Phó Bản 1 - Chương 15

Tuy phòng livestream của Giản Việt được đề cử, nhưng độ hot vẫn chưa thực sự cao, bởi vì phần lớn mọi người đều cho rằng cậu chỉ là gặp may mắn, ngoài ra không có gì đặc biệt.

Thậm chí bởi vì thẻ bài của cậu không hề có tính công kích, nên khi đối mặt với quái vật, cậu thậm chí còn không có sức đánh trả. Trong phòng livestream thậm chí có vài khán giả bắt đầu cá cược xem cậu sẽ chết ở đâu.

Một luồng ánh sáng đỏ thẫm từ sân viện phía xa bỗng loé lên.

Giọng nói khe khẽ của đội khảo cổ theo gió vọng đến đây, có lẽ là họ đang nhắc nhở lẫn nhau: "Thắp đèn l*иg, nhanh thắp đèn l*иg lên, thắp đèn l*иg rồi chúng sẽ không vào đây được nữa!"

Đèn l*иg màu đỏ.

Giản Việt định bật đèn trong phòng, nhưng phát hiện ra công tắc đèn vốn vẫn sáng bình thường vào buổi tối, bây giờ bấm thế nào cũng không sáng.

Chợt, cậu nhớ đến phần mô tả chi tiết nhiệm vụ mà hệ thống đã đưa ra: [Màn đêm buông xuống bóng tối bao trùm, đèn l*иg màu đỏ dùng để chiếu sáng ban đêm.]

Hoá ra là vậy.

Giản Việt liếc nhìn chiếc đèn l*иg đặt mình tùy tiện đặt trên bàn, cậu đứng dậy đi tới, cầm lên xem xét.

Chiếc đèn l*иg đỏ của nhà trưởng thôn được làm bằng giấy, bấc đèn cũng có màu đỏ, nhìn có vẻ rất chắc chắn. Có lẽ bởi vì đội khảo cổ đã đồng loạt thắp đèn l*иg, nên những con quái vật vốn dĩ đang bò khắp nơi bên ngoài đã bị chặn lại ở ngoài sân, lần theo hơi thở của người sống, tất cả đều kéo đến sân của Giản Việt, tiếng động ngoài bãi cỏ càng lúc càng lớn.

Có nên thắp đèn không?

Giản Việt nhìn hộp diêm không xa, im lặng một lúc.

Khán giả trong phòng livestream thậm chí còn sốt ruột hơn cả cậu:

"Bình tĩnh nào! Cố lên đừng thắp đèn!!"

"Vô ích thôi, người mới lần đầu vào phó bản, sợ đến mức không còn đầu óc để suy nghĩ nữa rồi."

"Thẻ bài của cậu ta đang trong thời gian CD, không thể nhắc nhở cậu ta được."

"Không thắp đèn thì chết ngay bây giờ, thắp đèn rồi thì chết muộn hơn một chút, không có cách nào giải quyết cả."

Ngay khi khán giả cho rằng Giản Việt chắc chắn sẽ thắp đèn, thì cậu lại đưa tay chấm một chút dầu đèn, đưa lên mũi ngửi, nhíu mày.

Có mùi gì đó rất quen thuộc.

Hoá ra là được làm từ thứ đó.

Giản Việt đặt đèn xuống, thở dài, quay đầu nhìn ra ngoài cửa sổ, tiếng móng vuốt cào tường ngày càng lớn, cậu nhướng mày: "Không thắp đèn thì không chịu đi đúng không?"

Lũ quái vật ngoài cửa dường như nhìn thấy hy vọng, ngừng động tác lại.

Giản Việt làm ra vẻ muốn từ bỏ chống cự, cậu nói: "Vậy thì được thôi!"

Ngay khi khán giả trong phòng livestream và lũ quái vật đều cho rằng cậu sắp thắp đèn, thì Giản Việt đi đến bàn, lấy đèn pin trong vali ra, trước tiên đặt đèn l*иg của trưởng thôn ở cửa, sau đó trực tiếp bê một chiếc ghế đến, dùng đèn pin chiếu sáng chiếc đèn l*иg đỏ, tiện tay lấy trong túi ra vài cục sạc dự phòng để cung cấp năng lượng cho đèn pin.

Ánh sáng đỏ đột ngột sáng lên, thậm chí còn sáng hơn cả ngọn nến.

Giản Việt lên tiếng: "Nói là ban đêm tối đen đèn l*иg màu đỏ có thể chiếu sáng, vậy cái này của tôi cũng là đèn l*иg màu đỏ mà, hơn nữa còn là hàng thật giá thật của nhà trưởng thôn, thế nào, đèn l*иg công nghệ, sếp của chúng tôi đã nói, khoa học kỹ thuật là lực lượng sản xuất trực tiếp, không đúng sao?"

Gần như ngay lập tức.

Khoảnh khắc đèn đỏ sáng lên, cả thế giới chìm vào tĩnh lặng.

Lũ quái vật cũng ngây người.

Khán giả trong phòng livestream cũng trợn tròn mắt:

"Wo... wo... Cái phó bản thôn núi kinh dị công nghệ cao gì thế này."

"Như vậy cũng được à?"

"Không phải, còn có thể chơi như vậy sao?!"

"Mẹ nó sao năm đó tôi không nghĩ ra nhỉ!!!"

...

Giản Việt ngủ thϊếp đi ở cửa.

Cả đêm cậu ngủ không ngon giấc, bên ngoài liên tục truyền đến những tiếng sột soạt nhỏ, cậu thường xuyên tỉnh giấc vào ban đêm, nhưng tỉnh dậy cũng chỉ kiểm tra xem đèn pin còn pin hay không, thấy còn pin thì lại ngủ tiếp.

Sáng sớm hôm sau cậu bị tiếng hệ thống đánh thức.

Hệ thống vang lên một tiếng ding: "[Nhiệm vụ Đèn l*иg màu đỏ của trưởng thôn] đã hoàn thành, nhận được phần thưởng 30 điểm tích luỹ, thực tập sinh đã nhận được 230 điểm tích lũy từ phần tặng thưởng của phòng livestream, sẽ được chuyển vào tài khoản của ngài sau khi kết thúc phó bản."

Giản Việt sững sờ, cậu hỏi: "Phòng livestream gì cơ?"

Hệ thống không nói gì nữa.

Giản Việt cũng không suy nghĩ nhiều, dù sao cậu cũng chỉ nghĩ mình là một gà mờ bình thường mới vào phó bản, sức chiến đấu rất thấp, lá gan cũng không lớn, cho dù có phòng livestream thì cũng có được mấy người xem cậu chứ.

Tuy nhiên.

Cùng lúc đó, trên bảng xếp hạng người mới ra mắt của sảnh trung tâm, phòng livestream của Giản Việt đã có tới 2000 người xem online cùng lúc.

"Mẹ nó cậu ta thật sự không thắp đèn mà ngủ một đêm đấy!"

"Vậy những gì tôi từng sợ hãi đến mức tè ra quần là cái gì?"

"Coi như tuyến tiền liệt của cậu phát triển."

"..."

Phải biết rằng một khi phó bản được vượt ải lần đầu tiên thì sẽ có hướng dẫn, mà cách thức vượt ải phó bản thực ra rất khó thay đổi, vì vậy những người chơi khác không thích xem những phó bản đã được vượt qua đầu tiên trên bảng xếp hạng, bởi vì căn bản là không có gì để xem.

Nhưng Giản Việt thì khác!

Cho dù là bối cảnh giống nhau, cậu vẫn có thể chơi ra những điều khác biệt!! Họ muốn xem xem người này có thể dựa vào vận may của mình để đi đến đâu!

*