Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Sau Khi Bị Cắm Sừng, Tôi Mang Thai Con Của Boss

Chương 51: Đám trai lạ

« Chương TrướcChương Tiếp »
Lúc đợi thang máy, bọn họ gặp được Đường Bình Chiêm vừa đi chợ về, tầm mắt chú lướt qua con trai đang đeo khẩu trang một lượt rồi hỏi Dụ Doãn.

“Con mình bị cảm hả em?”

Dụ Doãn trả lời bằng cái lắc đầu đầy thâm ý.

“Anh về nhà đi rồi biết.”

Đường Uông nghe hai cha nói chuyện, âm thầm thò tay véo Châu Giang Hành một cái.

Lúc vào nhà, Đường Uông nhanh nhảu đổi dép lê rồi trốn vào trong phòng, Châu Giang Hành cũng nối gót đi theo sát nút.

Đường Uông bắt đầu gọi điện thoại với ai đó, anh rón rén đứng đằng sau, hai tay đặt lên vai Đường Đường nhẹ nhàng xoa nắn.

Lục Dịch Đình gọi điện thoại đến hỏi Đường Uông có rảnh thì đi du lịch sang thành phố lân cận cùng cậu ấy. Đương nhiên Đường Uông không thể đi, cậu chỉ đành khước từ lời mời, tiện thể nghe Lục Dịch Đình kể chuyện giữa đối phương với người đàn anh kia.

Sau ngày hôm đó, Lục Dịch Đình và đối phương bắt đầu thử yêu. Lục Dịch Đình lên kế hoạch tranh thủ cuối tuần đến thành phố lân cận chơi, đàn anh hay tin cũng muốn đi với cậu ấy, điều Lục Dịch Đình đang xoắn xuýt lúc này là không biết nên đặt một phòng hay hai phòng.

“Nếu là em thì em sẽ xử lý như thế nào?” Suốt cả quá trình Châu Giang Hành chỉ đứng một bên nghe, chỉ sau khi Đường Uông cúp máy, anh mới thuận miệng hỏi một câu.

“Một phòng hai giường chứ sao.” Đường Uông thoáng ngẫm rồi đáp, “Nếu chia ra ngủ thì vừa được ngắm mặt vừa tiết kiệm tiền, tuyệt vời quá đi chứ!”

Châu Giang Hành thình lình nắn gáy Đường Uông, cố ý nắn mạnh để cậu sợ rụt cổ lại.

“Thằng khác có ngon bằng anh không?”

“Không ạ.” Đường Uông trả lời ngay tắp lự, “Nhưng…”

“Trên mạng nói lúc mang thai ngắm trai xinh gái đẹp nhiều, sinh con ra sẽ đẹp giống như thế.”

“Thật ra em đang suy nghĩ có nên dán ảnh có chữ ký nam thần lên tường không, nhưng mà anh yên tâm, nếu em có làm thì em sẽ để ảnh của anh nằm ở vị trí trung tâm nhất.” Đường Uông còn để bụng chuyện anh trữ một thùng thuốc bôi nên cố tình chọc tức đối phương.

“...” Châu Giang Hành thật sự không còn lời nào để nói.

Ban đêm, rèm cửa kéo kín không lọt một tí ánh trăng nào, lớp chăn dày trên giường nhô lên một cục, nhìn vào không biết bên trong là một hay hai người đang nằm.

Đường Uông đặt tay chân vào lòng Châu Giang Hành để sưởi ấm, hai người dính chặt lấy nhau, hương sữa tắm thoang thoảng của đối phương vấn vít nơi đầu mũi, bàn tay hư hỏng của cậu liên tục sờ soạng lên cơ bụng của người nào đó để “xơ múi”.

“Anh tập bao lâu thì có cơ bụng vậy?” Cách một lớp quần áo, Đường Uông âm thầm đếm số cơ bụng mà anh có, hỏi với vẻ đầy ngưỡng mộ.

“Anh không nhớ rõ nữa, chuyện lâu lắm rồi.” Châu Giang Hành mường tượng lại quá khứ, khi ấy mình yếu ớt quá nên thường xuyên bị bọn Châu Mẫn ức hϊếp, thế là anh bắt đầu rèn luyện sức khỏe, cơ bụng vẫn luôn đồng hành trong trong ký ức.

“...” Đây là khoảng cách giữa người với người đấy sao?

Đường Uông cảm giác hôm nay lạnh hơn ngày thường, cậu chỉ còn cách dựa sát Châu Giang Hành để hấp thụ hơi ấm từ anh.

“Anh đóng cửa sổ chưa? Em không nhớ mình đặt điều khiển điều hòa ở đâu nữa, em thấy lạnh quá.” Đường Uông vắt óc nhớ lại lần cuối mình đặt điều khiển ở đâu, bỗng nhiên Châu Giang Hành dán sát hơn rồi ôm thật chặt.

“Em có cảm giác bụng mình nhô lên rồi nè, anh có muốn sờ không?” Tuy hai người gần trong gang tấc, nhưng Châu Giang Hành luôn để mắt đến bụng Đường Uông, sợ bản thân bất cẩn đè trúng nên cật lực giữ khoảng cách với bụng của cậu.

Nghe vậy, Châu Giang Hành tức thì đáp có, Đường Uông cảm nhận được bàn tay anh đang phủ lên bụng mình, nhưng chỉ sờ nhè nhẹ chứ không dám dùng lực quá mạnh, bụng Đường Uông giờ đây không còn mềm mịn như trước, mà đã có cảm giác cứng cáp rất rõ ràng.

Tâm trạng và độ ấm cơ thể của Châu Giang Hành lúc này đều sục sôi nóng bỏng như nhau. Trong bụng Đường Đường đang có đứa con của bọn họ, và cũng vài tháng sau, cuộc đời hai người sẽ xuất hiện một mặt trời bé con giống hệt như Đường Đường.
« Chương TrướcChương Tiếp »