Chương 53: Đá vào tấm sắt!

Lâm Khinh Nhan cũng là nghe được người lập kế hoạch và đạo diễn nói chuyện mới biết được chuyện này.

Tả gia và truyền thông Thiên Lạc đều không có ý giữ lại Tư Phù Khuynh.

Sau đám tang của Tả lão gia tử, mặc dù Tả gia không trực tiếp tuyên bố đuổi Tư Phù Khuynh ra khỏi Tả gia, nhưng cả Lâm Thành đều biết Tả gia có thái độ gì.

Trước kia có Tả gia, Lâm Khinh Nhan cũng không muốn trở mặt.

Bây giờ?

Trong giới giải trí, Tư Phù Khuynh chính là người ở tầng thấp nhất.

Một khi không còn tác dụng, thì sẽ lập tức bị vứt bỏ.

Nhưng cô ta không giống thế, cô ta là một trong số những idol đang nổi tiếng.

Tư Phù Khuynh vốn không thể so nổi.

“Nói ra thì chuyện này cũng không có ảnh hưởng gì quá lớn đối với cô, dù sao thì Antifan của cô cũng không bớt đi được mấy người.” Lâm Khinh Nhan lại cười, “Hơn nữa cô cũng đã thanh minh rồi, cư dân mạng còn giúp cô mắng Từ Nhược Đồng mấy câu.”

“Trong toàn bộ chuyện này, dù sao cô cũng chiếm hời, cô đừng tính toán nữa, được chứ?”

Cô ta thực sự không ngờ, trong tay Tư Phù Khuynh lại có đoạn video.

Ai lại rảnh rỗi đến độ đi bộ cũng quay video?

Tư Phù Khuynh vẫn đang chuyên tâm thưởng thức đồ ăn, cứ như trước mặt không có người vậy.

Vào lúc Lâm Khinh Nhan hoàn toàn mất kiên nhẫn, cuối cùng cô cũng ăn sạch sẽ chân gà, sau khi lau tay, mới ngẩng đầu lên, nhướng mày nói: “Thì ra hai người quen biết, chẳng trách.”

Sắc mặt Lâm Khinh Nhan có chút biến đổi, nhưng cô ta vẫn giữ được nụ cười: “Nếu như không phải Weibo của Từ Nhược Đồng, tôi cũng không biết cô ấy và cô có mâu thuẫn với nhau, giới giải trí chỉ lớn từng ấy, ngẩng đầu không gặp cúi đầu gặp.”

Cô ta đương nhiên sẽ không để Tư Phù Khuynh biết việc này còn có liên quan đến cô ta.

Tư Phù Khuynh chậm rãi đứng dậy.

Chiều cao của cô là 1m72, đôi chân thon dài thẳng nuột.

Nhất thời, cảm giác áp bức bởi chiều cao của cô, khiến cho Lâm Khinh Nhan đang đi đôi giày cao gót 8cm không tự chủ lùi lại một bước.

“Đừng hoảng.” Tư Phù Khuynh ném cái chai trong tay xuống, “hôm nay tâm trạng tôi không tồi, không động thủ, cô tốt nhất nên ngoan chút.”

“Đυ.ng phải tôi, mà còn có ý xấu, thật can đảm.”

Cô uống một ngụm coca cuối cùng, tiện tay ném chai nhựa đi.

“bịch” một tiếng, rơi trúng vào thùng rác cách đó 5m.

“......”

Cả căng tin bỗng im lặng.

Tư Phù Khuynh quay đầu, quét tầm mắt quanh các luyện tập sinh đang xem kịch: “Sắp phải chia đội để quyết đấu rồi, vẫn còn ở đây xem náo nhiệt? Làm sao, muốn tham gia?”

Mục Dã vừa định vặn lại, nhưng nghĩ đến ngày hôm đó Tư Phù Khuynh trực tiếp đá tung cửa phòng tập nhảy mà đi vào.

Cậu ta nín thở, siết chặt nắm đấm.

“Đừng so đo với cô ta.” Lộ Yếm bình tĩnh, “cô ta nhanh chóng làm sáng tỏ, nhưng sự oán ghét đã tích tụ từ lâu, fan của chúng ta vẫn sẽ yêu cầu tổ chương trình đuổi cô ta đi.”

“Đừng quên, trong tay cô Lâm vẫn còn một đoạn video bệnh ngôi sao của cô ta, nếu tiết lộ ra ngoài, cô ta kiểu gì cũng ngã ngựa thôi.”

Mục Dã từ từ thở ra, tâm trạng trở nên dễ chịu hơn một chút.

Lâm Khinh Nhan vẫn còn đứng ở chỗ cũ, sắc mặt vô cùng khó coi.

"Lâm lão sư.” Mục Dã rất lịch sự, “Người không sao chứ?”

“Không sao.” Lâm Khinh Nhan định thần lại, mím môi, khó xử nói: “Nhược Đồng là bạn của tôi, cô ấy bình thường lúc nào cũng thấy chuyện bất bình ra tay tương trợ, chẳng qua là có chút bốc đồng mà thôi.”

“Cô ấy cũng là vì muốn tốt cho bệnh nhân, mới đăng bài Weibo đó, nhưng mà Tư lão sư....”

“Lâm lão sư, chuyện này em và Lộ ca nhất định sẽ nói cho bên công ty.” Mục Dã hiểu ý, “Người yên tâm, Tư Phù Khuynh có ký hợp đồng với công ty, công ty bảo cô ta đi hướng đông, cô ta tuyệt đối không dám đi hướng tây.”

Lâm Khinh Nhan có chút kinh ngạc: “Tôi vẫn là cố vấn của em, làm phiền em như vậy, không tốt lắm thì phải?”

“Lâm lão sư yên tâm.” Mục Dã trấn an cô ta, “Đây là bổn phận của em.”

Tư Phù Khuynh cũng thật là không biết tốt xấu, cứ nhất thiết phải đối đầu với Lâm Khinh Nhan làm gì.

Tất nhiên, cậu ta đứng về phía Lâm Khinh Nhan, cũng là muốn mượn danh cô ta tạo dựng quan hệ, để sau này có đường lui tới Glenn.

“Được rồi, ăn cơm xong tiếp tục về luyện tập đi.” Lâm Khinh Nhan cuối cùng cũng mỉm cười, “Nghe nói nếu giành chiến thắng trong trận đấu giữa các nhóm, còn có thể đề xuất battle với cố vấn.”

Ánh mắt của Mục Dã phát sáng, nhưng không nói gì.

Đạt được mục đích, Lâm Khinh Nhan mỉm cười, xoay người rời đi.

**

Trong phòng nghỉ, Tư Phù Khuynh dựa trên ghế mềm, chống khuỷu tay nhìn vào máy tính.

Kỷ: Tôi đã kiểm tra vận chuyện rồi, bùa tôi gửi cho cô đã nhập cảnh rồi, đoán chừng muộn nhất là ngày kia cô sẽ nhận được.

Kỷ: Không phải tôi nói này, Đông Tang thu phí cũng quá đắt rồi đó, tôi chỉ gửi có vài lá bùa, vậy mà thu của tôi mấy trăm tệ, chúng ta thực sự nên cải thiện.

Nine: Ồ.

Kỷ: Cô lạnh lùng quá, trái tim tôi đã bị vỡ thành tám mảnh rồi nè.

Nine: Nhắc nhở ấm áp, ngài sắp mất đi người bạn tốt của ngài.

Kỷ:.....

Kỷ: Xin lỗi, tim của tôi đã lành lại rồi.

Tư Phù Khuynh vừa bóp chân, vừa tùy ý xem Kỷ lải nhải.

Nhưng chưa được bao lâu, tiếng chuông điện thoại đột nhiên vang lên.

Sau ba giây suy nghĩ, Tư Phù Khuynh nhận điện thoại, cô trầm giọng: “Alo?”

“Giang hồ khẩn cấp!” giọng nam bên kia khẩn trương, “Thức thần trên người tôi đã dùng cạn kiệt rồi, sức mạnh cũng đã xuống mức thấp nhất, có mấy Âm dương sư của Đông Tang đang bày trận, mau, mau giúp tôi tìm cách trốn thoát.”

Tư Phù Khuynh ngừng một chút: “Anh bao nhiêu tuổi rồi?”

“Kỷ Hành Tri, lão đại đời thứ 62 của Kỷ gia, 20 có 5.” Anh ta đắc ý, “Tôi lớn hơn cô phải không, gọi một tiếng “anh” nghe xem nào?”

Tư Phù Khuynh cao giọng: “Tôi thấy anh là đang ngứa đòn.”

“Anh, cô là anh, tôi sai rồi sai rồi.” Hô hấp của Kỷ Hành Tri gấp gáp hơn, “Cô nhanh giúp tôi xem trận pháp này đi a a a a a a, đám khốn này dám thừa dịp tôi không chú ý, đúng là cái thứ hạ lưu thâm độc!”

“Được.” Tư Phù Khuynh đeo tai nghe, chậm rãi nói, “nhìn thấy anh sắp sửa lên đường như vậy, tôi đây sẽ chỉ đạo từ xa cho anh, làm theo những gì tôi nói.”

Cùng lúc đó, trên màn hình máy tính xuất hiện cảnh tượng của Kỷ Hành Tri.

Trong ống kính tối đen như mực, thỉnh thoảng lại có vài ánh đèn nhấp nháy.

“Thật không ngờ nha.” Tư Phù Khuynh nheo đôi mắt hồ ly, “Loại trận địa này, lát nữa bọn chúng triệu tập cả trăm con quỷ ra, tôi cũng không lấy làm lạ, anh đây là trộm bảo vật gia truyền nhà người ta hay là cướp vợ của người ta thế?”

Kỷ Hành Tri gào lên: “Đừng nói nữa, mau cứu người!”

Tư Phù Khuynh nhanh chóng liếc nhìn trận pháp trải rộng trên mặt đất,

Mở phần mềm vẽ bản đồ, cấp tốc vẽ sơ đồ trận pháp.

Giọng nói cô bình tĩnh, rành mạch: “Can tam liên, khôn lục đoạn, đi 3 mét về hướng Tây Bắc, đi 6 mét về hướng Tây Nam, sau đó....”

Tiếng thở hổn hển từ trong tai nghe chuyền tới ngày càng lớn, hiển nhiên là Kỷ Hành Tri đang chạy thục mạng.

30 giây sau, bóng tối trong cảnh quay dần tan đi, khôi phục lại trạng thái của ban ngày.

“Cậu rốt cuộc tới từ nơi nào?” Kỷ Hành Tri thoát được một kiếp, nằm liệt ra đất, càng kinh ngạc hơn, “Cô tuyệt đối không phải là người Kỷ gia, nhưng ngoài Kỷ gia ra, còn nơi nào có truyền thừa của Âm Dương sư cơ chứ?”

“Mà còn cậu cũng thật kỳ quái, về mặt khí vận thì không thông, chỉ biết đến chiến đấu? Dùng bạo lực phá vỡ thế cục?”

Sức mạnh vũ lực của Âm Dương sư vẫn luôn rất thấp, đại đa số đều thông qua trận pháp để tăng cường sức chiến đấu của bản thân.

Người có thể thực sự tự mình chiến đấu quả thật không nhiều.

Nhưng làm sao mà lại lòi ra một người kỳ quái chỉ biết dùng sức lực như Nine chứ?

Tư Phù Khuynh vẻ mặt lười biếng: “Ngại quá ngại quá, sơ ý một chút, tự học thành tài, không đáng nhắc tới.”

Kỷ Hành Tri: “...”

Sơ ý một chút liền học được?

Anh hận.

Nhưng chỉ có thể nghiến răng nghiến lợi nuốt xuống bụng.

“Cậu nói cậu chơi game giỏi, âm dương ngũ hành cũng chơi trơn chu như thế.” Kỷ Hành Tri có chút chua chát nói, “Mặc dù tôi biết game 3D so với thời gian thực tế tỉ lệ là 10:1, trong game thời gian dư giả hơn, tôi cũng thường xuyên luyện tập trận pháp và nhiều thứ khác trong game.”

“Nhưng cô có phải là biết quá nhiều rồi không? Tại sao chứ? Anh, mau dạy cho em với.”

“Tại sao lại biết nhiều?” Tư Phù Khuynh trầm mặc chốc lát, sau vài giây, cô cười, âm thanh rất khẽ, gần như không nghe thấy, “Bởi vì mất nhiều thứ đấy.”

Sắc mặt Kỷ Hành Tri thay đổi: “Nine, cậu...”

“Được rồi, giải quyết xong rồi, cúp đây.” Sắc mặt Tư Phù Khuynh thay đổi trong một giây, “Tôi còn phải dạy học sinh nhảy nữa, chưa chết thì đừng có làm phiền tôi, chết rồi tôi mua cho anh một cái quan tài rồi gửi qua đó, anh tự mình đào mộ nhé.”

Kỷ Hành Tri: “....”

Âm Dương sư đứng đầu về vũ lực đi nhảy.

Quả nhiên thế giới này tàn tạ lắm rồi phải không?!

**

Một bên khác, biệt thự của Úc Tịch Hành.

Úc Đường đang ở trong phòng ngủ ngụy trang thành một Antifan, đấu trí đấu dũng với các Anti chân chính.

Cô ấy đã chụp mà hình những lời mắng chửi dơ bẩn của Antifan, chuyên nghiệp đóng gói lại rồi gửi hết một lượt cho Úc Tịch Hành.

Trong phòng sách lầu hai.

Úc Tịch Hành đang mài mực, giọng nói lãnh đạm: “Trần gia?”

Phượng Tam hiểu ý, mở tư liệu, nói: “Thế lực các gia tộc ở Lâm Thành được phân chia, đứng đầu là Tả gia, Trần gia tính là thứ ba.”

“Có điều năm ngoái Trần gia lấy được một hạng mục ở khu Đông Tứ Cửu thành, bọn họ muốn mở một khu mỏ ở phía Tây Lâm Thành, nên đang khá nổi bật.”

“Vị Trần phu nhân này xuất thân giàu có, gả vào Trần gia cũng đã mang lại cho Trần gia không ít vốn lưu động, sinh cho Trần gia ba người con, nhưng những năm qua vẫn không thể bỏ được sự dung tục của mình.”

Trần gia sẽ không biết được, chỉ trong 10 phút ngắn ngủi, tất cả tư liệu dòng họ chín đời của Trần gia đều đã được bày ra trước mặt Úc Tịch Hành.

“0”.(零 = số 0)

Cùng với T18, được liệt vào danh sách hai cơ quan tình báo quốc tế hàng đầu.

Gần như không có gì là “0” không thể tra được.

Vốn dĩ là không có gần như, bây giờ có thêm một Tư Phù Khuynh.

Dùng “0” để điều tra Trần gia, thật sự là dùng dao trâu mổ gà.

“Ừm.” Trên mặt giấy Tuyên Thành màu trắng Úc Tịch Hành viết một chữ lên, chỉ nói hai từ đơn giản, “Thu hồi.”

Phượng Tam đáp lại, vẻ mặt lạnh lùng: “Vâng, Cửu ca.”

Nếu không giãn cơ động tay chân một chút, thì xem ra có người không rõ, người thực sự có tiếng nói ở Tứ Cửu thành, rốt cuộc là ai.

___ ___ ___