Phó Bản 1 - Chương 11

Không biết tại sao người quản gia này lại nghèo như vậy, trên người không có thứ gì cả, cậu ngẩng đầu nhìn thời gian đếm ngược trên bảng nhiệm vụ: [3 phút 20 giây]

Bầu trời đã gần như tối đen như mực.

Bây giờ cho dù cậu quay lại tìm sếp mượn tiền cũng không kịp.

Gió núi thổi đến, mang theo hơi lạnh thấu xương, trưởng thôn nhìn cậu, nở nụ cười nham hiểm, hàm răng trắng nhọn không phù hợp với tuổi tác, giọng nói the thé và khàn đặc: "Còn cậu, lấy gì để đổi?"

Những người chơi khác cũng quay đầu lại nhìn.

Thời gian đếm ngược trên bảng điều khiển đang dần tiến đến gần thời điểm nhiệm vụ thất bại, bóng tối bên ngoài như một tấm lưới vô hình bao trùm xuống.

Một người chơi mới không nhịn được nữa, định bước tới giải vây, thì cánh tay bị người đàn ông mặt sẹo phía sau kéo lại, anh ta và Ôn Ngọc rõ ràng là người dẫn đầu trong nhóm người mới này, khẽ lắc đầu, nói nhỏ: "Nhìn kỹ năng thẻ bài của cậu ta đã."

Hành động này cũng lọt vào mắt khán giả xem livestream:

"Phó bản này có người chơi lâu năm dẫn dắt à."

"Phải trách thì trách thực tập sinh này số nhọ thôi."

"Đúng vậy, rút phải kỹ năng cùi bắp rồi."

"Xem ra người mới này phải bỏ mạng ở đây rồi."

"Một thực tập sinh bình tĩnh như vậy, thật đáng tiếc."

"Đúng vậy, còn rút được thẻ vàng nữa."

"Đi thôi đi thôi, không có gì hay để xem, trời tối là streamer này chết chắc rồi."

Số lượng người xem livestream bắt đầu giảm xuống.

Từ năm trăm người dần dần giảm xuống còn bốn trăm người, phần lớn mọi người đều không muốn xem cảnh tượng người mới bị loại bỏ và chờ chết, bởi vì đối với họ mà nói, đó là chuyện thường tình, chẳng có gì hay ho.

Giản Việt đứng ở cửa, nhìn dòng chữ màu đỏ đếm ngược thời gian nhiệm vụ, cau mày, bình tĩnh lên tiếng: "Có thể ghi nợ được không?"

Trưởng thôn có chút mất kiên nhẫn nói: "Không được, không có tiền thì mau đi đi!"

Bên ngoài vang lên tiếng quạ kêu, trong lúc trời sắp tối, tiếng kêu ai oán vang vọng khắp thung lũng, như thể đang tấu lên khúc nhạc vui sướиɠ trên nỗi đau khổ của người khác.

Đột nhiên --

Ngay khi Giản Việt đang vắt óc suy nghĩ, cậu chỉ cảm thấy trước mặt sáng lên, một tia sáng vàng lóe lên.

Ngẩng đầu lên.

Một tấm thẻ vàng lướt qua không trung tạo thành một hình ảnh ảo đẹp mắt, sau đó, một dòng chữ hiện rõ ràng trước mặt cậu, kèm theo giọng nói thông báo.

[Kỹ năng Hóng Hớt được kích hoạt]:

[Tin vỉa hè: Cần tiền lẻ à? Trưởng thôn là người sợ vợ, ông ta thường giấu quỹ đen dưới đáy lu nước trước cửa, lục soát thử xem có bất ngờ gì không nhé~]

[Thời gian CD kỹ năng 12 giờ]

Dòng chữ này xuất hiện quá đột ngột, Giản Việt bất giác trợn to mắt.

Cậu không chú ý rằng, khi cậu đọc xong dòng chữ này, trưởng thôn trước mặt cậu cũng sững người, ngẩng đầu nhìn Giản Việt với vẻ khó tin, như thể vừa nghe được chuyện động trời gì đó.

Khán giả xem livestream cũng sững sờ:

"Vãi cờ, vê lờ?"

"Không phải... Cái này cũng được sao?"

"Phó bản này có nhiều người chơi đã đưa ra hướng dẫn, nhưng chưa từng có cái nào như thế này!"

"Không phải chứ đại ca, còn có thể chơi như vậy à?!"

Khán giả cũng chú ý đến nụ cười trên mặt trưởng thôn đã biến mất, thậm chí vẻ mặt nhìn Giản Việt như gặp quỷ giống hệt bọn họ.

Theo định luật bảo toàn năng lượng, nụ cười biến mất trên mặt người này sẽ xuất hiện trên mặt người khác, vì vậy bây giờ Giản Việt rất vui vẻ.

Giản Việt xắn tay áo, nói với trưởng thôn: "Ngài cần tiền phải không, đợi tôi hai phút, tôi đi lấy tiền ngay."

Trưởng thôn trừng mắt nhìn Giản Việt xoay người bỏ đi.

Ông ta đang định nghiến răng nghiến lợi đuổi thẳng đám người này ra rồi gϊếŧ chết, thì trong sân đột nhiên xuất hiện một người phụ nữ cao lớn, mặt mũi dữ tợn mặc váy từ trong nhà đi ra, ánh mắt bà ta đặc biệt hung dữ và sắc bén: "Mấy người đang làm gì vậy?"

Giọng nói vừa dứt, tất cả mọi người đều rùng mình.

Trưởng thôn quay đầu lại, khuôn mặt gầy gò hiện rõ vẻ sợ hãi.

Khán giả trong phòng livestream lập tức vui vẻ:

"Hahahaha vợ trưởng thôn đến rồi."

"Người phụ nữ này rất khó đối phó."

"Thông thường nếu bà ta xuất hiện, giá đèn l*иg sẽ tăng lên."

"Streamer thảm ghê."

Nhưng cũng chính vì nhiệm vụ này thay đổi quá bất ngờ, phòng livestream của Giản Việt vốn đã giảm xuống còn hai trăm người, nhưng vì chuyện này trực tiếp tăng lên đến sáu trăm người.

Ở nơi Giản Việt không nhìn thấy.

Bảng điều khiển hệ thống hiện thông báo: [Giá trị yêu thích của streamer 617 đã vượt qua 500, sắp lên vị trí đề cử người mới, hãy tiếp tục cố gắng!]

Còn tại hiện trường.

Giản Việt nhìn thấy người phụ nữ hung dữ cũng không hề hoảng sợ, cậu đang bận đào tiền, đây chẳng phải là tiền riêng của trưởng thôn sao, bây giờ cho dù cậu có đào ra thì chắc chắn trưởng thôn cũng không dám nói là của mình, nếu đã như vậy, số tiền này chẳng phải là của cậu sao?

Vừa mới nghĩ như vậy.

Sắc mặt trưởng thôn đối diện càng thêm khó coi, ánh mắt ông ta kinh ngạc nhìn Giản Việt, thật sự không ngờ trên đời này lại có kẻ mặt dày vô sỉ như vậy, vậy mà còn trơ trẽn hơn cả ông ta!!