị sinh mệnh]
Đoán đúng rồi!
Trong lòng Giản Việt mừng rỡ.
Dường như tổng giám đốc đối diện cũng không ngờ tới Giản Việt lại có thể bùng nổ nói một tràng hùng hồn như vậy, sắc mặt hắn hơi thay đổi, mở miệng nói: "Quản gia Vương..."
Giản Việt đang vui vẻ, mỉm cười hỏi: "Cậu chủ?"
Nói đi cũng phải nói lại, cậu đã bày tỏ lòng trung thành như vậy, chẳng lẽ người sếp này cảm động đến rơi nước mắt sao.
Tổng giám đốc chậm rãi mở miệng nói: "Ban đầu tôi muốn nói, nhìn cậu thân hình yếu đuối như vậy, bên ngoài sương mù dày đặc đường núi khó đi, nên để cậu ở lại trong xe đợi sương tan rồi hãy đi, nếu cậu đã nói như thế, vậy thì đi vào thôn cùng với tôi."
Giản Việt: "..."
Cậu muốn chết quá.
Cùng lúc đó, khán giả trong phòng livestream nhìn thấy cảnh này đều bật cười:
"Người mới này may mắn thật đấy."
"Ở lại trong xe mới là đường chết."
"Đây là ngốc người có ngốc phúc sao."
"Thật không ngờ tổng giám đốc lại đồng ý dẫn cậu ta vào thôn, những người chơi trước đây không may mắn như vậy."
Thông thường livestream của người mới đều không có bao nhiêu người xem, bởi vì tỷ lệ tử vong của người mới trong phó bản là cao nhất, phần lớn người mới nhìn thấy quỷ quái lập tức đã bị dọa đến luống cuống tay chân, chọc giận NPC bị NPC bỏ rơi cơ bản là chờ chết, cho dù có ít người chơi lý trí hơn, cũng thường xuyên phạm phải những sai lầm cơ bản.
Vì vậy, phòng livestream của người mới cơ bản không có khán giả, mà biểu hiện của Giản Việt lại vượt xa dự đoán của khán giả, tuy nhiên đa số mọi người đều cảm thấy, hiện tại cậu chỉ may mắn mà thôi.
Bên trong xe RV.
Tổng giám đốc đi vào trong đón người, ban đầu Giản Việt còn tưởng hắn vào trong ôm người vợ nhỏ của mình ra, cậu đứng sẵn ở bên ngoài, chuẩn bị đợi hai người đi ra, cậu sẽ hô to đầy trách nhiệm một tiếng phu nhân, tốt nhất là có thể cọ xát được một chút điểm nhân vật.
Thế nhưng --
Khi tấm rèm được vén lên.
Tổng giám đốc dìu một người phụ nữ mặc sườn xám, mái tóc hoa râm được búi gọn gàng bằng trâm ngọc lục bảo, trên mặt bà tuy có chút nếp nhăn của năm tháng, nhưng không khó để nhận ra thời trẻ hẳn là một người xinh đẹp.
Tiếng phu nhân của Giản Việt nghẹn lại ở cổ họng, có chút do dự nhìn về phía tổng giám đốc, có đôi khi sở thích của sếp cũng khiến người làm công có chút khó nắm bắt.
Tổng giám đốc lại trừng mắt nhìn cậu một cái: "Còn không mau qua đây đỡ lão phu nhân?"
Giản Việt lập tức: "Vâng ạ."
Lão phu nhân khẽ mỉm cười, giọng bà rất hiền từ, vỗ vỗ tay tổng giám đốc nói: "Ngọc Nhi, đừng dọa quản gia, mẹ chưa yếu ớt đến vậy đâu, con đừng lo lắng."
Thì ra là mẹ của tổng giám đốc.
Cùng với lời bà nói, tư liệu trong đầu về thế giới này của Giản Việt lại được bổ sung thêm một chút, tổng giám đốc Thẩm Ngọc Thù bá đạo khởi nghiệp từ hai bàn tay trắng, là một nhân vật trong tiểu thuyết tổng giám đốc bá đạo điển hình, nắm trong tay khối tài sản nghìn tỷ của đế chế thương mại, không chỉ lăn lộn trong giới hắc bạch, mà còn cực kỳ trọng tình nghĩa, đối với người mẹ đã vất vả nuôi nấng hắn từ nhỏ cũng vậy.
Rõ ràng biết thôn Vạn Phúc là một nơi chẳng lành, nhưng vì để mẹ có thể chữa bệnh lại đích thân đến đây, Giản Việt là một đứa trẻ mồ côi rất ngưỡng mộ tình cảm như vậy, rốt cuộc cũng có thêm chút thiện cảm đối với người sếp tùy hứng làm bậy này, kỳ thật hắn cũng là người tốt.