Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Chiến Lợi Phẩm Của Nhân Ngư Bệ Hạ

Chương 41: Hướng về ánh đèn phía bắc

« Chương TrướcChương Tiếp »
Chim nhỏ, bồ công anh bé bỏng, hoa nhung nhỏ của ta.

Trao cho ta một nụ hôn nồng nàn cách cái l*иg.

Hắn bức thiết muốn ôm chim nhỏ vào lòng nghiền nát và cuối cùng được nếm mùi vị của pheromone omega.

Chua chát, khô ráp và thiếu độ ẩm, nó giống như trái cây tươi giãy dụa lớn lên trên sa mạc dưới ánh nắng lâu ngày, nó không đủ ngọt nhưng sẽ khiến những kẻ thượng vị đang rong ruổi chinh phục phải phát cuồng — —

Đó chính là mỹ vị cứng cỏi gai góc của hắc mai biển.

Cameras của Al phát ra ánh sáng đỏ kỳ lạ, nó nằm nhoài trên khe cửa để quan sát học tập.

Xem ra chủ nhân rất hưởng thụ trò chơi đánh dấu với chim mô phỏng.

Điều này cũng đúng thôi, vào cuối giai đoạn nhạy cảm, sau khi xử lý xong một đống chuyện gặp rắc rối nên sử dụng một chim máy đẹp có năng lực siêu cường để bôi trơn...

Khụ dựa theo cách nói của con người, phải là "Làm dịu" thể xác và tinh thần.

Ngay cả máy móc cũng cần phải nạp năng lượng nghỉ ngơi, huống chi là người dị chủng yếu ớt.

Với lại, đối với những alpha tiêu hao năng lượng tinh thần cao trong thời gian dài, việc “nghỉ ngơi” mà họ cần không chỉ đơn giản như ngủ.

Ít ai biết rằng ngoài nhạy cảm về mặt cảm xúc, họ cũng cần được “xoa dịu”.

Cách an toàn nhất để có được loại hormone này chắc chắn là trở thành người giám hộ, thiết lập mối quan hệ ổn định với omega và đạt được điểm xã hội từ 7 trở lên.

Nghĩ đến đây, cameras của Al ảm đạm.

Chủ nhân đáng thương không có chim nhỏ hoặc hải sản nào của riêng mình.

Huyết thống thối nát của nhân ngư rất bá đạo, một khi trạng thái không ổn định, tinh thần lực dễ dàng trốn thoát và cũng làm hại người khác. Vì vậy sau khi chủ nhân thoái vị, hắn vẫn nhốt mình trong cung điện này, nơi này là chỗ nghỉ ngơi cũng là cái l*иg tự giam mình.

Căn cứ vào kết quả tính toán, Al từng đề nghị hắn nên kết hợp với một omega từ xa, như vậy để không gây ra tổn hại gì.

Chủ nhân đứt quãng gác chuyện này sang một bên suốt mấy chục năm, cho đến năm ngoái, chủ nhân vô tình nhận được một lá thư chân thành của một cư dân mạng:

[Tôi đã chơi cờ với ngài trong phòng trò chuyện được bốn năm và đây là lần đầu tiên tôi gửi tin nhắn riêng cho ngài.

Tôi đã được hưởng lợi rất nhiều từ lời khuyên của ngài và tôi biết rằng ngài là một quý ông ngay thẳng, và tôi cũng có một yêu cầu hơi quá đáng————

Nếu có thể, ngài có thể tạm thời trở thành người giám hộ của tôi và giúp tôi ký giấy phép xuất hành được không?

Tôi sẽ đăng ký bảo vệ ẩn danh và ngài không cần tiết lộ danh tính thực sự của mình cho tôi. Nếu ngài cảm thấy khó khăn thì không cần trả lời và tôi sẽ nghĩ ra giải pháp khác.

ID: Hướng về ánh đèn phía bắc

Dòng chữ quá lịch sự và phù hợp với tính cách của chủ nhân, tuyệt đối không có lý do gì mà không giúp đỡ.

Kết quả là, chủ nhân tạm thời thành lập một cặp với omega vô danh từ xa, và tình bạn của họ chỉ giới hạn trong lịch sự, không có gì hơn.

Tuy nhiên, gần đây, chủ nhân phát hiện ra avata của omega đó đã chuyển sang màu xám.

Điều này có nghĩa là vòng kiểm soát xác định cậu ấy đã chết...

Ngày hôm đó, Úc Trầm gặp ác mộng liên miên, trạng thái đột nhiên tụt dốc không phanh, chỉ cần đến đi ra bên ngoài sân thượng nhìn ra xa, những cảm xúc cực kỳ bi ai có thể ảnh hưởng đến toàn bộ hành tinh, thậm chí còn gây ra một cơn bão pheromone với cường độ đáng kinh người.

Al cảm thấy rất kỳ quái.

Chỉ vì một cư dân mạng qua đời mà hai người trao đổi chỉ vài câu nghiêm túc đứng đắn, tại sao lại gây ảnh hưởng dây chuyền lớn đến chủ nhân như vậy?

Al lặp lại những phép tính hàng chục nghìn lần trên bo mạch chủ, gần như đốt sôi CPU, nhưng cuối cùng nó chỉ thu được một dòng kết quả nhỏ——

Có lẽ chủ nhân của nó đã đến bờ vực khô kiệt, tinh thần bắt đầu tɧác ɭoạи hết thuốc chữa.

Robot nằm nhoài ở cạnh cửa, nhìn Úc Trầm cắn đủ rồi cột miệng l*иg của thiết bị chống cắn vào quai hàm và thắt nút sau đầu.

Nó cảm giác như mình cũng sinh ra vui mừng.

.... Nếu đã hết thuốc chữa, vậy chủ nhân muốn chơi gì thì chơi đi.

Ừm! Tốt nhất ngài nên làm chuyện chưa từng làm trước đây với chú chim mô phỏng.

Đó là sự trải nghiệm chăm sóc nho nhỏ.

Đồng hồ đúng giờ vang lên leng keng, AI nhớ ra hôm nay chủ nhân vẫn chưa uống thuốc ôn dưỡng tinh thần.

Nó lén nhìn chim máy còn đang gặm l*иg miệng của chủ nhân mà chủ nhân như dã thú cưng được cưng nựng trong l*иg, nhẫn nại đến sung sướиɠ mà vừa đau đớn. Nó quyết định đi vào cắt ngang giải thoát "Đau đớn" cho chủ nhân.

"Chủ nhân, thuốc của ngài tới rồi~"

Tuy Úc Trầm được giáo dục tốt đẹp, cũng suýt chút nữa nói "Cút đi!" Đến bên miệng bị hắn đổi thành một câu thiếu kiên nhẫn:

"Đặt nó ở đó lát nữa ta uống nó sau."

“Nhưng dạo gần đây ngài uống thuốc không ổn định nên thường xuyên gặp ác mộng...” Al im lặng xoắn xuýt ngón tay.

"Thuốc gì, lấy đưa cho tôi xem." Bạch Linh đột nhiên ngẩng đầu lên, hơi nhíu mày, giơ lòng bàn tay về phía Al.

Thấy cậu quan tâm về vấn đề này, AI bắt đầu quay quạt điên cuồng mà không rõ lý do, vui mừng đến mức vội vàng giao nó cho chim máy.

Bạch Linh cầm viên thuốc lên, nheo mắt nhìn vào ánh sáng để xác định dấu hiệu mã hóa trên đó.

DH-9645, thuốc bổ dưỡng tinh thần giàu năng lượng.

Kiếp trước trong đội cậu có một số alpha rất thích dùng tinh thần lực để khống chế sân đấu nên thường xuyên vay mượn để mua những thứ này.

Cần phải vay tiền vì sản lượng thấp và giá cao, nó tương tự như loại thuốc thần kỳ chữa bệnh đột quỵ [An Cung Ngưu Hoàng Hoàn] ở trái đất cổ đại, nó có giá 50.000 đến 60.000 tinh tế tệ một viên, uống đúng lúc có thể cứu mạng.

.... Đợi đã, thế không phải tiền của Isupalesso sẽ bị tiêu sạch sao?

Chẳng trách nội thất của cung điện này đã mấy chục năm không được cải tạo.

Bạch Linh nhéo nhéo viên nang, giọng điệu lạnh lùng hỏi Úc Trầm: "Ngài không uống à?"

Úc Trầm tỏ vẻ chẳng sao cả: “Uống muộn một giờ cũng không có vấn đề gì.”

Bạch Linh: “Vậy tôi uống nhé.”

Nói xong cậu búng ngón tay rồi ném vào miệng.

Sắc mặt Úc Trầm thay đổi, ngay lúc hắn đang định mắng nhóc lang thang, hỏi cậu hay nhét hết mấy thứ tào lao vào miệng đúng không thì đột nhiên bị móng vuốt của ác điểu kéo ngửa ra sau.

Dây da của thiết bị chống cắn bỗng nhiên bị đứt một tiếng.

Cái l*иg miệng kêu lạch cạch giữa hai người rồi văng xuống gầm giương và lăn đến chân AI.

Al dùng kìm nhỏ nhặt lên, khi giơ cameras lên thì màn hình rung lên, bởi vì chim máy túm lấy mặt chủ nhân, ngậm thuốc vào môi rồi đút mạnh vào khuôn mặt tuấn mỹ đó.

" ! ! !" Bộ máy xử lý của Al điên cuồng nóng lên và thanh tìm kiếm tự động xứng đôi và dừng lại ở một từ khóa.

"Phụng dưỡng cha mẹ."

Chủ nhân, tôi chỉ có thể giúp ngài đến đây thôi.
« Chương TrướcChương Tiếp »