Chương 7.1: Từng có tư cách ở bên cô

Hạ tiểu thư chạy rồi.

Nhưng cô ta lại để lại một tàn cục khó có thể giải thích.

Sắc mặt Lục Quý Dữ còn chút kém. Tàn cục này giống như là nhân quả giữa anh và Giản Anh, tràn đầy hỗn độn.

Anh là một kẻ điên, lại áp chế sự điên cuồng trong máu, muốn chậm rãi mưu tính với Giản Anh, kết quả vẫn biến thành một nồi cháo hỗn loạn.

Anh nhìn thấy rõ sự khϊếp sợ, kháng cự, thất vọng và trốn tránh trong mắt Giản Anh.

Cô muốn chạy.

Lục Quý Dữ cố gắng nuốt nuốt yết hầu, nói: “Không phải như em nghĩ đâu.”

Giọng nói có chút nhỏ, xung quanh quá mức ồn ào, anh không biết cô có nghe được hay không.

Một người phục vụ cầm một phần cháo đã được đóng gói cẩn thận đến, ngăn cách tầm mắt của Lục Quý Dữ.

Người phục vụ đưa hộp đồ ăn trong tay cho Giản Anh, Giản Anh cúi đầu nhận lấy, nói nhỏ một câu “Cảm ơn”, sau đó không hề ngẩng đầu nhìn Lục Quý Dữ, mà vội vàng đi ra cửa.

Lục Quý Dữ không có cản cô.

Sau khi rời khỏi quán cháo, Giản Anh vẫn không quay đầu lại mà đi đến trạm xe buýt cách đó hàng chục mét, thở hắt ra một hơi, trong mắt khôi phục lại chút ánh sáng.

Vừa lúc có xe taxi chạy tới, cô giơ tay ngăn lại, ngồi vào ghế sau.

Trên xe, Giản Anh nghĩ đến hai lần gặp lạo Lục Quý Dữ đều ở gần khu vực này, tay không khỏi nắm chặt túi nilon đựng hộp cháo.

Tuy rằng ở cùng một thành phố vẫn có khả năng sẽ gặp được người quen, nhưng tỷ lệ cô gặp được Lục Quý Dữ có phải quá lớn rồi không?

Trong lòng cô có một suy đoán.

Sau khi xuống xe, Giản Anh đi đến trung tâm chăm sóc trong tiểu khu đón Giản An An về nhà. Hai mẹ con cùng nhau ăn cháo hải sản, hôm nay Giản An An chơi cắt giấy, cắt hươu cao cổ và hà mã mang về nhà, cả người đều vô cùng hưng phấn, huyên thuyên nói về những điều đã thấy hôm nay.

Bình thường Giản Anh lo lắng Giản An An quá an tĩnh, luôn hướng dẫn cô bé biểu đạt nhiều hơn, nhưng hôm nay bản thân Giản Anh lại thường xuyên thất thần.

Sau khi ăn xong, Giản Anh thu dọn bàn ăn, Giản An An ngồi trên thảm, bày tạo hình hươu cao cổ và hà mã giấy râ. Cô bé lấy điện thoại của mẹ chụp vài bức hình, chọn đăng lên tài khoản xã hội “Ngôi nhà trưởng thành”. Khi đăng lên, cô bé còn lựa chọn “Đồng bộ đến WeChat”, vì thế các bức ảnh cũng xuất hiện trên vòng bạn bè của Giản Anh.

Khi vừa đăng xong, điện thoại đột nhiên rung lên, có tiếng chuông.

Giản An An hoảng sợ, điện thoại rơi xuống thảm.

Giản Anh đã thu dọn phòng bếp xong, lau khô tay, nghe thấy tiếng chuông điện thoại, cô sờ sờ bím tóc nhỏ trên đầu Giản An An, sau đó cầm lấy điện thoại nghr may.

Là Trần Túc gọi tới.

“Ngại quá Dư lão sư, thứ bảy đúng lúc tôi có việc gấp, cho nên tạm thời không thể đến nhà cô được, chúng ta hẹn chủ nhật thì thế nào?” Trần Túc nói.

Giản Anh “Ừ” một tiếng: “Không sao, anh bận chuyện của mình trước đi, chủ nhật chúng ta xem tình hình đã, đến lúc đó sẽ liên lạc.”

Sau khi đặt điện thoại xuống, suy đoán trong lòng Giản Anh càng thêm rõ ràng.

Cũng không biết cái tên “Dư Nguyệt” này, cô còn có thể dùng được bao lâu.

Chờ đến trưa chủ nhật, Giản Anh lại nhận được điện thoại của Trần Túc, giọng nói của đối phương rõ ràng nghe rất vui vẻ.

“Dư lão sư, hôm nay tôi rảnh, cô có rảnh không?”

Giản Anh không lập tức trả lời vấn đề này, mà hỏi: “Trần tiên sinh, tôi có thể mạo muội hỏi một chút hôm qua anh đã gặp chuyện gì không?”

Trần Túc trầm ngâm một lát, nói: “Ngại quá, chuyện kia là việc riêng của tôi, không tiện chia sẻ với người khác. Nhưng cô yên tâm, sẽ không ảnh hưởng đến ước định của chúng ta, tôi sẽ nghiêm túc hoàn thành chuyện cô giao phó. Nếu cô không yên tâm, có thể ký hợp đồng trước khi thanh toán.”

Giản Anh than nhẹ một hơi: “Trần tiên sinh, thực xin lỗi, tôi cảm thấy tôi vẫn nên tìm người khác giúp đỡ thì tốt hơn. Về phần ủy thác của tôi, cũng mong anh hãy giữ bí mật giúp tôi.”

“Chờ đã! Dư lão sư, cái kia…… Để tôi nói cho cô biết một chuyện.” Trần Túc tựa hồ rất muốn nhận phần uỷ thác này, dù sao thù lao Giản Anh thương lượng với anh ta cũng không ít.

Thừa dịp Giản Anh còn chưa tắt máy, anh ta vội vàng nói: “Thật ra tôi muốn đi ăn máng khác, đến tập đoàn Vân Thượng, tiền lương gần gấp đôi hiện tại. Hôm qua tôi nhận được điện thoại của phòng nhân sự, đến tập đoàn Vân Thượng phỏng vấn.”

Nghe được bốn chữ “Tập đoàn Vân Thượng”, những suy đoán trong lòng Giản Anh rốt cuộc cũng thành sự thật.

Tập đoàn Vân Thượng, là sản nghiệp của Lục gia.

Gần như ngay lập tức cô chắc chắn một điều: Lục Quý Dữ đã sớm phát hiện cô trở lại Vân thành, hơn nữa vẫn luôn ở cạnh theo dõi cô.

Cô và Trần Túc, đều nằm trong phạm vi quan sát của Lục Quý Dữ.

Vậy, Giản An An thì sao? Lục Quý Dữ biết cô có con gái không?

Giản Anh nhất thời tâm loạn như ma, nói: “Trần tiên sinh, ngại quá, kế hoạch của tôi có thay đổi, tạm thời không cần anh hỗ trợ nữa.”

“A? Này……”

“Chuyện của anh tôi sẽ giữ bí mật, hy vọng anh cũng có thể giúp tôi giữ bí mật.” Giản Anh nói xong, lưu loát cắt đứt điện thoại.

Thứ hai, Giản Anh như thường lệ đi đến Danh Đồ Ảnh Nghiệp.

Khi cùng Phí Tuyết và những người khác mở họp thảo luận, cô thoạt nhìn không có gì khác lúc trước, ngoại trừ sắc mặt có chút tiều tụy.

Lần này đoàn đội của Phí Tuyết có thêm một gương mặt mới, là một chàng trai trẻ tên Lâm Khiển, chưa đến 30 tuổi, đảm nhận vai trò phó đạo diễn thứ ba trong dự án phim khoa học viễn tưởng.

“Dư lão sư.” Sau khi tan họp, Lâm Khiển gọi Giản Anh lại ở hành lang ngoài phòng họp.

Giản Anh quay đầu lại, Lâm Khiển liền cầm một xấp tư liệu đuổi kịp cô.

“Tôi có một số vấn đề về kịch bản, muốn thảo luận thêm với cô.” Lâm Khiển thần sắc ôn hòa, ngữ khí cũng mềm nhẹ bình ổn.

Ấn tượng đầu tiên của Giản Anh với anh ta là hiền hoà.

Trong nháy mắt, cô nghĩ tới năm đó khi lần đầu gặp Lục Quý Dữ —— hiền hoà, thân sĩ, ở trước mặt cô thậm chí có chút thẹn thùng.

Không biết có phải bởi vì gần đây trong lòng đều nghĩ đến chuyện của Lục Quý Dữ hay không, cô rất dễ so sánh liên tưởng những người xung quanh bới Lục Quý Dữ.

“Dư lão sư?” Lâm Khiển không được đáp lại, vẫn kiên nhẫn mà nhìn cô.

“A, được.” Giản Anh phục hồi lại tinh thần, “Vừa vặn tôi muốn đến quán cà phê, chúng ta cùng đi?”

Có một quán cà phê cách Danh Đồ Ảnh Nghiệp đi bộ mấy chục mét.

----------

Mọi người hãy DONATE/ ĐỀ CỬ cho truyện để mình có động lực ra truyện sớm nha~~~