Chương 13: Tiểu thẩm phải sinh con cho tiểu thúc

Giữa trưa ăn một bữa ăn ngon, buổi chiều bốn nam nhân đều tràn trề sức lực, cuối cùng cũng cày xong năm mẫu đất trước khi mặt trời lặn.

Buổi sáng Lý Nhạc Dung sang nhà Lý Thanh Sơn chơi, Tùng Xuân Hoa đã quyết định xong, buổi tối hôm nay sẽ gọi cả nhà đại bá Lý Thanh Sơn sang đây ăn cơm.

Vậy nên khi Lý Thanh Sơn về nhà cất dụng cụ liền xách theo thùng nước cùng Lý Thanh Hà đến bờ sông chụp cá.

Cá lớn về cơ bản đều ở giữa sông, nơi đó nước sâu, người không có khả năng bắt được cá.

Hai người chọn nơi tốc độ dòng chảy chậm, nước cạn, thực vật thủy sinh nhiều, đào cục đá làm động bẫy cá. May mắn tuy không bắt được cá lớn, nhưng tôm sông, ốc đồng cùng cá nhỏ đầy hơn nửa thùng.

Liễu Ngư ở nhà quyết định làm mấy món, canh cá đậu hủ, tôm chua cay. Ốc đồng chế biến tương tự ăn cũng ngon, nhưng ốc này cần phải ngâm cho nó nhả thứ bẩn, rửa sạch mới có thể cho vào nồi, hôm nay định sẵn là không ăn được rồi.

Đại bá nương Lưu Quế Anh, đại đường tẩu Lâm thị và phu lang của Lý Thanh Hà là Đồng ca nhi đều có một tay khéo lo liệu việc nhà, không cần đến “Đầu bếp” Liễu Ngư động thủ đã xử lý xong đống cá nhỏ.

Liễu Ngư chọn năm con lớn nhất chiên vàng đều hai mặt, bỏ thêm hành gừng, đổ nước sôi, dùng lửa lớn hầm mười lăm phút rồi cắt đậu hũ thành miếng, nấu một nồi canh cá tươi ngon, nước canh màu trắng sữa cực kỳ bắt mắt.

Hiển Hổ và Điềm tỷ nhi vây quanh kệ bếp, thèm nhỏ nước miếng.

Liễu Ngư cười tủm tỉm rải một xíu muối trắng và hành lá vào đáy bát, múc cho hai chú mèo con thèm ăn mỗi người một bát.

Hiển Hổ uống một ngụm, trực tiếp tuyên bố: “Con muốn làm con trai tiểu thẩm!”

Nương hắn là Lâm thị cười mắng: “Tiểu thẩm con chẳng cần đứa trẻ nghịch ngợm như con!”

Hiển Hổ cười hì hì, “Con biết, tiểu thẩm phải sinh con cho tiểu thúc!”

Liễu Ngư giật mình, đầu ngón tay bất cẩn đυ.ng phải cạnh nồi.

Ngay sau đó bên ngoài truyền đến tiếng Lâm thị dạy bảo, “Tiểu tử thúi, nói cái gì đó, ra đây nói!”

Lý Thanh Sơn nhàn rỗi ngồi đó có chút bất an, bị lời con nít không kiêng kỵ làm cho lòng nóng như lửa đốt.

Nhưng hiện tại trong nhà không có của cải tích lũy, không phải thời điểm tốt để sinh con, hơn nữa hắn muốn ở cùng với phu lang thêm một thời gian, không muốn nhanh chóng tranh sủng với con cái.

Lý Thanh Sơn xuất thần nghĩ, Liễu Ngư gọi hắn vài lần hắn mới nghe thấy, vội vàng đứng dậy đi vào nhà bếp, “Sao vậy?”

Liễu Ngư bưng một bát canh cá đầy ú ụ cho hắn, “Đưa qua cho nhà Đại Trang đi.”

Bên trái Lý gia là cuối thôn không ai ở, bên phải chính là nhà Đại Trang, Trang đại bá và Trang đại nương bình thường rất quan tâm đến nhà Lý Thanh Sơn. Lý Thanh Sơn và Đại Trang lớn lên cùng nhau, hai người là bạn tốt. Tức phụ Đại Trang hiện đang có mang, còn hai tháng nữa phải sinh.

Tuy phu lang không nói rõ, nhưng Lý Thanh Sơn biết canh cá này đưa cho tức phụ Đại Trang bồi bổ thân thể.

Trong lòng Lý Thanh Sơn âm thầm nghĩ, phu lang kiệm lời, tính tình cũng hơi lạnh, nhưng nội tâm lại là người mềm mại cẩn thận.

Món cá tra xào rất đơn giản, chỉ cần ngắt đầu bỏ đuôi cá cho vào dầu nóng chiên giòn, lại thả hành gừng tỏi cùng ớt khô vào xào, quan trọng nhất là điều chỉnh lửa sao cho cá vừa thấm gia vị mà da cá vẫn giòn, xương cá lại mềm tan.

Lúc này trời còn chưa tối, đồ ăn đã bày đầy trong sân, lần lượt là cà tím nấu, tóp mỡ xào cải trắng, cần nước luộc, tôm chua cay, cá tra xào, ớt xanh xào thịt khô, canh cá đậu hủ cùng món sương sáo trộn rau muối và sương sáo xào theo yêu cầu của Lý Nhạc Dung.

Liễu Ngư còn tri kỷ làm mấy cái bánh gạo nếp ngọt cho Hiển Hổ và Điềm tỷ nhi, cực kỳ được bọn nhỏ yêu thích.