Chương 36: Hôn dã thú cách cái l*иg giam

Khu ký túc xá của thú cưng.

Để bù đắp cho ám ảnh tâm lý trong cuộc "Săn bắn" cho các quý tộc do các omega gây ra vào tuần trước, bạo quân Cade đã hào phóng một lần, quyết định khôi phục cung ứng cơm chiều.

Đồ ăn trong cung vẫn không có gì để khen.

Có lẽ vì thời tiết ngày càng lạnh nên việc thu hái trái cây tươi cũng khó khăn, thậm chí nửa miếng táo cho mỗi người cũng bị hủy bỏ.

Quan lễ nghi nhìn đám chim và hải sản gầy yếu, ngược lại vui mừng ra mặt. Bệ hạ thích omega dịu dàng yếu đuối không có lực công kích, đợi khi cuối tháng tuyển người thị tẩm nhất định sẽ ngợi khen thật to cho giám sát viên như hắn.

Nhưng mí mắt hắn lại giật giật, đột nhiên tập trung ở góc căn tin.

Có người dám xếp đồ ăn thành ngọn núi nhỏ, ở dưới mí mắt hắn điên cuồng nuốt chửng?

Được đấy.

Quan lễ nghi lập tức gọi quản lí thú cưng thu đĩa nhưng lại không thấy người đâu.

Người quản lý ký túc xá cũng mới tới gần đây.

Nghe nói "Đêm săn bắn "đó, có người trà trộn vào trong nhóm thú cưng gϊếŧ nhóm alpha quý tộc hải dương không còn manh giáp, thủ đoạn so với sư phụ già RT-Mart gϊếŧ cá mười năm còn lạnh lùng hơn, thế cho nên một tuần trôi qua vẫn có quý tộc xui xẻo chưa ra khỏi khoang trị liệu.

Cade sau khi nghe thấy nổi giận, cảm thấy mất mặt, muốn tìm ra con chim nào đang đυ.c nước béo cò.

Nhưng điều kỳ lạ là toàn bộ hệ thống giám sát của cung điện đã gặp trục trặc vào đêm hôm đó, mở ra xem chỉ có một khoảng trống.

Về vấn đề này, bộ trưởng nội vụ Heinz chân thành nói: “Mấy ngày nay bão tuyết liên tục nên tín hiệu trên bầu trời khó tránh khỏi xảy ra vấn đề. Để quản lý tốt hơn, tôi đề nghị cử nhiều người đến khu vực thú cưng hơn, cũng tiện bí mật tìm ra ai là hung thủ."

Cade ngay lập tức chấp thuận đề nghị của anh.

Vì vậy, Lâm Hạc là omega duy nhất trong số cấp dưới của Heinz, được cử đi vì mục đích chính thức lẫn riêng tư.

Khi Lâm Hạc được tổng quản gọi vào, anh ta dừng bước, che giấu vẻ miễn cưỡng ở khóe miệng rồi lanh tay lẹ mắt không quay đầu lại lấy đi cái đĩa của thiếu gia cứ mèo.

"Grừ!!!!!!!!!!!" Savoie giận dữ gầm lên, nếu không có North liều mạng túm lại thì thiếu chút nữa đã bụp người ta.

Lâm Hạc nhanh chóng né tránh, thân là loài chim lội nước chân dài nhỏ cấp tốc bước đi thong thả ra ngoài căn tin. Rồi tựa vào trên tường nhẹ nhàng thở ra, cúi đầu nhắn từng chữ cho thủ trưởng.

[Trước mắt đối tượng giám thị vẫn an toàn]

Thiết bị đầu cuối vang lên âm thanh vậy mà gọi tới luôn. Lâm Hạc không kịp lên án thủ trưởng là tên cuồng bóc lột liền vội vàng nhận cuộc gọi, câu nói đầu tiên của bên kia là:

"Cho tôi xem cậu ấy đang làm gì?"

"Quai hàm phình phình, lông xù dựng thẳng trên đỉnh đầu chắc là đang nổi giận", giọng nói dịu dàng cảm thán "Thật đáng yêu, thật muốn nhét xúc tua vào miệng em ấy ngay bây giờ, đút cho em ấy ăn thật no."

Lâm Hạc: "Khụ, xin hỏi đó cũng là nhiệm vụ cần chấp hành sao?"

"Nhét xúc tua ư, không cần đâu, hệ số nguy hiểm rất cao không thích hợp cho đặc công mới ra như cậu."

Lâm Hạc lạnh lùng mà lòng nói nếu không phải mình vội vã xin phép về với ông bà và đối tượng kết hôn thì sẽ không nhận cục diện rối rắm này ---------

Giúp thủ trưởng thất tình kín đáo giám thị người thương.

Đột nhiên trong video truyền ra giọng nói thứ ba, phó trợ lý nói: "Ngài Heinz, hiện tại ngài có rảnh không? Vị kia rốt cuộc cũng đồng ý gặp."

Đôi mắt Heinz nhìn chằm chằm thiếu gia trong video, lắc lư đỉnh nhọn giày da trên ghế làm việc, sung sướиɠ hỏi: "Ai?"

Phó trợ lý cúi mày rũ mắt: "The One."

Heinz hơi ngưng lại và dặn dò Lâm Hạc một tiếng: "Tiếp tục giám thị" rồi lạnh lùng cắt đứt.

Thân là một đặc công xuất sắc, Lâm Hạc quyết đoán xóa tin nhắn mà mình nghe thấy.

Thủ trưởng anh ta xem như lập nghiệp làm gián điệp tình báo, hiện tại lại gia nhập vào tập đoàn thư ký quan văn, thủ đoạn bẩn thỉu chết đi được, nắm trong tay mười mấy kho các vụ bê bối của cao tầng, tùy tiện lôi ra cái hộp nào cũng có thể khuấy đảo cục diện chính trị long trời lở đất.

Lần này bước lên chiến thuyền lớn The One, không biết sẽ cuồn cuộn nổi lên phong ba thế nào đây...

Lâm Hạc đi qua cửa sổ hành lang, nhìn chạng vạng đỏ rực bầu trời. Bên ngoài gió bắc gào thét dường như sắp có bão tuyết.

Bên kia, Savoie muốn lấy cái danh mang cơm cho bạn cùng phòng "Yếu đuối sinh bệnh ngã hỏng người", dùng một tay chống đỡ lật cửa sổ đưa cơm, cướp lấy cái thìa múc cơm từ dì robot, cuối cùng kéo luôn ra thùng cháo.

Tay dì robot trống trơn nhưng vẫn giữ vững cương vị chấp hành theo trình tự, lấy tần suất mười giây một lần lắc lư cái tay.

North thò đầu lại nhìn, tặc tặc lưỡi: "Qúa chay rồi, không phải cháo thịt nạc trứng muối sao rồi thịt đâu? Savoie, cậu cầm cái thìa múc mạnh xuống xem nào."

Savoie khó chịu giơ cái thìa dính nhớp nháp: "Tôi múc xuống đáy luôn rồi. Mặc kệ nó đi, chay thì chay, Chim thối thích ăn thì ăn."

Nói thì nói thế chứ cậu ta vẫn múc một chén lớn dưa muối, không đếm xỉa gì đến tổng quản đang điên cuồng ấn huyệt nhân trung, kéo thùng inox loảng xoảng loảng xoảng quang minh chánh đại đi ngang qua Lâm Hạc.

Lâm Hạc: "......."

Hiện tại từ chức còn kịp không.