Chương 27: Tả Gia không có tư cách để biết

Tả Huyền Ngọc suy nghĩ hai giây rồi gật đầu: "Có thể, chị nghe bạn chị nói rằng nhóm chương trình sẽ có một cuộc phỏng vấn vào tuần tới, đến lúc đó em đi vào chung với nhân viên.

"Đừng hành động quá lớn, nhớ kỹ thân phận của mình."

"Biết rồi biết rồi, em biết rõ mánh khoé của giới giải trí." Tả Tình Nhã bây giờ cao hứng hơn nhiều, cô vẫn đang ôm cánh tay của Tả Huyền Ngọc, "Nhân tiện, chị hai, mấy ngày trước em đã gặp tam thiếu gia Úc gia, em còn nói chuyện với anh ta, chị biết anh ta nói Tư Phù Khuynh thế nào không?"

"Anh ta nói Tư Phù Khuynh hoàn toàn không đáng để kết thân, tốt nhất trong tương lai đừng bao giờ chạm mặt nhau nữa."

Tả Huyền Ngọc không mặn không nhạt: "Úc thiếu gia nói đúng."

Nếu Tả lão gia không nhận nuôi Tư Phù Khuynh, Tư Phù Khuynh thậm chí không thể bám víu vào Tả gia, Úc gia ở Tư Cửu thành càng là ý nghĩ viển vông hơn. Kết quả, Tư Phù Khuynh vẫn không biết ơn và cũng không báo đáp.

"Đương nhiên." Tả Tình Nhã hả hê, "Hơn thế nữa, Úc gia sắp kết thông gia với Quý gia, Úc tam thiếu gia và Quý tiểu thư là thanh mai trúc mã, sao có thể đến lượt Tư Phù Khuynh nhúng tay vào?"

Tả Huyền Ngọc gật đầu.

Úc gia và Quý gia rất môn đăng hộ đối.

Tả gia muốn chen chân vào Tư Cửu thành, cần phải tạo dựng mối quan hệ với hai gia tộc này.

"Ô, đúng rồi, em cũng nghe Úc tam thiếu gia nói rằng anh ấy đang tìm Quỷ Thủ Thiên Y." Tả Tình Nhã lại nói, "Chị, chúng ta giúp anh ấy tìm đi."

Tả Huyền Ngọc sững sờ: "Quỷ Thủ Thiên Y?"

"Chính là một thần y rất lợi hại, em cũng chưa từng nghe qua." Tả Tình Nhã bối rối, "Dù sao thì Úc tam thiếu gia vẫn luôn tìm người chữa bệnh cho Quý tiểu thư."

"Em nghĩ nếu chúng ta may mắn tìm được Quỷ Thủ Thiên Y, chúng ta có thể lợi dụng điều này để kết thân với Úc gia."

"Chị sẽ chú ý." Tả Huyền Ngọc gật đầu, "Lần này em làm rất tốt."

Cô thở phào nhẹ nhõm. Quỷ Thủ Thiên Y, đánh giá từ cái tên, là một sự tồn tại chỉ có thể ngưỡng mộ. Mà bây giờ cô mới biết, trong Đại Hạ có một người như vậy.

Đúng là, cô còn phải đến Tư Cửu thành, nếu không trên đường cô không có tư cách biết được nhiều tin tức.

***

Buổi tối.

Sau khi ăn bò sốt tiêu đen, Tư Phù Khuynh mở nắp sau của máy tính rồi thay một vài bộ phận. Cô luôn thích dùng thiết bị điện tử do cô tự chế tạo, an toàn và nhanh chóng.

Nhưng do cô thích tháo tung mọi thứ, nên mỗi khi anh chị em mua thứ gì đó, họ luôn trốn cô thật xa. Tư Phù Khuynh ấn vào một biểu tượng trên màn hình.

, trò chơi trực tuyến hot nhất toàn cầu.

Hợp nhất các huyền thoại của phương Đông và phương Tây, không chỉ nổi tiếng ở Tây lục địa, mà cũng phổ biến khắp Đại Hạ.

Trước đây, khi cô đang trong thời gian nghỉ ngơi sau kịch trình dày đặc của mình, cô sẽ vào chơi một chút. Tư Phù Khuynh vẫn không đăng nhập trò chơi mà chỉ mở phần mềm trò chuyện. Cô phớt lờ những chấm đỏ khác, nhấp vào ảnh đại diện của một người, sau đó trực tiếp gửi tin nhắn.

[NINE]: Có một chuyện, tôi bị cướp đi khí vận.

[Cơ]: Gần bốn năm, cô cuối cùng vẫn còn sống???

[Cơ]: Ai? Nói đi, tôi sẽ kêu anh em cầm vũ khí đi chém chết người đó.

[NINE]: A, chết rồi.

[Cơ]:....., Hiểu rồi, đáng đời bị phản phệ dữ dội! Chết rồi càng tốt! Cái giá quá rẻ cho anh ta! Tôi nên để anh ta thử bí pháp độc nhất vô nhị của tôi, bảo đảm sống không bằng chết!

Tư Phù Khuynh chống cằm, nghĩ thầm, tại sao mọi người mà cô quen biết đều cáu kỉnh như vậy? Vẫn là tính khí của cô tốt nhất, cô là một cô bé dễ thương chu đáo.

[NINE]: Tôi nghi ngờ khí vận của tôi bị nhiều người lấy đi, vì vậy tôi muốn tìm anh giúp tôi kiểm tra.

[Cơ]: Không thành vấn đề, cô là bạn bè của tôi, tôi không biết âm dương sư nào đi vào con đường bất chính như vậy, đừng để bị tôi bắt được, lão tử sẽ cho hắn ta đẹp mặt!

[Cơ]: Đợi đã! Dám cướp khí vận của cô à? Muốn chết đến phát điên?

[NINE]: Chuyện nói ra rất dài dòng.

[Cơ]: Đợi đến khi chúng ta gặp nhau, tôi muốn biết cô trông thế nào từ lâu rồi. Nhân tiện, bây giờ cô đang làm gì? Sao lâu quá không có tin tức? Bế quan sao?

Tư Phù Khuynh suy nghĩ một lúc, trả lời.

[NINE]: Đang là một minh tinh, vệ sĩ bán thời gian.

[Cơ]:.....

[Cơ]: Tôi nói này, chúng ta đừng đùa có được không?

Tư Phù Khuynh tiếc nuối nhún vai. Thật đáng tiếc, tất cả những gì cô nói là sự thật.

[Cơ]: Bất luận là gì, vào chơi game với tôi, tôi nằm sẵn trong thuyền trò chơi rồi, mau chóng dẫn tôi bay lên.

Tư Phù Khuynh cau mày, trả lời.

[NINE]: Khoang thuyền và mũ bảo hiểm của tôi đều bị hỏng rồi, tôi chỉ có thể chơi thôi.

là game 3D trực tuyến, cần có bàn phím và chuột để chơi.

Trò chơi mà họ đang nói đến là trò chơi ba chiều, liên kết trực tiếp giữa thần kinh và ý thức, đem toàn bộ con người vào thế giới trò chơi, khiến nó trở nên chân thực hơn. Người bình thường sẽ không biết trò chơi này tồn tại. Không có khoang thuyền và mũ bảo hiểm thì không thể vào trò chơi ba chiều này.

Thật đáng tiếc, hai thứ này chắc là đã nổ tung với cô. Quả thực, Tư Phù Khuynh đã đoán được một ngày nào đó cô sẽ chết, nên đã chuẩn bị trước rất nhiều thứ. Bao gồm cả việc xoá tất cả các thông tin của cô. Nếu để người khác lấy được các thiết bị của cô, hậu quả sẽ vô cùng thảm khốc.

[Cơ]: Đi! Thần Dụ thì Thần Dụ, cơ thể tôi cũng không thể chơi trò chơi ba chiều quá nhiều, có một phó bản mới sẽ mở vào tuần sau.

[Cơ]: Gần đây tôi có việc phải làm, hơn nữa tôi còn ở Đông Sang, sớm nhất hai tháng nữa tôi sẽ về, hơn nữa người lấy đi khí vận của cô đã chết, đừng lo lắng, tôi sẽ gửi cho cô một vài lá bùa đầu tiên.

Tư Phù Khuynh nhìn lại địa điểm, như có điều suy nghĩ.

Âm dương ngũ hành bắt nguồn từ Đại Hạ, du nhập vào Đông Sang năm 704 âm lịch. Nhưng một nghìn năm đã trôi qua, ngược lại, âm dương sư của Đông Sang đã áp đảo Đại Hạ. Bây giờ nhắc âm dương sư, Tây Lục Địa chỉ biết Đông Sang chứ không biết Đại Hạ.

[Cơ]: Không đúng, cô không biết âm dương ngũ hành sao? Sao lại tìm đến tôi?

[NINE]: Nhưng tôi chỉ có thể đánh nhau, nếu anh bị âm dương sư của Đông Sang đánh, tôi có thể giúp anh đánh trả.

[Cơ]:.....Đừng nói nữa, tôi có bóng ma tâm lý với việc tôi bị cô đánh đập tàn nhẫn.*

*Ở đây tác giả nói dù cả hai chưa gặp nhau ngoài đời nhưng khi chơi game 3 chiều đã gặp nhau.

Tư Phù Khuynh chậm rãi uống ngụm Coke cuối cùng, thoát khỏi phần mềm trò chuyện.

***

Hôm sau.

Chín giờ ba mươi phút sáng, tang lễ của Tả lão gia bắt đầu.

Tả gia là một gia tộc hào môn ở Lâm Thành, đương nhiên những gia tộc khác cũng cử người đến tham gia.

Tư Phù Khuynh không mặc đồ tang. Cô mặc một chiếc áo sơmi trắng cùng chiếc áo denim được khoác bên ngoài. Dễ làm người khác chú ý nhất trong các con cháu của Tả gia.

Tả Huyền Ngọc cau mày, cuối cùng cô không nói gì, lạnh lùng quay đi.

Tả Tình Nhã cũng khinh thường Tư Phù Khuynh, cô hạ giọng: "Chị hai, hôm qua em đã hỏi lại, Quỷ Thủ Thiên Y xuất hiện lần cuối ở Trung Châu."

"Ừm." Tả Huyền Ngọc gật đầu, "Tháng sau chúng ta sẽ đi Trung Châu xem."

"Không giống như một số người, ngay cả Quỷ Thủ Thiên Y cũng không biết." Tả Tình Nhã khịt mũi đắc ý, "Vẫn muốn vào Tư Cửu thành, quan trọng là cô có xứng hay không?"

"Quỷ Thủ Thiên Y, là ai?" Tư Phù Khuynh hơi nghiêng đầu, khoanh tay, cười nghịch ngợm "Tên gì mà trẻ trâu vậy?"

"Trẻ trâu?" Dù là Tả Huyền Ngọc được bồi dưỡng rất tốt, nghe đến đây thì bị chọc giận, lạnh lùng nói, "Tự lo cho mình đi. Cô biết cái gì chứ? Có biết người đó là ai không?"