Chương 4

Đúng vậy, Chu Lệ chỉ nhìn Thẩm Âm Âm một cái đã muốn ăn cô. Sau khi dọn ra khỏi ngôi nhà trong thành phố, anh vẫn sống ở nơi chim không thèm ỉa này mà chưa từng làʍ t̠ìиɦ với phụ nữ.

Không phải ánh mắt Chu Lệ cao, mà thực tế là chưa gặp qua nữ nhân có thể gợi lên du͙© vọиɠ của hắn.

Chu Lệ lần đầu tiên nhìn đã muốn đè Thẩm Âm Âm, muốn dùng bộ ngực trắng như tuyết của cô kẹp lấy dươиɠ ѵậŧ của hắn, đem gậy thịt nhét vào trong miệng nàng.

Thẩm Âm Âm còn không biết trong lòng Chu Lệ nghĩ gì, cô chủ động mở cửa mời Chu Lệ đi vào

"Cám ơn anh Chu, ở trong tủ lạnh em có đồ uống, em mời anh uống nước giải khát đi."

Uống nước cơn khát?

Hắn khát nước, chỉ muốn uống thứ nước ở dưới bướm nhỏ.

Thẩm Âm Âm mở tủ lạnh, đồ uống của cô đặt ở tầng trên cùng. Vóc dáng cô không cao, phải kiễng chân mới với tới chai nước.

Cô trượt vài cái trên bình cũng không với tới, Thẩm Âm Âm cố hết sức nhón mũi chân trên trán thấm ra mồ hôi.

Lúc này một bàn tay xẹt qua đỉnh đầu cô, nhẹ nhàng lấy chai nước xuống.

Bụng Chu Lệ dán ở sau lưng Thẩm Âm Âm, mông mềm mại của cô ma sát với bụng của hắn khiến trong lòng Chu Lệ có chút ngứa ngáy.

Mông Thẩm Âm Âm vừa vểnh vừa co dãn, mông như vậy va vào nhất định rất sướиɠ đi?

Cơ ngực Chu Lệ phập phồng, trong lòng giống như có một cỗ tà hỏa đang thiêu đốt.

Trên mặt Thẩm Âm Âm có chút nóng lên, mông của cô và bụng Chu Lệ cọ xát một chút. Cái loại cảm giác này giống như là bị thao ở phía sau.

Không phải cô chưa từng có bạn trai, chỉ là bạn trai ghét bỏ bằng cấp và xuất thân của cô. Về cơ bản đều chưa kịp phát triển đã tắt. Còn có không thì cũng chỉ là muốn lên giường với cô mà thôi.

Thẩm Âm Âm không phải một người trong não chỉ có yêu đương, cô không ngại lên giường với đàn ông nhưng đối phương nhất định phải trả giá mười hai phần chân thành mới được. Một ly trà sữa đã muốn lừa cô lên giường, mơ giấc mộng xuân thu đi?

Đây là lần đầu tiên cô tiếp xúc thân mật với đàn ông như vậy, chóp tai cũng bắt đầu phiếm hồng.

"Sau này đừng để đồ cao như vậy. "

Thanh âm trầm thấp khàn khàn của Chu Lệ vang lên trên đỉnh đầu Thẩm Âm Âm.

Thanh âm Chu Lệ trầm thấp lại có từ tính so với những nam phát thanh viên trên mạng còn gợi cảm hơn.

"Cảm ơn anh Chu."

Thẩm Âm Âm xoay người nhìn Chu Lệ thoải mái mở nắp bình, nam nhân thô kệch ngẩng đầu lên từng ngụm lớn uống nước ngọt vị vải lạnh lăng.

Theo yết hầu của hắn lăn qua lăn lại, có chút nước chưa nuốt xuống dọc theo khóe môi của xẹt qua cổ của hắn, cuối cùng chảy xuôi đến cổ cơ bắp màu đồng.

Sau khi Chu Lệ uống nước xong, Thẩm Âm Âm chuẩn bị lấy khăn giấy cho Chu Lệ. Nhưng vừa đi tới bên giường chợt nhớ tới, vừa rồi phát sóng trực tiếp, cô dùng khăn giấy lau tiểu huyệt đặt trứng rung và hộp khăn giấy ở cùng một chỗ.

Nếu nhấc chăn lên, trứng rung cũng sẽ lộ ra.

Thẩm Âm Âm nghĩ nột lát đem khăn tay treo trên giá đưa cho Chu Lệ

"Anh Chu lau miệng."

Sau khi nhận lấy khăn tay, Chu Lệ ngửi thấy mùi hoa dành dành giống hệt mùi trên người Thẩm Âm Âm.