- 🏠 Home
- Ngôn Tình
- Đô Thị
- Sau Khi Bạo Hồng Tôi Cầm Huy Chương Thế Vận Hội Olympic
- Chương 7: Miệng Bẩn
Sau Khi Bạo Hồng Tôi Cầm Huy Chương Thế Vận Hội Olympic
Chương 7: Miệng Bẩn
Quý Trích Nguyệt ngủ 30 phút, ghế lắc lay động 30 phút.
Thời gian phát huy tự do giữa trưa sắp kết thúc, còn năm phút, quay chụp tổng nghệ buổi chiều sắp bắt đầu.
Vì thế, Quý Trà, Phó Nhất Bạch, Tô Việt cũng tập hợp đến sân, người trong sân rất nhiều, nhưng lại im ắng.
Bọn họ vừa đến, tổ tiết mục đối với bọn họ làm một cái thủ thế im tiếng.
Quý Trích Nguyệt ngủ ở phía dưới giá hoa đằng, ghế lắc nhẹ nhàng chậm chạp mà đong đưa. Trên mặt cô che một cái quạt hương bồ cùng một cái chăn mỏng.
Phong cảnh như họa, Quý Trà nghĩ thầm nếu chính mình ngủ ở chỗ này, nàng ta sẽ không dùng quạt hương bồ, làm cho làm người xem thưởng thức mỹ nhan thịnh thế của nàng ta. Quý Trích Nguyệt che mặt ngủ là có ý tứ gì.
Nhóm nghệ sĩ không rõ nguyên do, vì cái gì không đánh thức Quý Trích Nguyệt.
Đạo diễn quan sát lưu lượng phòng phát sóng trực tiếp của Quý Trích Nguyệt, đã đạt tới 150 vạn. Này như thế nào bỏ được mà đánh thức?
Lưu lượng phòng phát sóng trực tiếp mấy ngày nay của mọi người cộng vào cũng chưa đến 150 vạn.
Quý Trà dư quang liếc đến bảng số liệu lưu lượng, kinh ngạc vài giây, cắn chặt răng, số liệu của Quý Trích Nguyệt là gấp ba lần nàng ta!
Gấp ba lần là có ý nghĩa gì, không chỉ có có quảng cáo đại ngôn, còn có tổng nghệ sau này mời. Quý Trích Nguyệt không phải không được sao? Lần này sao lại thế này?
Quý Trà vừa hỏi, mới vừa rồi chú ý tới ghế bập bênh không ngừng lay động. Cũng buồn bực theo, sao lại thế này? Nàng ta hoài nghi là việc Tiết Đại Manh làm, trong vòng gọi Tiết Đại Manh là bàn tay vàng marketing.
Rất nhiều đại V trăm vạn phổ cập khoa học phân tích, D thành phố L nhiều gió, gió cực lớn cũng có thể hình thành.
Các loại suy đoán ùn ùn không dứt. Rất nhiều học giả cũng đi xem.
Bọn học sinh suy đoán là động cơ vĩnh viễn, lão sư vật lý phản đối, căn cứ năng lượng thủ hằng, động cơ vĩnh viễn không có khả năng tồn tại.
Trong khoảng thời gian ngắn, trên mạng ồn ào đến túi bụi.
Mấy cái nghệ sĩ lại đợi tại chỗ 20 phút, đạo diễn thấy lưu lượng bắt đầu trượt xuống, bắt đầu cho người đi đánh thức Quý Trích Nguyệt, là thời điểm bật mí.
Quý Trích Nguyệt lấy quạt hương bồ trên mặt, thoải mái mà híp híp mắt. Đứng lên duỗi người, sau đó giãn giãn gân.
【 A a a a a a a a a, nàng tỉnh nàng tỉnh!! 】
【 Tỉnh tỉnh! Ghế dựa không lay động 】
Quý Trích Nguyệt phát hiện có hai cái cameras không ngừng quay cô, vết hồng sau khi ngủ mê hoặc.
Tô Việt mở miệng trước "Trích Nguyệt, ghế bập bênh."
Ghế bập bênh? Quý Trích Nguyệt quay ra phía sau xem, ghế bập bênh làm sao vậy?
"Làm sao vậy?" Quý Trích Nguyệt hỏi.
"Ghế bập bênh tại sao lại tự động?" Tô Việt nhắc nhở nói.
Quý Trích Nguyệt nghi hoặc mà nói "Ghế bập bênh không nhúc nhích a."
Mọi người cảm thấy kinh tủng.
【 A a a mẹ ơi, cứu mạng! Thật sự rời xa khoa học 】
Quý Trích Nguyệt đi ra giàn trồng hoa, sau khi xem xong đoạn chiếu lại của vừa rồi "Sao lại thế này?"
Giá Hoa đằng hạ thấp ghế bập bênh, cô nằm trên đắp chăn.
【 Nhạc của phòng phát sóng trực tiếp đều phối theo hướng thần quái 】
Quý Trà nắm chặt lòng bàn tay, chính mình cần thiết làm gì lên nằm, chỉ cần đi đến ngồi một chút, là có thể cọ lên 200 vạn nhiệt độ, nghe nói một giờ ngắn ngủn, lượng xem Weibo đã vượt 1 tỷ.
【 Ngao ngao, Trà của ta thật dũng cảm, muốn thượng! 】
【 Ô ô nàng ấy thật sự quá thiện giải nhân ý, nguyện ý chính mình đi đương thí nghiệm phẩm 】
Bỗng nhiên mặt trời bị tầng mây che lại, ánh mặt trời trốn mất, một trận gió thổi tới, "Kẽo kẹt" một tiếng, ghế bập bênh lại đong đưa lên.
Quý Trà bước chân dừng lại, mấy cái nghệ sĩ sợ hãi mà lui lại phía sau.
Phó Nhất Bạch kéo lại cánh tay Quý Trà.
Quý Trà vốn là không quá dám, Phó Nhất Bạch kéo nàng ta, nàng ta tức khắc nhụt chí, tìm cái bậc thang xuống dưới "Bạch ca, thật kỳ quái a."
Quý Trích Nguyệt lười đến nhìn bọn họ, đám đông nhìn chăm chú, lập tức đi qua ngồi trên ghế bập bênh. Vài giây sau, mông hạ xuống ghế bập bênh lại hoảng đi lên......
Quý Trích Nguyệt đứng lên, từ trên xuống dưới đánh giá ghế bập bênh, ghế dựa có cái kỳ quái thiết bị, cô cong eo, duỗi tay lấy ra.
"Động cơ nhỏ."
Quý Trích Nguyệt vừa dứt lời.
Mọi người thở ra một hơi.
Phó Nhất Bạch nghi ngờ nói "Quý Trích Nguyệt, cô có ấu trĩ hay không?! Việc chính mình làm, chính mình bật mí, làm người ta sợ hãi, rất có ý tứ sao?"
Quý Trích Nguyệt một tay nâng lên máy phát điện nhỏ màu đen, ánh mặt trời chui ra khỏi tầng mây, trên mặt cô xán lạn tươi đẹp, nói ra nói lại không chút lưu tình nào "Phó Nhất Bạch, anh có biết hay không?"
Phó Nhất Bạch: "?"
"Miệng của anh thật bẩn." Quý Trích Nguyệt nói, nghiêm trang, như là đang nói một cái chân lý vũ trụ.
【 Ha ha ha ha ha ha ha ha, mẹ nó, cười ẻ 】
【 Phía dưới có cái động cơ, Quý Trích Nguyệt rõ ràng là cũng không biết, Phó Nhất Bạch nghĩ người ta quá ác liệt 】
【 Quý Trích Nguyệt thật mới lạ a, ha ha ha ha ha ha, quá sung sướиɠ 】
Gân xanh trên trán Phó Nhất Bạch nhảy nhảy.
Quý Trà chạy nhanh hoà giải "Được rồi được rồi, làm rõ ràng là ai để thì tốt rồi."
Nàng ta thầm nghĩ tốt nhất là Quý Trích Nguyệt để vào, nếu đúng như vậy, dân mạng liền sẽ mắng Quý Trích Nguyệt không có việc gì tìm việc, chơi đùa người khác.
"Tô lão sư, cho tôi qua đi" thanh âm của thiếu niên đẩy ra đám người, Dịch Sở Minh khoan thai tới muộn.
Dịch Sở Minh cùng Quý Trích Nguyệt đứng chung một chỗ "Như thế nào lấy tới?"
"Ngươi để?" Quý Trích Nguyệt hỏi hắn.
Dịch Sở Minh vô tội nói "Đúng vậy, có chuyện gì sao?"
Mọi người: "......"
Cho nên đem mọi người dọa chính là Dịch Sở Minh đặt động cơ nhỏ.
Đạo diễn hỏi hắn "Sở Minh, chính cậu làm sao?"
Dịch Sở Minh ngượng ngùng mà gãi gãi đầu "Không phải tôi đang học Ngũ Tam chương điện học sao, có chút khó, liền tự mình làm một cái máy phát điện nhỏ."
【 Oa, đệ đệ thật là lợi hại!!! Nghĩ tới, hắn ở trong phòng phát sóng trực tiếp mân mê thứ này 】
【 Thật muốn đại bạch, hoan nghênh đi vào Dịch Sở Minh 《 đến gần khoa học 》】
Dịch Sở Minh nói tiếp "Bất quá tôi làm sai mạch điện rồi, là Trích Nguyệt tỷ dạy tôi, tối hôm qua nhàn đến nhàm chán, đem cái này để vào bên trong ghế bập bênh, quên mất không nói với mọi người."
【??? Cho nên là Quý Trích Nguyệt giúp Dịch Sở Minh làm, sau đó Dịch Sở Minh chính mình đem để vào, không nói cho Quý Trích Nguyệt 】
【 Yếu ớt mà nói một câu, Nguyệt Nguyệt thi đại học, đứng thứ mười khoa khoa học tự nhiên 】
【 Hiểu biết đối với Quý Trích Nguyệt lại nhiều nhiều chút......】
【 Quý Trích Nguyệt so với Quý Trà gì đó, mạnh hơn nhiều, không hiểu sao fans Quý Trà nhiều như vậy 】
Quý Trích Nguyệt đứng ở trong đám người, trên mặt không rõ buồn vui, giống như làm động cơ không phải việc gì lớn. Lại lần nữa hiểu lầm Quý Trích Nguyệt, Phó Nhất Bạch sắc mặt khó coi.
【 Nữ nhân, cô còn có cái gì kinh hỉ, là ta kẻ miệng bẩn không biết 】
【 Ha ha ha ha ha ha a ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha 】
Con đường miệng bẩn, nhất chiến thành danh. Lục tục một ít người quản Phó Nhất Bạch kêu miệng bẩn, fans Phó Nhất Bạch ở phòng phát sóng trực tiếp giãy giụa một chút, tốn công vô ích. Chỉ có thể "Xú ca ca", "Xú ca ca", kêu thân mật một chút, phảng phất có thể vãn hồi một ít mặt mũi.
"Trò khôi hài" kết thúc, đạo diễn nhắc nhở mọi người đi quay tổng nghệ.
Quý Trà cùng tổ tiết mục nói đã quên lấy một thứ, về phòng đi lấy.
Không có ngọc thạch bên người, hệ thống không thể dùng, để cho Quý Trích Nguyệt nổi bật, nàng ta rốt cuộc chịu không nổi.
Trong rương mật mã của nàng ta lấy ra ngọc thạch, không thể đeo ở trên cổ, nàng ta đeo ở trên mắt cá chân, thay đổi một cái quần dài che lại mắt cá chân, như vậy Quý Trích Nguyệt liền không nhìn thấy!
Hoạt động buổi chiều của tổng nghệ là cấy mạ, hơn nữa ở trong bùn đất tìm ba quả cầu pha lê có màu sắc. Liền có thể cùng tổ tiết mục đưa ra một yêu cầu, yêu cầu hợp lý đều có thể thỏa mãn.
Vài người thay đồ thao tác để xuống nước, như vậy sẽ không bị đỉa ngoài ruộng cắn.
Quý Trà yên tâm một chút, mặc vào đồ thao tác, người khác cũng nhìn không được mắt cá chân của nàng ta.
Chỉ cần nàng ta mang lên ngọc thạch, vận may của nàng ta liền sẽ bạo tăng, vận khí của Quý Trích Nguyệt liền kém tới cực điểm.
Quả nhiên, Quý Trích Nguyệt đứng ở trên bờ ruộng liền trượt ngã. Quý Trà thiếu chút nữa cười ra tiếng.
Đều cho rằng Quý Trích Nguyệt sẽ quăng ngã thành một con chó gặm bùn.
Không nghĩ tới Quý Trích Nguyệt kéo một phen Dịch Sở Minh bên người, chính mình mượn lực đứng vững.
"Thình thịch!"
Chỉ có Dịch Sở Minh bị quăng ngã thành tượng đất, một khuôn mặt tuấn tú chỉ còn thấy đôi mắt cùng lỗ mũi.
【 Ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha 】
"Nguyệt tỷ chị là người xấu!"
Quý Trích Nguyệt chống nạnh, lời lẽ chính đáng, "Đúng vậy, chị liền hư như vậy."
Dịch Sở Minh đáng thương hề hề vươn tay "Kéo em một chút."
"Cậu quá bẩn" Quý Trích Nguyệt nhặt một nhánh cây trên mặt đất, duỗi cho hắn.
Dịch Sở Minh kéo nhánh cây, muốn đem Quý Trích Nguyệt cũng kéo xuống, Quý Trích Nguyệt nhận thấy được trên nhánh cây đột nhiên tăng lực lượng, đột nhiên buông tay.
Dịch Sở Minh lại một mông ngồi vào vũng bùn.
"Tỷ tỷ!"
【 Tỷ tỷ thật xấu, tiểu hài tử bị thương! 】
【 Ha ha ha ha ha ha ha ha, cái tổng nghệ này rốt cuộc tốt đẹp hơn nhiều 】
【 Đệ đệ của chúng ta thực thân cận Quý Trích Nguyệt, kỳ thật hắn là có một cái tỷ tỷ, khi hắn còn nhỏ bởi vì tỷ tỷ bị bệnh bạch cầu, hắn mới gia nhập giới giải trí kiếm tiền, sau cùng tỷ tỷ vẫn không qua khỏi 】
【 Tin tức bát quái nói Quý Trà là biểu tỷ của Dịch Sở Minh, ban đầu Quý Trà chính là được Dịch Sở Minh mang vào vòng giải trí 】
Chỉ chốc lát sau, Quý Trích Nguyệt cùng Dịch Sở Minh cấy mạ cắm đến một chỗ.
Dịch Sở Minh cố ý đem mạ của Quý Trích Nguyệt đảo lộn.
Quý Trích Nguyệt lại cắm cho đúng, Dịch Sở Minh hai lần tam lượt làm vài lần, cô đều không để ý tới, hắn liền cảm thấy không thú vị. Quy quy củ củ cấy mạ.
Quý Trích Nguyệt đột nhiên hỏi hắn "Giữa trưa là cậu cố ý đi, cố ý không ra ngoài."
Nghệ sĩ khác đều ra tới, chỉ có Dịch Sở Minh còn chờ, đến cuối cùng lúc cô tỉnh, mới đi ra bật mí, chơi đùa mọi người.
Dịch Sở Minh dùng tay áo sờ sờ mặt, hì hì cười hai cái.
"Lần sau đừng giở trò đùa dai."
Dịch Sở Minh ngoài miệng nói "Mới không thèm nghe chị."
Kỳ thật hắn chỉ là muốn cho Quý Trích Nguyệt một ít lưu lượng, Quý Trích Nguyệt có chút giống tỷ tỷ hắn, tác phong hành sự cũng giống, ngày hôm qua phát hiện hắn làm thiếu mục bài tập, thế nhưng còn tuyên bố muốn tìm mẹ hắn cáo trạng, còn làm Quý Trà làm tốt ăn cho hắn.
Giữa trưa chờ hắn phát hiện ghế lắc khiến cho mọi người chú ý, hắn liền âm thầm chờ một lát.
Như vậy Quý Trích Nguyệt có thể nhiều thêm một ít lưu lượng, tổ tiết mục cũng sẽ coi trọng cô một chút.
【 Ha ha ha ha, nguyên lai là trò đùa dai của hắn. Đệ đệ ở trước mặt Quý Trích Nguyệt, thật giống một một đứa nhỏ. Ở trước mặt những người khác lại là quân tử khiêm tốn 】
【 Các ngươi không cảm thấy từ góc độ nào đó, Quý Trích Nguyệt cùng Dịch Sở Minh có chút giống sao 】
Tỷ như nói đến sườn mặt của bọn họ, góc độ phập phồng cơ hồ nhất trí, Dịch Sở Minh sắc bén một chút, Quý Trích Nguyệt lại nhu hòa một chút.
Dịch Sở Minh lấy ra một quả cầu pha lê màu lam, mặt đầy bùn cao hứng cực kỳ, hướng phía Quý Trích Nguyệt diễu võ dương oai.
Quý Trích Nguyệt liếc mắt nhìn hắn, cũng lấy ra một quả cầu pha lê màu vàng, ấu trĩ, nghĩ ai cúng hổng có hở.
Dịch Sở Minh gia tăng tốc độ, một bên cấy mạ một bên tìm.
Bên kia Quý Trà còn chưa có tìm được, sao lại thế này? Vận khí của nàng ta hẳn là bạo tăng mới đúng, như thế nào lại làm Quý Trích Nguyệt dẫn đầu.
"Tê......" Bàn chân dẫm tới rồi thứ gì, cộm đến đau.
Ngọc thạch lăn đến bàn chân nàng ta, đại khái là bị lỏng. Nàng ta đành phải lên bờ trước, chỉnh lại một chút.
Quần áo lao động xuống nước mặc ra cởi vào phiền toái, Quý Trà chỉnh hơn mười phút mới chuẩn bị cho tốt.
Vừa đến ngoài ruộng, Dịch Sở Minh đã tìm được quả cầu pha lê có màu sắc.
Quý Trà nhấp nhấp miệng, không quan hệ, không phải Quý Trích Nguyệt là được, về sau còn có cơ hội.
Không nghĩ tới Dịch Sở Minh tất cả đều cho Quý Trích Nguyệt "Nguyện vọng của em không thực hiện được, cho chị đi."
Quý Trà cắn chặt răng, thật đúng là biểu tỷ đệ ruột. Huyết thống thân cận, không che giấu được.
Quý Trích Nguyệt cầm mấy quả cầu, nghĩ nghĩ "Tôi hy vọng! Dịch Sở Minh, lại làm một quyển thiên lợi 38 bộ!"
Dịch Sở Minh khϊếp sợ.
"Còn có một bộ Vương Hậu Hùng."
Dịch Sở Minh thiếu chút nữa khóc.
【 Ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha, chung quy là trao sai người 】
【 Làm đi, tỷ tỷ cũng là vì tốt cho ngươi 】
Dịch Sở Minh sau khi trở về, cả đêm rầu rĩ không vui, không bao giờ muốn chơi cùng Quý Trích Nguyệt.
Lại nhịn không được đi tìm cô "Đề này, không làm được."
Quý Trích Nguyệt mới vừa tiễn Tiết Đại Manh, một đường chạy bộ trở về "Nơi nào."
Dịch Sở Minh cố ý lấy ra một bài đặc biệt khó trong đề siêu cương tới khó xử cô.
"Tôi nhìn xem." Quý Trích Nguyệt nhìn ba giây, "Ý nghĩ là cái dạng này......"
Dịch Sở Minh bĩu môi "Giảng chậm một chút."
"Nhóc thật ngốc." Quý Trích Nguyệt nói.
Dịch Sở Minh tính trẻ con "Là chị quá thông minh."
"Vậy chị đây cảm ơn nhóc đã khen chị."
Quý Trích Nguyệt thả chậm tốc độ lại giảng giải một lần cho hắn.
Màn ảnh kéo gần, khán giả nhìn đến cái đề này, này không phải mỗ năm cát quân ra đề mục khó biếи ŧɦái sao?! Thành tích của Quý Trích Nguyệt vậy mà tốt như thế.
Sau khi Dịch Sở Minh hiểu rõ, hỏi cô "Chị lúc ấy thi thành tích đại học tốt như vậy, hạng mười toàn thành phố, vì cái gì lại muốn đi làm diễn viên a, chị thực thích giới giải trí sao?"
"Tôi không thích." Quý Trích Nguyệt nói câu "Tôi muốn đi tắm rửa, buổi tối có đồ ăn ngon, giữ bụng một chút."
【 Quý Trích Nguyệt không thích giới giải trí??? 】
【 Vô nghĩa, bình luận ba ngày trước đều là Nguyệt kỹ nữ Nguyệt kỹ nữ, cô ấy có thể thích mới là lạ 】
Quý Trích Nguyệt thành tích từ nhỏ liền tốt, vì có thể làm cha mẹ nuôi khen cô một chút. Sau lại vào giới giải trí, cũng là ý tứ của mẹ nuôi.
Nếu để Quý Trích Nguyệt làm kinh thương, tầm mắt trống trải, chưa biết chừng Quý Trích Nguyệt sẽ độc lập đi ra ngoài. Mà nữ minh tinh kiếm tiền mau, hơn nữa dễ cho bọn họ bài bố.
Buổi tối quả nhiên có thứ tốt ăn, ngửi được mùi lẩu, còn có thật nhiều bàn thịt bò thịt dê, nước miếng của Dịch Sở Minh đều phải chảy ra.
Quý Trích Nguyệt sửa lại nguyện vọng, lúc trước Dịch Sở Minh nói muốn ăn thịt bò, cô nhớ kỹ, buổi chiều sau khi kết thúc tổng nghệ tìm cầu pha lê, cô liền cùng tổ tiết mục thay đổi yêu cầu.
CÒn mấy cái thiên lợi 38 bộ, Vương Hậu Hùng lừa thằng nhóc chơi chơi, thằng nhóc đó Ngũ Tam trước mắt còn chưa làm xong. Hiệu quả tiết mục đạt tới là được.
Dịch Sở Minh biết cô thay đổi nguyện vọng, vừa lòng cực kỳ. Cả đêm ăn ba chén thịt dê cay.
Nghệ sĩ ẩm thực thanh đạm, không có quy luật, Dịch Sở Minh nửa đêm liền bị đau dạ dày.
Gọi điện thoại cho trợ lý, trợ lý ngủ như chết, không nhận điện thoại.
Quý Trà ở đối diện nghe được động tĩnh, vừa lòng mà cười cười. Buổi chiều mặt dây rớt, thất sách. Nhưng là nàng ta ở trong phòng đeo lên liền không có việc gì a, chỉ cần ở khoảng cách phạm vi nhất định, Quý Trích Nguyệt liền gặp xui xẻo.
Quả nhiên, máy quay phim hành lang xảy ra vấn đề.
Ngày kế, # Quý Trích Nguyệt thượng Dịch Sở Minh # xoát bạo internet. Trong video, nửa đêm ăn mặc áo ngủ Quý Trích Nguyệt đi vào phòng Dịch Sở Minh.
Buổi sáng ngày hôm sau, Dịch Sở Minh chân run rẩy đi ra.
【 Mẹ nó, trách không được Quý Trích Nguyệt vẫn luôn hướng bên cạnh đệ đệ! 】
【 Quá không cần mặt mũi, đệ đệ không sạch sẽ 】
【 Mẹ của Dịch Sở Minh đã gϊếŧ qua đi!!! 】
【 Nguyệt kỹ nữ chính là Nguyệt kỹ nữ, bản chất không thay đổi được 】
【 Quá ghê tởm, cút khỏi giới giải trí đi 】
Quý Trích Nguyệt lướt Weibo, liền rất vô ngữ. Tiết Đại Manh phát tin tức cho cô "Yên tâm, tối hôm qua em gọi điện thoại cho anh, anh liền liên hệ cho cô của em." Tiết Đại Manh thậm chí cho hot search bỏ thêm một chút nhiệt.
Nếu không phải nhìn Dịch Sở Minh là biểu đệ, Quý Trích Nguyệt mới lười quản hắn. Cô ở bệ bếp thêm chút đồ, đun trung dược cho Dịch Sở Minh.
Trung dược được đun nửa giờ, cô bưng chén ra, vừa vặn đυ.ng tới Phó Nhất Bạch "Cô tối hôm qua cùng ——"
"Không có." Quý Trích Nguyệt lười nhìn hắn.
"Thật sự? Cô đối với Dịch Sở Minh thực không bình thường."
"Phó Nhất Bạch." Quý Trích Nguyệt ngẩng đầu nhìn hắn.
Phó Nhất Bạch theo bản năng tâm căng thẳng, khoảng cách gần như vậy nhìn Quý Trích Nguyệt, cô thế nhưng khá xinh đẹp.
"Anh đánh răng buổi sáng chưa?"
Phó Nhất Bạch:...... Mịa.
【 Ha ha ha ha ha a ha ha ha ha ha ha ha ha ha, miệng xú nói ai 】
【 Cảm thấy lại có sự việc xoay ngược 】
- ----------------------------------------------------
Tôi thích số 7 nên dừng lại ở chương này đi, mai tiếp tục
- 🏠 Home
- Ngôn Tình
- Đô Thị
- Sau Khi Bạo Hồng Tôi Cầm Huy Chương Thế Vận Hội Olympic
- Chương 7: Miệng Bẩn