“Thời gian không khác biệt lắm, không bằng chúng ta …” Trương Tân Kim muốn kéo Trang Như Nhân về nhà.
Nhưng Trang Như Nhân lại hất tay anh ta ra, không vui nói: “Tôi nói đều là sự thật, mọi người đến cùng là sợ cái gì chứ?”
Cô ta đứng lên, quay mình định đi, đúng lúc đó, điện thoại Mạc Tuệ để trên bàn ăn reo lên.
Một cuộc gọi video đến.
Đôi mắt nhạy bén của Trang Như Nhân lập tức nhìn Mạc Tuệ mở khóa màn hình, sau đó hỏi người tên người gọi đến.
Vật liệu xây dựng Đỉnh Vượng.
Nhìn ảnh đại diện là người trung niên, có lẽ là Ngô Bình Vượng.
Một lão già quê mùa.
Rượu làm cho đầu óc Trang Như Nhân ong ong.
Trong mắt cô ta lóe lên một tia vui mừng. nhưng vẫn giả vờ oan ức: “Xem kìa, giám đốc Ngô vật liệu xây dựng Đỉnh Vượng gọi video cho cô ấy kìa.”
Mặt mọi người tại đó đều hóa đá.
Thật là lúng túng.
Tiếng chuông một lần rồi một lần nữa vang lên, không hề dừng lại.
Trong khu vực bình luận, tiếng chửi mắng khắp nơi.
Có người nói Mạc Tuệ nhìn là biết không phải người tốt, có người bất công dùm cho vợ con Ngô Bình Vượng, có người đã bắt đầu tẩy chay, viện cớ bình luận “Mạc Tuệ rời khỏi giới giải trí”.
Vào thời khắc căng thẳng như thế này, Mạc Tuệ tỏ ra như đang xem trò cười, một lần nữa liếc nhìn Trang Như Nhân. Sau đó, ngón tay mảnh khảnh của cô chạm vào nút chấp nhận cuộc gọi trên màn hình điện thoại.
“Tuệ Tuệ, mợ của con hôm qua hỏi cậu, thời gian trước, son môi con dùng trong lúc phỏng hoạt động từ thiện là màu số mấy, cậu quên mất rồi.”
“Thật sự là không chịu nổi mợ của con, đã mấy lần giục cậu hỏi con. Bây giờ, cậu mợ đang đi dạo bên ngoài, bà ấy lại giục cậu gọi điện thoại cho con.”
Trên màn hình là khuôn mặt to lớn ôn hòa của Ngô Bình Vượng.
Nhưng rất nhanh, khuôn mặt to lớn của ông đã bị đẩy ra, thay vào đó là người vợ tao nhã trầm tĩnh của ông ấy.
“Tuệ Tuệ à, con phân xử giúp cho mợ, cậu con có phải là đối xử với mợ quá là thờ ơ không?”
Lúc này, sắc mặt Trang Như Nhân trở nên tái mét.
Khu vực bình luận càng náo nhiệt hơn.
Ồ, xem ra vị diễn viên mờ nhạt này sắp hết vai rồi.
Hiện tại, chương trình càng ngày càng nổi tiếng. Xem chừng vị khách mời tiếp theo được mời đến nhất định phải là người có chút tiếng tăm.
Ngô Bỉnh Vượng đang tản bộ cùng vợ, camera của điện thoại di động quay thẳng vào mặt họ mà không có bất kì gánh nặng nào.
Hai vợ chồng biết cháu gái của mình đang ghi hình cho một chương trình tạp kỹ, nhưng lại không biết rằng chương trình đó được quay trực tiếp, vốn tưởng rằng hiện tại Mạc Tuệ rảnh rỗi có thể nhận điện thoại nên không hề kiêng kị mà kể hết việc nhà.
Một lúc lại hỏi trong chương trình Mạc Tuệ đã dùng son màu gì, một lúc lại hỏi váy của cô có phải mẫu mới nhất của mùa này hay không, lâu lâu hai họ người giận dỗi nhau vài câu, nhưng tóm lại là trên màn hình lại ngập tràn cơm tró, khán giả trong khu bình luận còn quắn quéo khen cơm tró của cặp vợ chồng trung niên thật sự chất lượng a.
Ngô Bỉnh Vượng biết tính cháu gái mình lạnh lùng, thấy cô không nói tiếng nào, lại cũng chẳng thèm để ý, ông liền hắng giọng chuẩn bị nhắc lại đề tài cũ: “Tuệ Tuệ à, vợ chồng cháu đã lâu lắm rồi không về nhà ăn cơm với chúng ta, hai vợ chồng…”