Nó giống như việc ẩn mình dưới đôi cánh ấm áp, chờ được cho ăn.
Bàn tay thô ráp chạm vào đôi môi run rẩy của cậu, các đốt ngón tay ấn mạnh vào cho đến khi môi và răng bị cạy ra.
Hai ngón tay thon dài thò vào khoang họng mềm mại, đầu ngón tay cọ xát màng lưỡi, đi thẳng vào sâu trong cổ họng rồi ấn xuống--
"Ô..."
Cổ họng chật hẹp đột nhiên siết chặt, kẹp ngón tay hắn lại.
Cậu dường như nghe thấy tiếng tên khốn già thở dốc không thể chịu nổi, rồi tự mình kìm nén.
Cậu hơi muốn cười nhạo đối phương.
Nhưng sau đó, dạ dày cậu co rút nhộn nhạo thành một cục, một vị chua xót kịch liệt tràn lên thực quản, khiến mắt cậu mờ đi.
"Bảo bối... chim nhỏ của ta, đừng chịu đựng nữa, nhổ hết ra đi." Đó là giọng nói lo lắng của nhân ngư.
Những ngón tay dài nhẹ nhàng lau đi hơi nước đọng trên khóe mắt cậu, hắn đau lòng vuốt ve những chiếc lông ướt trên tóc cậu.
Cậu nôn mửa rất khó chịu, đầu răng nghiến vào khớp xương của nhân ngư, cậu tủi thân cắn vào vết chai trên đầu ngón tay cho hả giận.
“Sao mà giống như con chó con đang mài răng vậy.”
Nước bọt cơn nôn tràn ra từ kẽ răng, chảy xuống cổ tay nhân ngư và thấm ướt cổ tay áo cứng ngắc.
"Ô..."
Cái lưng thẳng tắp được một bàn tay to lớn âu yếm xoa nắn. Như đang chăm sóc một đứa trẻ ốm yếu tội nghiệp, nhân ngư ôm cậu lên đùi, dùng đầu gối đỡ bụng dưới của cậu rồi nhanh chóng vỗ nhẹ vào lưng bằng những động tác tay tinh tế và dịu dàng.
Nhưng điều đó hoàn toàn chưa đủ...
Những gì cậu muốn còn hơn thế nữa.
Cậu thở gấp ra hơi nóng, vô thức ma xát bắp chân còn lại của mình vào tấm cỏ, ngón chân cuộn lại co giật.
Chất lỏng đậm đặc theo máu vào trong tim dâng trào, bắt đầu chảy đến tứ chi, trong trạng thái để ý thức không rõ, cậu có ảo giác khoang bụng đang bốc cháy, sự lo lắng mãnh liệt khiến cho cậu không khỏi duỗi ngón tay ra. .
Những đầu ngón tay sắc bén của ác điểu đột nhiên siết lại, cậu nghe thấy một tiếng rêи ɾỉ nghèn nghẹt khi những ngón tay thon dài của mình đang cắm sâu vào cơ ngực của nhân ngư.
Đầu vùi vào đó và hai má áp cũng áp vào, cảm giác thật thoải mái.
Móng vuốt của chim chưa trưởng thành co giật và cào xước áo sơ mi, lực ngón tay để lại những vết cào hỗn loạn trên ngực, mỗi khi những đầu ngón tay đầy mồ hôi nóng chạm vào sẽ gây ra một cơn đau nhức nóng rát trong cơ thể nhân ngư.
"Coi ta là chim bồ câu à..."
Úc Trầm mím môi, thì thầm với chính mình rồi để mặc cho cậu cào ngực mình.
Al nhanh chóng đọc các trị số thực tại: “Chủ nhân, giá trị hormone mà tôi theo dõi vẫn đang dao động rất lớn. Xem ra cậu ấy đã hấp thụ một phần tác dụng của thuốc, hiệu quả gây nôn thực sự rất hạn chế. Nếu cậu ấy cứ tiếp tục như thế thì theo tính toán, trong sáu tháng tới, tỷ lệ phân hoá thất bại của cậu ấy sẽ cao tới 98%. Vì vậy, tốt nhất là ngài nên..."
Al lén nhìn xiềng chân điện giật đang treo trên mắt cá chân của chủ nhân.
Thứ này thỉnh thoảng vẫn sáng lên hai lần, nhưng khi chim máy mềm mại không xương nhào ào vào trong ngực chủ nhân rồi ôm lấy đầu gối thu mình lại một cục mà xiềng xích của chủ nhân cũng tắt ngúm.
Xin lỗi xiềng chân, tà niệm quá nhiều nên điện giật không nổi nữa.
Úc Trầm cảm giác được thân thể gầy gò trong ngực dần dần run lên, hơi thở ấm áp phả vào một bên cổ, một chút mùi chua chua nóng hổi hoàn toàn bị chất lỏng đậm đặc kí©h thí©ɧ.
Hắn dần dần trở nên nôn nóng đến mức mất kiểm soát bình tĩnh bên cạnh tràn ngập nguy cơ, sốt ruột hỏi: "Tốt nhất nên làm gì?"
Al chân thành đề nghị: “Tốt nhất, hãy đánh dấu cậu ấy.”
Nguyên tắc đánh dấu tạm thời là hấp thụ một lượng lớn pheromone nồng độ cao cùng một lúc.
Trong tình huống bình thường, alpha thường dùng răng cắn nhẹ phần gáy mềm mại của omega để đạt được mục đích một cách đơn giản thô bạo. Về việc vết răng sau đó có làm O khó chịu hay không, miệng vết thương có bị nhiễm trùng hay không, có ảnh hưởng đến sự phát triển của các dây thần kinh cột sống hay không, không có alpha nào suy xét.
Úc Trầm luôn luôn không tán thành với cách tiếp cận hoàn toàn đổ hậu quả lên O.
Lo lắng đến tính đặc thù của giai đoạn phân hoá, hắn sẽ thực hiện một số sửa đổi đối với các bước.
Không khí dần trở nên nhớp nháp, đôi mắt xanh sẫm không tiêu cự đảo qua đảo lại, cánh tay khỏe khoắn siết chặt lại và ôm chặt omega đang bồn chồn xao động trong ngực.
"Toàn bộ sữa..." Trong ý thức mơ hồ, Bạch Linh chạm vào cơ thể rắn chắc nóng bỏng, ngập ngừng bám chặt lấy bả vai hắn rồi cọ cọ đôi môi khô nóng bỏng vào mái tóc mềm mại xinh đẹp.
Ngón tay thon dài của Úc Trầm vuốt ve tuyến thể còn non nớt của Bạch Linh sau gáy, giữ nguyên ở đó một chút xíu rồi sau đó xoay người ôm lấy gáy cậu, ấn vào cổ mình.
Hắn quay đầu trầm giọng nói với Al: “Lên tủ ở trên tầng cao nhất của thư phòng tìm một cái hộp đựng thiết bị chống cắn vừa với kích cỡ hàm của ta rồi mang nó qua đây."